Duck hunt
Điều Bí Mật

Điều Bí Mật

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326470

Bình chọn: 8.5.00/10/647 lượt.

ư thì thích thú hỏi – Nếu tin này mà lên

báo, đảm bảo thiên hạ sẽ có chuyện tha hồ mà buôn. Dù sao, hào quang của Kim Thủ Vương Đặng Huy Lâm quá mức huy hoàng, nhiều người coi ông ta

như một đỉnh cao.

- Người cũng đã mất rồi, em có cần thiết phải bới lại đời tư của họ không? – Phong bất bình hỏi.

Đại mỹ nhân – nữ hoàng truyền thông bị câu nói này của anh làm cho kinh

ngạc đến nỗi suýt đánh rơi cả chiếc điện thoại trên tay. Phong mà cô

biết từ khi nào lại biết nói lời bênh vực người khác thế này?

- Sao? Anh động lòng thương người ta sao? Hay vì anh không muốn thấy cô con gái của ông ta phải rơi lệ?

Phong nhìn cô gái đang cười ma mãnh, trong lòng cũng thấy nhột, chỉ một câu

thôi mà cô gái sắc sảo này đã nói trúng tim đen của anh rồi.

- Từ bao giờ em lại quá quan tâm tới đời tư của anh như thế?

- Dù sao thì chúng ta cũng từng là một đôi, mặc dù giờ đây chỉ có quan hệ công việc, nhưng chẳng phải khi cô đơn anh vẫn tìm tới em đó sao?

- Anh nói rồi, tiền chu cấp cho em anh vẫn gửi đều đặn không thiếu một

đồng nào. Em chỉ cần làm tốt những gì anh bảo là được, còn lại tốt nhất

đừng động vào những điều không liên quan tới em.

Phong lạnh lùng

đáp trả, lúc này anh chẳng hề để tâm tới thân hình mê người của cô gái

nữa, thay vào đó chỉ còn vẻ đề phòng. Bởi chỉ có anh mới biết, đằng sau

vẻ quyến rũ này là một con rắn độc tới mức nào, không cẩn thận sẽ bị nó

giết chết.

- Được rồi, không đùa anh nữa. Anh yếu đuối hơn xưa rồi, em mất hứng quá – Cô gái chống tay vào bàn đứng dậy.

* * *

Cường thực hiện chuyến công tác cuối cùng của mình trên cương vị giám đốc

điều hành công ty con của gia đình, còn Linh cũng dành thời gian này để

về thăm quê, chào người thân. Sau khi từ quê trở về thành phố, cô lại

tới chào ông Cương, dành trọn vẹn một ngày ở Đạo Quán để nói chuyện và

thưởng trà cùng ông, hai thầy trò còn cùng nhau vào bếp rất vui vẻ.

Linh biết, sẽ rất lâu nữa cô mới trở lại mảnh đất thân yêu này, vì thế cô

muốn tận dụng thời gian để ở bên cạnh những người mà mình yêu quý nhất.

Cô muốn dành thời gian nhiều nhất cho Như Ý, nhưng mỗi khi nghĩ tới lời

mà Đại đã từng nói, rằng không muốn gặp lại cô thì cô lại chần chừ. Mỗi

lần cô gọi điện cho bác Ngân đều hỏi thăm tình hình con bé. Bác Ngân vẫn trông Như Ý giúp Đại khi anh bận bán hàng cả ngày. Con bé lười ăn hơn

và không còn được bụ bẫm như trước nữa, nhưng lại có làn da bánh mật và

duyên giống mẹ. Bác Ngân thường mở ti vi mỗi khi chương trình Master

Chef phát sóng và chỉ cho con bé đâu là dì Linh. Bây giờ Như Ý đã gọi

“dì Linh” rất sõi, chỉ tiếc là cô chưa có cơ hội được nghe.

Khi

cô còn đang ngần ngại không biết có nên tới thăm Như Ý hay không thì đột nhiên lại nhận được cuộc gọi từ Đại. Anh muốn gặp cô. Sau một hồi do

dự, cuối cùng cô cũng đồng ý.

Quán cà phê quen thuộc của hai

người vẫn như xưa, chỉ có tâm tình của mỗi người là thay đổi. Mặc dù đã

cố tỏ ra thản nhiên, nhưng Linh vẫn không tài nào giấu nổi sự bối rối

hiện ra trong mắt. Đại lãnh đạm nhìn cô, gương mặt điển trai phủ thêm

một tầng từng trải nữa khiến anh trông càng già dặn hơn, càng quyến rũ

hơn.

- Anh gặp em vì muốn cảm ơn em chuyện của Lâm. Nhờ em mà nó

đã suy nghĩ thông suốt – Đại đi ngay vào vấn đề chính của cuộc hẹn,

nhưng Linh biết, nếu chỉ vì điều đó thì anh đã không hẹn gặp cô.

- Không có gì, đó cũng là việc em muốn làm thôi. Dù sao em cũng đã coi anh ấy là anh rể mình.

Đại lặng yên ngắm nhìn cô khi cô nói. Linh đã béo lên một chút, da dẻ mỡ

màng hơn, nụ cười của cô cũng buồn hơn vài phần, nhưng dù sao, nó vẫn

làm anh cảm thấy chếnh choáng hệt như khi cô còn ở bên anh. Chỉ có mấy

tháng thời gian thôi, vậy mà tất cả thay đổi thật chóng vánh, anh đã qua một đời vợ, còn cô cũng đã có chồng. Cô đi rồi, không biết cuộc đời này anh còn cơ hội nào được ngồi đối diện mà ngắm nhìn cô như thế này hay

không? Thế nhưng Đại lại không có cách nào nói tỏ được lòng mình cho cô. Mọi thứ đã qua đi, anh không muốn cho cô thấy anh đã yếu đuối như thế

nào những ngày không có cô. Mặc dù anh nói không muốn gặp lại cô, nhưng

anh chưa từng quên cô một giây, một phút nào. Trong thâm tâm anh luôn

muốn gặp lại cô, được nhìn thấy cô, thế nhưng lòng tự trọng của người bị phản bội lại không cho anh tìm bất cứ lý do nào để làm thế. Dù cho sau

khi Linh rời bỏ anh, Đại cũng chấp nhận lấy Huyền vì cái thai, nhưng

cuối cùng anh vẫn là người bị phản bội trước.

- Anh nghe nói em sắp ra nước ngoài? – Đại hỏi.

- Vâng. Em ra nước ngoài định cư luôn – Linh gật đầu, mắt vẫn nhìn chằm chằm vào cốc sữa chua trước mặt.

- Thế cũng tốt, ở nước ngoài tốt cho sự nghiệp của em hơn – Đại gật đầu.

- Trước khi đi, em muốn tới nhà thăm bác trai và thắp hương cho bác gái, anh đồng ý chứ?

- Được, dù sao bây giờ cũng chỉ có mình ông ở nhà, em tới chơi cho ông đỡ buồn – Đại lại tiếp tục gật đầu nhưng trong lòng thầm thở dài.

Linh lại hỏi cả ý kiến anh chuyện này, có lẽ cô đã để bụng quá sâu câu nói

kia của anh. Anh thật sự không muốn làm tổn thương cô đến như vậy, nhưng nếu cô cứ tiếp tục xuất hiện