Pair of Vintage Old School Fru
Đêm Mưa Chọc Phải Tổng Giám Đốc Trí Mạng

Đêm Mưa Chọc Phải Tổng Giám Đốc Trí Mạng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324051

Bình chọn: 10.00/10/405 lượt.

h làm sao vậy? trên mặt em có gì sao?” Lâm Mỹ Giai hướng về phía Lục Tề Phong cười một tiếng.

Hai ngày này anh không đi ra ngoài, chỉ một mình ở trong thư phòng, nếu không phải là nhìn mình chằm chằm tới mức ngẩn người.

“A, không có gì, Mỹ Giai, anh có chuyện muốn nói với em, chỉ là…..” Lục Tề Phong thu lại ánh mắt, có chút chần chừ dừng lại một chút.

Anh nghĩ qua, bất kể như thế nào, Tư Tề là con của anh, là sự thật, tát yếu anh nên để Mỹ Giai biết, quan trọng là có thể thử dò xét phản ứng của cô ra sao.

“Chỉ là làm sao?”

“Mỹ Giai, em còn nhớ Lữ Duy Duy không? Ngày đó ở quảng trường em cũng thấy cô ấy.”

Lục Tề Phong nhàn nhạt nói xong, con ngươi tỉnh táo nhìn chằm chằm mặt Mỹ Giai, chỉ sợ bỏ qua bất kì vẻ mặt nào của cô.

“Nhớ, nhớ lúc trước, hai người từng hẹn hò với nhau đúng không? Nhưng mà đã đi qua rồi, cô ấy có con trai rất đáng yêu.”

Lâm Mỹ Giai có chút bối rối, mí mắt thấp xuống, lúc ngẩng đầu lên, trên mặt cô có đám mây phong nhẹ.

Nhưng mà, vẻ hốt hoảng này cũng không tránh khỏi mắt của Lục Tề Phong.

“Đứa bé đó là con anh.” Lục Tề Phong nói tiếp.

“Anh nói cái gì?” Lâm Mỹ Giai nghe được lời của Lục Tề Phong, không khỏi kinh ngạc kêu to lên.

Mặc dù trước mình đã nghi ngờ, nhưng vẫn chỉ là phỏng đoán thôi, bây giờ nghe được Lục Tề Phong chứng minh, vẫn khiến mình kinh ngạc.

“Đứa bé kia, Tư Tề, là con trai anh.” Lục Tề Phong lần nữa khẳng định.

“Vậy anh muốn thế nào? Muốn ly hôn quay về bên cạnh cô ta sao?”

Vừa nghĩ sao hai ngày nay anh khác thường lại ở nhà, hóa ra vì chuyện này, trong lòng cô thấy kích động.

Lục Tề Phong nhìn phản ứng kịch liệt của Lâm Mỹ Giia, thở dài lắc đầu một cái, “Cô ấy căn bản sẽ không trở về bên cạnh anh.”

“Làm sao lại như vậy? cô ta có con của anh, bây giờ trở về tìm anh rõ ràng muốn cướp anh khỏi em, cô ta nhất định diễn trò, ban đầu chính cô ta phản bội anh tìm người đàn ông khác, bây giờ anh ta không cần cô ta nữa sao? Cô ta lại quay đầu về tìm anh?”

Lâm Mỹ Giai nghĩ tới lúc ở quảng trường nhìn thấy, cả nhà bọn họ ba người đi chung với nhau, trong lòng cô thấy hoảng sợ, tâm tình kích động khiến cô quên mất chút chi tiết.

"Làm sao em biết ban đầu cô ấy tìm người đàn ông khác?"

Lục Tề Phong nhạy bén bắt được chỗ sơ hở trong lời nói của cô ta, anh khẽ nhíu mày, trong con ngươi ánh mắt lùng quang bị ẩn dấu đi, dường như theo quán tính hỏi.

Câu hỏi của Lục Tề Phong khiến trong lòng Lâm Mỹ Giai cả kinh, đáy mắt quét qua một tia bối rối, đột nhiên cô ta phát hiện tâm tình của mình có hơi quá khẩn trương, âm thầm hít sâu mấy lần, điều chỉnh lại cảm xúc một chút, rất nhanh bản thân liền tỉnh táo lại.

"Em. . . em đoán , ban đầu nếu như không phải là do cô ta phản bội anh…thì tại sao phải chia tay với anh? Người kia rất yêu cô ta, những năm gần đây chưa bao giờ quên?"

Lâm Mỹ Giai có chút gượng ép tìm cớ, cô cố ý mang mối tình cũ của Lục Tề Phong và Lữ Duy Duy ra nói, muốn hỗn loạn suy nghĩ của anh.

Lục Tề Phong không hề lên tiếng, chỉ là lẳng lặng nhìn chằm chằm Lâm Mỹ Giai.

Lâm Mỹ Giai phát hiện ánh mắt của Lục Tề Phong rất tỉnh táo, không có một tia kinh ngạc, trong lòng cô ta bắt đầu lo lắng.

"Tất cả đều đã qua, bọn anh cũng không có khả năng, hơn nữa cô ấy căn bản cũng không nghĩ trở lại bên cạnh anh." Trong giọng nói của Lục Tề Phong vô ý lộ ra ưu thương.

"Được rồi, không nói những thứ này nữa, hôm nay anh nói cho em chuyện này, là muốn nói Tư Tề là con anh, đây là sự thật, anh đã xác nhận qua, mà Lữ Duy Duy là mẹ của nó, bởi vì nguyên nhân này, mà sau này cô ấy và anh có lẽ sẽ rất thường xuyên tiếp xúc với nhau, nhưng mà giữa anh và cô ấy tuyệt đối sẽ không xảy ra cái gì, cho nên, anh hi vọng đến lúc đó em không cần hiểu lầm."

Lâm Mỹ Giai nhìn vẻ mặt hết sức bình tĩnh của Lục Tề Phong, không biết trong lòng của anh ấy đang suy nghĩ gì, có hoài nghi cô hay không, vì che giấu sự chột dạ của mình, Lâm Mỹ Giai lại trầm mặc nữa rồi.

Huống chi, hiện tại cô còn có thể nói gì? Anh ấy đã công khai trước mặt của mình, xác nhận sự tồn tại của đứa con riêng kia, cô còn có thể làm sao?

Bên ngoài bình tĩnh, nhưng trong lòng cô ta lửa giận đang không ngừng bốc lên , nhưng bản thân lại phải cố gắng mà liều mạng áp chế.

Lâm Mỹ Giai, hiện tại, những gì mày có thể làm chính là nhịn?

Nếu như anh ấy đã thật sự biết về thân phận của Tư Tề, thì việc này là sự thật không thể chối cãi, mà mình cãi nhau với anh ấy, việc đó còn có ý nghĩa gì?

Còn không bằng nâng cao tấm lòng vị tha của mình lên một chút, để cho anh ấy không còn lý do từ bỏ mà chọn mình, cũng có thể khiến cái nhà này càng thêm vững chắc.

Nghĩ tới đây, Lâm Mỹ Giai thay đổi bộ dạng tức giận mới nãy, đột nhiên trở nên hết sức dịu dàng, khéo hiểu lòng người .

"Tốt, nếu là như vậy em cũng không có gì phải nói, nếu như Tư Tề là con trai của anh, vậy em nhất định cũng sẽ xem Tư Tề như con trai của mình mà thương yêu, Tề Phong, nhưng tại sao anh lại không đem Tư Tề trở về nhà? Đứa bé cần một gia đình hoàn chỉnh, em sẽ cố gắng chăm sóc nó thật tốt."

Nghe xong lời nói của Lâm Mỹ Giai, Lục Tề Phong cố lộ ra vẻ