Pair of Vintage Old School Fru
Dê Ác Đánh Sói

Dê Ác Đánh Sói

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322193

Bình chọn: 9.5.00/10/219 lượt.

n mắt nhìn nhau tương đối lâu."Trừ Oa nhi, ta chưa từng có mang bất kỳ nữ nhân nào phi phi qua."Hắn đột nhiên nói, thanh âm trầm thấp cảm tính."Nàng là người thứ hai."Thủy Tâm sửng sốt, lập tức bật thốt lên: "Vậy Ngải Tiểu Như. . . . . .""Không có, ta chưa bao giờ mang nàng ta phi phi, là Mập Mạp hiểu lầm."Thủy Tâm nhẹ nhàng a một tiếng, nàng tin tưởng hắn, bởi vì hắn cũng không nói dối, nhưng là. . . . . . Nàng trầm mặc một lúc lâu sau đó đột nhiên rũ mắt, trong miệng ngập ngừng nói: "Chàng. . . . . . Còn yêu nàng ấy sao?""Ta chưa bao giờ yêu nàng ta.""Chưa?"Thủy Tâm ngạc nhiên giương mắt nói."Làm sao có thể? Hai người không phải là thanh mai trúc mã yêu nhau sao?"Triển Ngạo Trúc ngẩng mặt lên nhìn thẳng phía trước."Cũng chỉ là một đoạn tình cảm ngây thơ, chỉ là đơn thuần thích, ngay cả yêu đều không hơn, có lẽ ban đầu nếu như có cơ hội tiếp tục chung đụng, chúng ta cuối cùng sẽ trở thành một đôi tình nhân chân chính nhưng là, không để cho nó thành thật thì chúng ta liền tách ra, mà thời gian qua đi, cả phần thích kia cũng từ từ biến mất.""Nhưng là, chàng lại đi tìm nàng ta, hơn nữa còn nói muốn cưới nàng ta!"Thủy Tâm có chút ý vị nói."Bất kể ta có nguyện ý hay không, ta đã hứa thì nhất định sẽ tuân thủ, là nàng ta phá hủy thệ ước trước, vậy ta cũng không trói buộc ."Thủy Tâm"A" một chút, rồi sau đó giương mắt trộm dò xét hắn."Vậy chàng tại sao lại kích động khi thấy nàng ta?"Triển Ngạo Trúc trong đôi mắt lộ vẻ sương mù."Nàng ta làm ta nhớ tới thân nhân đã mất."Thủy Tâm nghe vậy, ngượng ngùng cúi đầu, nhưng sau đó không lâu lại đột nhiên ngẩng đầu lên."Nhưng là, chàng vẫn biểu hiện giống như không bỏ được nàng ta, nàng ta tìm chàng ôn chuyện, chàng cũng cùng nàng ta đi, chàng không thường nói chuyện với ta, lại cùng nàng ta tán gẫu không ngừng.""Ta hoài niệm thân nhân của ta, nhưng là thời gian quá lâu, rất nhiều chuyện cũng quên đi, ngay cả hình dáng bọn họ ta đều cơ hồ không nhớ rõ."Hắn uất ức buồn bã lại nói."Chỉ có ở cùng nàng ta tán gẫu nhắc chuyện cũ khi còn bé, trí nhớ mới lại nhớ lại từng chút, mà hình dáng của bọn họ cũng dần rõ ràng."Lần nữa"A" một tiếng, Thủy Tâm nháy mắt nha nháy mắt ."Chàng thật không yêu nàng ta?""Chưa từng có."Hắn kiên quyết mà lại khẳng định trả lời.Lưu luyến tựa vào lồng ngực rộng rãi vững chắc, hoài niệm ngửi thấy trên người hắn mùi vị đặc biệt, Thủy Tâm nhẹ giọng hỏi: "Rời đi nàng ấy, chàng tuyệt sẽ bỏ được?""Không biết."Trầm mặc một lát sau, Thủy Tâm lại hỏi: "Lần này chàng tìm ta bao lâu?""Từ ngày nàng bắt đầu rời đi!"Triển Ngạo Trúc nhàn nhạt nói."A?"Thủy Tâm ngẩn ngơ, kinh ngạc nói: "Sáu năm?"Hắn không lên tiếng."Ngải Tiểu Như thậm chí ngay cả một ngày cũng không thể lưu lại chàng sao?"Hắn như cũ trầm mặc im lặng.Con ngươi vòng vo mấy vòng, Thủy Tâm thử dò xét hỏi nữa: "Chẳng lẽ chàng thật một chút cũng không lo lắng tình trạng gần đây của nàng ta? Ta nhớ được người nhà bên nhà chồng của nàng ta đều mơ ước tài sản thừa kế đấy! Hơn nữa. . . . . . Hơn nữa, ta thấy được nàng ta cũng là thật không cách nào vong tình chàng!"Thủy Tâm lại nói."Cho nên, nếu là. . . . . . Nếu là chàng muốn nàng ta làm thiếp, có lẽ ta. . . . . .""Đó là chính lựa chọn của nàng ta, là khổ là ngọt, cũng nên do chính nàng ta gánh chịu, vô luận tương lai của nàng ta sẽ như thế nào, đều là chuyện của chính nàng ta, cùng ta không liên quan, ta có nàng là đủ rồi."Hắn lạnh nhạt kiên quyết nói.Thủy Tâm chăm chú nhìn hắn một hồi lâu, "Vậy chàng tại sao luôn là đối với ta lãnh đạm như vậy?"Nàng bất mãn oán trách.Hắn quét nhìn nàng một cái."Hai mươi năm dưỡng thành cá tính, đã định."Nàng không tự chủ trầm mặc, lúc này, mơ hồ tiếng sấm rung động truyền đến trong lòng, nàng không tự chủ quay đầu nhìn về hướng phát ra thanh âm. Cách đó không xa có hai bướu lạc đà quỷ dị, mà bướu lạc đà ở giữa dòng nước chảy xiết cuồn cuộn, nước chảy xiết, sóng cả như gào thét, chẳng những thật hùng vĩ, còn có một cỗ lực lượng uy hiếp khiến lòng run sợ tâm trí say mê. Mặt trời đã lên cao, ánh dương đỏ bừng chiếu trên dòng nước lưu động, ánh sáng rực rõ, quang mang dị thường xinh đẹp.Thủy Tâm nhìn thác nước càng lúc càng gần, giống như không để ý đến hỏi: "Chàng yêu ta sao?""Ta yêu nàng."Thủy Tâm ấm áp ngọt ngào lại thỏa mãn vui sướng cười, "Ta cũng yêu chàng."Nàng quay đầu lại, ngượng ngùng nói."Ta biết."Một lát sau, hắn ôm nàng ngồi trên tảng đá xám đen hình thù kỳ quái, hai người tựa sát nhìn dòng nước chảy xiết như thiên quân vạn mã phi tới, hơi nước nồng đậm, giống như hé ra màn che hữu hình, sâu kín tràn ngập ở bốn phía, từ trong tầng hơi nước nhìn chăm chú ánh nắng phản xạ, giống như từ trong tầng thủy tinh thật dầy nhìn về hướng mặt trời, sung sướng mịt mù mê mang, còn mang theo một tia lãng mạn khó có thể nắm lấy."Chàng để ý không, đây là lần đầu tiên chàng nói với ta nhiều lời như vậy!""Để ý.""Chàng về sau giữ vững như vậy được không?"Không tiếng động."Có được hay không?"Không lời."Triển Ngạo Trúc, chàng rốt cuộc nghe được lời của ta không?"Không phát ra hơi thở.Sau đó, trong một mảng lớn rừng tùng dày đặc, mơ hồ truy