XtGem Forum catalog
Địa Ngục Sâu Thẳm

Địa Ngục Sâu Thẳm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323281

Bình chọn: 7.5.00/10/328 lượt.

n nữa! A, gọi

nàng là Nhan tiểu thư rất xa cách rồi, sau này ta kêu nàng Tiểu Sa nhi

có được hay không hả! Tử Nhi lắm người gọi rồi, ta muốn một cái đặc biệt hơn!”

Khuôn mặt của hắn tiến gần lại đây, đã gần như muốn áp lên môi ta! Ta

chặn ngang đẩy hắn ra, lùi về phía sau hết mấy bước mới đứng vững, vừa

nãy ta suýt nữa đã bị khí thế của người này hoàn toàn ngăn chặn hết,

suýt chút nữa thì không thể động đậy!

“Vũ Văn công tử, ta mặc kệ ngươi là ai, chuyện cưới xin sao có thể như

trò đùa của trẻ con, ngươi tùy tiện nói một chút chẳng lẽ ta phải thừa

nhận ngươi sao? Còn nữa, chúng ta dường như không có quen thuộc như vậy! Mời công tử tự trọng, chớ để tự hủy thân phận!” Ta lạnh lùng mà nói,

trong lòng trở nên bực tức, thế nào, đây là xem ta dễ bắt bạt hả!

“Ha ha ha ha, thú vị thú vị!” Người nọ không giận, ngược lại còn cười,

trong mắt dường như còn có vẻ tán thưởng : “Tiểu Sa nhi thật sự không

khiến ta thất vọng nha! Bản vương muốn có chính là bộ dạng tuyệt vời của nàng như vậy!”

Nét mặt tươi cười của hắn thu lại một chút, trầm giọng nói: “Ta là người con thứ năm của đương kim thánh thượng, cũng có nghĩa là Tĩnh vương, lẽ nào lời nói của bản vương nàng cũng không tin sao?”

“Ngươi là Vương gia thì sao?” Ta ngẩng đầu lên cao, đón nhìn ánh mắt

lạnh thấu xương của hắn: “Trừ phi ngươi xuất chứng cớ ra để chứng minh

lời nói của mình, nếu không ta sẽ không tin tưởng ngươi!”

Hắn chỉ cười không nói, nhẹ nhàng lắc đầu, hồi lâu mới nói: “ Vật chứng

thì không biết có hay không, chuyện hôn nhân của con cái dĩ nhiên là

theo lệnh cha mẹ rồi, cha mẹ của nàng đều đã qua đời, xem ra trên đời có thể chứng minh việc này cũng chỉ có cha mẹ ta thôi!”

Hắn giảo hoạt hướng ta nháy nháy mắt: “Nhân chứng có đủ hay không hả!

Nàng cùng bản vương hồi cung, chính miệng hỏi cha mẹ của bản vương một

chút, liền biết bản vương có lừa nàng hay không!”

Ta bị hắn nói một hơi nghẹn đứng! Được! Lại có thể đem Đương kim thánh

thượng cùng Hoàng hậu nương nương đến áp chế ta, cái người Vương gia

này, không hiểu xuất hiện ra sao, rốt cuộc muốn làm cái gì hả! ! ! ! !

“E rằng Vương gia ngài phải thất vọng rồi, Tử Nhi thân mắc bệnh nặng,

chẳng bao lâu nữa còn được ở tại nhân gian, sợ là không có duyên phận

cùng Vương gia!” Ta tức giận trừng mắt nhìn hắn một cái, vậy cuối cùng

ngươi thực sự biết khó mà lui rồi chứ.

“Cái này bản vương đã biết rồi!” Hắn nhẹ lay động quạt giấy, nói thờ ơ:

“May mà, thất đệ của bản vương là một thần y, hắn đã từng bảo đảm với

bản vương, nhất định sẽ tìm ra biện pháp để giải hàn độc trên người

nàng. Nàng không cần lo lắng sự tình từ nay về sau, bởi vì tương lai của nàng, bản vương sẽ toàn quyền phụ trách tới cùng!” Nói xong, hắn ý vị

thâm trường mà nhìn ta một cái.

“Ngươi cùng Thanh rốt cuộc là quan hệ gì hả!” Ta hoài nghi nhìn hắn hỏi, khuôn mặt này thật sự làm cho ta ta rất mông lung.

“Ha ha, thất đệ của bản vương cùng bản vương là một mẹ sinh ra, diện mạo giống nhau, hơn hết bởi vì nguyên cớ từ ông ngoại, nên hắn có một tên

khác theo họ mẹ, Mộng Hàn Thanh! Vậy cuối cùng nàng hiểu chưa! Sao, Tiểu Sa nhi còn có cái gì muốn hỏi, bản vương nhất định tri vô bất ngôn,

ngôn vô bất tẫn!” (*biết cái gì đều nói ra, biết đến đâu liền nói hết

đến đấy) Đôi mắt ẩn chứa tia cười cười mà nhìn ta chằm chằm.

“Thanh là đệ đệ của ngươi?” Ta mở to mắt.

“Nhìn khuôn mặt của hai người chúng ta, nên biết rồi chứ!” Vũ Văn Huyên than nhẹ một tiếng, lại một lần nữa tới gần rồi nói: “Tiểu Sa nhi, nàng chịu khổ rồi, bản vương lần này tới chính là chuẩn bị tiếp nàng quay về vương phủ. Thứ nhất, thân thể của nàng cần tĩnh dưỡng thật tốt. Thứ

hai, bản vương cũng không muốn cho nàng dây dưa vào trong quá nhiều thị

phi!”

Trong mắt của hắn đã không còn nhìn thấy cái loại khí thế vừa mới làm

run sợ người nữa, ngược lại, lại ẩn chứa đưa tình, nhìn ta tràn đầy trìu mến!

“Đa tạ ý tốt của Vương gia.” Ta lui ra phía sau từng bước, cúi người

hành lễ nói: “Tử Nhi chỉ là dân nữ bình thường, tự hỏi không tài không

đức, không xứng với thân phận cao quý của Vương gia. Hơn nữa, gia huynh

bị thương nặng chưa tỉnh, lại có rất nhiều ẩn ngữ không giải thích được, có nhiều khả năng toàn bộ Vô Địch sơn trang cùng Nhan thị bộ tộc ta sẽ

bị phá huỷ. Giờ này khắc này, Tử Nhi làm sao có thể không quan tâm mà

chỉ lo thân mình đây? Xin Vương gia thứ tội, Tử Nhi tuyệt đối không thể

theoVương gia rời đi vào lúc này!”

“Nàng thật không đi cùng bản vương? Chỉ vì Nhan Ngạo Hành, cái mặt người dạ thú hám lợi đen lòng này?” Trong giọng nói của hắn tràn đầy âm lãnh.

“Không phải! Huynh ấy không phải!” Ta phẫn nộ ngẩng đầu lên, nhìn thẳng

vào hắn mà nói: “Huynh ấy là bị hãm hại! Hơn nữa bây giờ huynh ấy không

thể nói chuyện, bất cứ ai tới chỉ ra chỗ sai của huynh ấy đều là như

nhau, không phải sao?”

“Được!” Hắn nói, mặt không chút thay đổi: “Vậy bản vương liền tạm thời

sẽ tin nàng một lần, bản vương cũng muốn coi, chờ sau khi hắn tỉnh lại,

sẽ có lời gì ngụy biện!”

“Thích trang chủ, phương trượng, Kim tiên sinh, bản vương có một số việc mu