
ích gạt người." Tiểu Tư Tề đẩy Tề Phong ra, lại bò đến trong ngực Lữ Duy Duy.
Lời nói của Tư Tề khiến ở bên trong lòng của Tề Phong một hồi đau đớn?
Cô thường khóc? Là bởi vì mình sao?
Ba năm này, cô nhất định quả thật rất khổ cực đi? Đoạn cảm tình này mang đến cho cô đều là tổn thương và khổ sở, khó trách cô sẽ nghĩ muốn quên.
"Bác sĩ, thật sự sẽ có tình huống như thế sao?"
"Trước tiên chúng tôi kiểm tra một chút xem sao?"
Ngoài cửa, Lãnh Tiếu Tiếu dẫn theo bác sĩ vội vã đi vào.
Lục Tề Phong nghe đối thoại của bác sĩ và Tiếu Tiếu, lại nhìn gương mặt phòng bị Lữ Duy Duy một chút, đứng lên "Bác sĩ, ông kiểm tra tốt nhất cho cô ấy một chút, tôi ra bên ngoài chờ trước."
Lục Tề Phong nói xong cô đơn bỏ đi ra ngoài, Lữ Duy Duy trên giường nhìn bóng lưng kia tiều tụy đến mức khiến người đau lòng, đáy mắt có một chút lộ vẻ xúc động, chỉ là thoáng qua rồi biến mất?
Diễn ☆ đàn Lê ☆ Quý Đôn
Sau khi được bác sĩ chẩn đoán bệnh, xác định Duy Duy bởi vì ảnh hưởng của thuốc an thần đối với não bộ, mất đi một phần ký ức, mà kỳ quái là, cô bỏ lở đều là ký ức về Tề Phong.
Sau khi xuất viện, dưới sự kiên trì của Lãnh Tiếu Tiếu, Duy Duy tạm thời chuyển vào vườn hoa biệt thự nhà cô.
Tập đoàn Lục thị.
Lâm Bồi An cùng với Lục Chấn Hoa đi tới phòng làm việc tổng giám đốc.
Một phòng mùi rượu nồng nặc đập vào mặt, một mảnh hổn độn đầy đất.
Tất cả cặp tài liệu lớn nhỏ bị ném đầy đất, một chút tài liệu bị vo thành cục giấy chồng chất ở trên bàn làm việc. Chai rượu trống không ngổn ngang nằm ở trước tủ rượu.
Lục Tề Phong nằm nghiêng trên ghế sa lon, cà vạt phân tán tùy ý giắt trước ngực, đầu tóc rối bời giống như một đám cỏ dại, một chiếc giày mang ở trên chân, một chiếc không biết vứt ở đâu.
Diễn đàn ✪ Lê ✪ Quý Đôn
"Tề Phong? Con xem con bây giờ là hình dáng gì? Không phải là phụ nữ ư, nhất thiết phải biến thành như vậy?" Lục Chấn Hoa chỉ tiếc rèn sắt không thành thép rống lên.
Nghe được âm thanh của cha, Lục Tề Phong nửa hí mắt, bò dậy ngồi ở trên ghế sa lon.
"Cha, sao cha lại tới đây? Tới thăm người con trai của cha không có ích lợi gì này sao? Nếu như vậy để cho cha rất bực bội, vậy cha liền nhanh đi về đi, con hiện tại rất bận, rất bận rộn?" Lục Tề Phong nghiêng ngả đứng lên, đi về phía bàn làm việc.
"Con bận rộn cái gì hả? Những thứ này chính là kết quả bận rộn của con? Cha làm sao lại có thằng con trai vô dụng như vậy, một chút đả kích cũng không chịu nổi, lúc trước vì chuyện của mẹ mày là cái bộ dáng này, bây giờ vì phụ nữ, lại thành cái bộ dáng này, con cố ý muốn chọc giận chết cha phải không." Lục Chấn Hoa nhìn con trai chán chường, giận dễ sợ.
"Vô dụng cũng là cha sinh? Được rồi, cha, hôm nay con không muốn gây gổ với cha, cha trở về đi?" Lục Tề Phong đối mặt với sự phẫn nộ của cha, vẫn như vậy, anh tựa lưng vào ghế ngồi nhắm hai mắt không để ý.
"Không phải là mất trí nhớ sao? Là một người đàn ông theo đuổi cô lần thứ nhất, chỉ là, giống như con không có cơ hội." Lục Chấn Hoa hừ một tiếng, có dụng ý khác nói.
"Lời này có ý tứ gì?" Lục Tề Phong vừa nghe đến chuyện có liên quan đến Duy Duy, tinh thần lập tức hưng phấn.
"Hôm nay máy bay mười một giờ rưỡi. Cô ấy phải về nước Mỹ, đoán chừng không sẽ trở lại." Lục Chấn Hoa hời hợt nói.
Lục Tề Phong khẩn trương nhìn chằm chằm cha, vừa liếc nhìn Lâm Bồi An, giống như nhìn về phía ông chứng thật chuyện này. Về chuyện của nhà Trạch Vũ, tin tức của Lâm Bồi An tuyệt đối so với cha anh có thể tin.
Diễn - ๖ۣۜĐàn - Lê - Quý - ๖ۣۜĐôn
Thấy Lâm Bồi An hơi nhẹ gật đầu, anh đột nhiên đứng dậy hốt hoảng tìm giày của mình, sau đó giống như mũi tên trên dây, nhanh chóng xông ra ngoài.
————————— Trong vườn hoa biệt thự nhà họ Hàn, Tư Tề nhỏ níu lấy chân Duy Duy, vẻ mặt mất hứng.
“Mẹ, con không muốn về nước Mỹ, con thích nơi này, con thích chơi cùng Thiên Hữu, hơn nữa ở đây còn có bố.”
“Tư Tề ngoan, người đó không phải bố con, hiểu không? Con thích bố, mẹ sẽ tìm cho con một.”
“Anh không đồng ý!”
Lời của Lữ Duy Duy vừa dứt, âm thanh người đàn ông tức giận truyền đến từ phía sau cô.
Bị dọa tới mức giật mình, Lữ Duy Duy xoay người thấy Lục Tề Phong, lập tức phản bác.
“Tại sao anh không đồng ý? Anh là ai? Tại sao xuất quỷ nhập thần muốn hù chết người ta à…., thật chưa gặp người nào khó dây dưa như anh, tôi đã nói mấy trăm lần, tôi không biết anh….. anh đừng như vậy nữa được không?”
“Lữ Duy Duy, em quên anh cũng được, nhưng con trai là của anh, anh không cho em đưa con đi. Tư Tề đến chỗ bố.” Lục Tề Phong muốn tiến lên kéo Tư Tề nhỏ.
“Anh buông ra, đó là con tôi, là đứa trẻ tôi mang thai mười tháng sinh ra, anh nói đó là con anh sao? Có lẽ tôi với người đàn ông khác sinh ra, với anh không có quan hệ gì, anh ở chỗ này nhận nhầm con. Tư Tề, không cần để ý tới anh ta, chúng ta đi.” Lữ Duy Duy kéo vali, dắt con trai rời khỏi.
“Lữ Duy Duy, không cho đi!”
Nhìn Lữ Duy Duy đi ra khỏi phòng, Lục Tề Phong hốt hoảng đuổi theo.
Lục Tề Phong ngăn ở cầu thang, nhìn chằm chằm vào Lữ Duy Duy, mắt đen nhìn thật sâu, còn có tình yêu
Nước Mĩ.
Bệnh viện tư nhân Qúy tộc.
Tề Th