
cưới nhưng anh quả quyết nói một xu cũng không cho, sao giờ lại dấm dúi gửi năm trăm tệ? Chẳng nhẽ cô quá nhỏ mọn, không cho người nhà mượn số tiền lớn đã đành, ngay đến tiền mừng cưới cũng bủn xỉn sao? Đây không phải hành động sỉ nhục Điền Ca à, nhiều năm qua anh viện trợ cho nhà nội hoặc ít hoặc nhiều, cô có nói câu nào quá đáng đâu?
Điền Ca gặp nhiều chuyện bực mình cùng một lúc nên chẳng nghĩ ngợi gì, gọi điện ngay cho Lý Dương, bắt anh giải trình thấu đáo. Cô nghe trong điện thoại có tiếng nước chảy tí tách, không biết anh đang làm việc gì. Lý Dương không nhẫn nhịn được nữa, điên tiết quát ầm lên:
- Sao cô lắm chuyện thế? Đừng có kiếm cớ gây sự! Tự dưng vào tài khoản của tôi làm gì?
Bụp! Anh tắt máy.
Điền Ca tức điên người. Không trút được giận, cô đành kìm nén trong lòng nhưng càng kìm nén thì càng ức chế. Một lúc sau, điện thoại bàn lại đổ chuông, cô tưởng là Lý Dương nên định to tiếng với anh, nhưng đó lại là giọng của người khác.
Thật bất ngờ, lần này là bố chồng gọi đến. Lý Dương thường xuyên nói chuyện điện thoại với người thân, có điều toàn anh gọi điện về chứ chả mấy khi bố mẹ anh chủ động gọi. Không phải là họ không quan tâm đến con cái mà cái chính là họ quen với kiểu liên lạc ấy rồi. Bỗng nhiên hôm nay bố chồng gọi điện, Điền Ca nghĩ chắc chắn là có chuyện.
Quả nhiên là có chuyện thật. Buổi chiều chú ba đến nhà bố mẹ Lý Dương tìm anh cả và chị dâu hỏi số điện thoại nơi làm việc của Lý Dương và số điện thoại cố định ở nhà. Ngày trước chú ba đã lưu mấy số điện thoại này vào di động nhưng về sau chú đánh mất máy nên bây giờ mới phải hỏi lại. Chú ba nói với anh trai định mở một cửa hàng nhỏ, làm ăn nghiêm chỉnh nên cần hỏi Lý Dương mấy vấn đề về kế toán.
Bố chồng nhẹ dạ cả tin, đọc vanh vách số điện thoại của Lý Dương cho. Mẹ chồng suy nghĩ cẩn thận hơn, bà rất hiểu em mình vốn là loại người ham ăn biếng làm nên khi vừa bước vào nhà, nhìn vẻ mặt lấm la lấm lét của chú ba, bà đã đoán ngay chú ta có âm mưu gì đó. Con người này toàn thói hư tật xấu, bị hết người vợ này đến người vợ kia đuổi đi, lại còn qua lại với đám gái đĩ lả lơi, bôi gio trái trấu vào mặt tổ tông tám đời nhà họ Lý... Bản tính ngấm vào máu rồi thì không thể sửa được, bởi vậy sau khi chú ba về, mẹ chồng Điền Ca càm ràm không ngớt bên tai chồng. Nghe vợ phân tích có lý, ông lập tức gọi điện thoại cho Lý Dương dặn dò: Nếu chú ba gọi điện mượn tiền thì kiên quyết không cho mượn. Chú mượn khắp họ hàng, bao nhiêu tiền mồ hôi nước mắt của người ta rơi vào tay chú không nổi mấy ngày là tiêu tan hết.
Nghe giọng của bố chồng, Điền Ca cố gắng lấy lại tâm trạng bình thường.
- Điền Ca à, Lý Dương đâu? Nó ra ngoài rồi à? Cuối tuần không ở nhà nghỉ sao?
- Bố ạ, anh ấy vừa ra ngoài rồi.
- Ừ. Các con thế nào? Đều khỏe cả chứ?
- Vâng.
- Ni Ni đâu? Con bé cũng không ở nhà à?
- Mẹ con đưa cháu về bên đó rồi ạ.
- Điền Ca, con có chuyện gì vậy? Nghe giọng con khác lắm, nói cho bố biết hai đứa xảy ra chuyện gì? Lý Dương ăn hiếp con à? Hay là thế nào?
Câu nói quan tâm của bố chồng không ngờ lại khơi ra chuyện chua chát chất chứa trong lòng Điền Ca.
- Chú ba có chuyện gì vậy bố? Lần trước chú mượn nhà con ba nghìn tệ vẫn chưa trả, lần này lại hỏi mượn nữa. Chú cũng lớn tuổi rồi mà sao không nghĩ thay cho Lý Dương thế! Chú cho rằng Lý Dương sống rất tốt, rất giàu có sao? Vợ chồng con xây dựng cuộc sống từ hai bàn tay trắng, phải làm việc rất vất vả, chịu bao nhiêu khổ nhục, nhà mình có ai nghĩ cho chúng con không? Chúng con ăn gì, ở đâu, sống thế nào, có gặp khó khăn không, có ai từng quan tâm đến chúng con chưa? - Điền Ca nói, nước mắt lăn dài.
- Ngoài chuyện chú ba mượn tiền ra, Lý Dương với con còn có chuyện gì à? Con nói với bố để bố hỏi tội nó. - Bố chồng sốt sắng dò hỏi.
Điền Ca khóc nấc lên. Nghĩ đến hai mươi vạn tệ kia, trong lòng cô lại dâng lên một nỗi đau khó tả. Cô bộc bạch từ đầu đến cuối tất cả mọi việc.
Bố chồng im lặng lắng nghe. Ông thở dài:
- Điền Ca à, bố biết nhà mình có lỗi với các con. Các con ở xa, công việc, cuộc sống, tiền bạc, bố mẹ chẳng giúp được gì lại còn ngáng chân, gây thêm phiền phức cho các con. Hai hôm trước mẹ con bàn với bố, không biết các con tìm được nhà chưa, nếu quyết định mua thì thể nào bố mẹ cũng góp một ít... Ôi! Sao lại xảy ra chuyện với số tiền đó chứ!
Gác máy, Điền Ca vẫn khóc nức nở.
Nếu bố c