XtGem Forum catalog
Địa Ngục Sâu Thẳm

Địa Ngục Sâu Thẳm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323091

Bình chọn: 8.5.00/10/309 lượt.

g ta đây vẫn cứ đi xuống như vậy thì không phải cũng rất nguy hiểm

sao? Không bằng muội rời khỏi trước, ta ở chỗ này trốn một hồi, bằng

không chỉ sợ muội cũng sẽ bị ta làm phiền hà!”

“Hừ hừ, thực sự là tỷ muội tình thâm à!” Trong bóng đêm trước mặt có một người đi ra .

“Thích Nghiêm Phong!” Ti Nhược đã kinh ngạc khẽ kêu lên một tiếng.

“Tiểu tử Minh Ám kia ngay lập tức đãcó thể tìm đến nơi này há chẳng phải đều là do ngươi ban tặng sao, ta thật không ngờ, Hàn Ti Nhược ngươi lại có dũng khí phản bội ta!” Thích Nghiêm Phong gầm lên tựa như con dã thú mắt đỏ đã bị thương.

“Muội đi mau, hắn sẽ không giết ta, muội đi mau!” Lúc này mang theo ta sẽ chỉ hại chết Ti Nhược.

“Không, Tử Sa tỷ tỷ!”

“Nếu muội còn muốn gặp Thích đại ca, bây giò hãy mau chạy đi!” Ta hướng về phía Ti Nhược la lớn.

Ti Nhược chấn động, không hề do dự, xoay người, điên cuồng chạy đi.

Thích Nghiêm Phong cũng không hề truy đuổi nàng, mà từng bước từng bước đi về phía ta.

“Tử Sa, ngươi rất thông minh, quả thực, hiện tại ngươi hữu dụng hơn rất

nhiều so với nha đầu ngốc kia!” Hắn kéo ta lên rồi tiếp tục nói: “Đúng

rồi, chỉ cần ta giữ ngươi bên cạnh, Minh Ám sẽ ngoan ngoãn nghe lời

rồi!”

“Buông nàng ra!” Một thanh âm đầy băng giá đã cắt đứt lời hắn nói.

Là thanh âm quen thuộc đó, ngay cả khi ngữ khí lãnh đạm cũng quen thuộc khiến lòng ta đông cứng lại trong nháy mắt.

“Nhan Ngạo Hành?! Lại có thể là ngươi sao?” Thích Nghiêm Phong dường như cũng lấy làm kinh hãi.

“Buông nàng ra!” Tay hắn vững vàng nắm danh kiếm Vô Ẩn, trong bóng tối

không thấy rõ thần sắc của hắn, chỉ là đứng như vậy, toàn thân lại tỏa

tới đây khí thế xâm lược.

Ta rõ ràng cảm giác được cả người Thích Nghiêm Phong đã trở nên căng thẳng!

“Hừ, ngay cả ngươi cũng tới, mị lực của tiểu nha đầu này quả thật không

thể xem thường! Ngươi hẳn là người rất muốn mạng của Minh Ngự phải

không! Còn có U Minh Ám phủ, ngươi không phải cũng muốn chính tay phá

hủy nó sao! Thế nào, chẳng nhẽ ngươi quên hết cha của mình đã chết như

thế nào sao? Ngươi lại muốn ra tay giúp đỡ kẻ thù của mình sao? Chỉ sợ

nếu như cha ngươi biết, ở dưới hoàng tuyền chết sẽ không nhắm mắt!” Hắn

lớn tiếng nói, lực cưỡng ép cánh tay của ta lại chậm rãi càng ép chặt

hơn.

“Buông nàng ra!” Giọng nói khiến người ta run sợ lại lạnh thêm vài độ.

“Hừ hừ, thì ra vẫn là ‘anh hùng khó qua ải mỹ nhân’, nhưng mà, chẳng lẽ

ngươi không biết cho dù ngươi mang nàng trở về, ngày mai, nàng sẽ cùng

nam nhân khác thành thân rồi! Hơn nữa người kia còn là Minh Ám! Ngươi

đây là không cam tâm sao?” Giọng nói của Thích Nghiêm Phong rõ ràng mang theo ý khinh miệt.

“Quả nhiên là người già nói nhiều lời vô ích!” Một tiếng hừ lạnh, thân

ảnh đã theo ánh kiếm lóe lên, chỉ trong nháy mắt, đã tới trước mắt ta.

Thích Nghiêm Phong kinh ngạc, hoảng sợ rút đao ra đỡ một kích kia.

Chiêu thức biến đổi, lưỡi kiếm cùng người như hình với bóng nhằm thẳng vào hai mắt Thích Nghiêm Phong !

Kiếm khí kia lướt qua hai gò má của ta, khiến ta cảm thấy đau âm ỉ.

Thích Nghiêm Phong hoảng hốt, nhanh chóng đã lui về phía sau vài bước lớn, mới có thể tránh khỏi tình cảnh nguy hiểm vừa rồi.

“Ta nói một lần cuối cùng, buông nàng ra!” trong thanh âm lạnh lẽo hình như đã có một chút không kiên nhẫn.

Thích Nghiêm Phong ngẩn ngơ, hồi lâu nói không ra lời.

“Ha ha ha ha ha ~~~~~” hắn đột nhiên ngửa mặt lên trời, phá lên cười.

“Nhan Ngạo Hành a Nhan Ngạo Hành, thực sự là anh hùng xuất thiếu niên,

nhưng thật đáng tiếc, thật là đáng tiếc! Ta vừa mới thế nào lại không

chú ý chứ, thì ra lần này sẽ là lần đầu tiên ngươi phải chịu thua rồi!”

Ttrong giọng nói của Thích Nghiêm Phong có sự đắc ý không nói nên lời,

giống như đã nắm chắc thắng lợi vậy.

“Bé Tử Sa, ngươi biết vì sao không?” Hắn bỗng nhiên cúi đầu, hỏi bên tai ta.

“Bởi vì, hắn là vì ngươi mà đến, chỉ cần ngươi còn trên tay ta, ta sẽ không thua!” Thích Nghiêm Phong nói từng chữ một.

“Hừ ~~” trả lời hắn chính là một tiếng hừ lạnh đầy khinh thị: “Người già rồi, không chỉ nhiều lời vô ích mà trí tưởng tượng cũng thật phong phú! Thực sự là rất đáng mừng!”

“Ha ha, Ngạo Hành, ta cũng là người từng trải, trong lòng ngươi nghĩ gì, cho rằng ta không biết sao? Đừng quên, gừng càng già càng cay! Bây giờ, ném kiếm xuống đi, nếu không, ta trước hết sẽ hủy đi gương mặt như hoa

như ngọc này!” Thích Nghiêm Phong giơ đao hướng lên, để ở dưới cằm ta!

“Vậy sao? Ngươi có thể thử xem xem!” Giọng nói kia mang theo tiếng cười

lạnh, giống như đang châm biếm sự ngu xuẩn của ông ta, hắn bắt đầu từng

bước một bước tới.

Theo bước chân càng ngày càng gần của hắn lưỡi đao kia cũng càng ngày càng gần ta!

Đột nhiên cảm giác được một hồi kịch liệt đau đớn, lưỡi dao kia đã cứa vào cổ ta.

Hắn đã đứng ở trước mặt chúng ta, mũi kiếm hướng xuống, mang một bộ mặt

dửng dưng không chút mảy may, không để người khác vào mắt.

Ta bỗng có một loại cảm xúc kì lạ muốn cười phá lên vì bản thân cũng vì Thích Nghiêm Phong.

“Ngươi thực sự không quan tâm nó!?” Thích Nghiêm Phong lớn tiếng gầm gừ nói.

“Ngươi vừa mới chịu nhiều vết th