Polly po-cket
Đấu Tranh Đến Cùng Cho Tình Yêu

Đấu Tranh Đến Cùng Cho Tình Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324572

Bình chọn: 8.00/10/457 lượt.

nhân, anh không thể lui bước, đối với Lý Na anh không thể tha thứ!” Lời nói của anh khẳng định chắc chắn.

“Anh không cảm thấy em rất đáng thương ư? Với sự cố chấp của anh, em

đã một bước lại lùi một bước, liên tiếp nhượng bộ, anh biết những nhượng bộ này đem lại cho em bao nhiêu tổn thương không?” Cô tức giận hét lên.

“Anh chưa từng muốn làm tổn thương em! Nếu em không kêu gào đòi ly

hôn với anh, nếu em bằng lòng hòa hợp ở bên anh, em sẽ phát hiện ra thứ

anh mang đến cho em là hạnh phúc!”

“Giống như anh khăng khăng báo thù cho việc đã qua, bây giờ anh lại

khăng khăng mang lại cho em hạnh phúc! Em không phải transformer (có thể biến hình), tùy ý anh tháo dỡ, lắp ghép! Anh có từng nghĩ xem em bằng

lòng chấp nhận hạnh phúc anh mang đến không? Hạnh phúc anh đưa đối với

em mà nói có thể là một loại dày vò khác thì sao?”

“Anh không muốn nói lời làm tổn thương người khác.” Anh ấn đôi tay

vùng vẫy của cô, ngăn không cho cô làm rớt mũi kim truyền máu, “có điều

anh phải nói cho em biết, hạnh phúc của em chỉ có thể do anh mang tới,

cả đời này, anh là người đàn ông đầu tiên cũng là duy nhất của em!”

“Ha ——” Tiếu Trác tức giận quá hóa cười, hôm qua cô mới bị nhân tình

của anh ta đẩy xuống lầu, hôm nay anh ta còn có mặt mũi mà yêu cầu sự

chung thủy của cô, “Vậy còn em? Anh đếm đủ xem em là người phụ nữ thứ

mấy của anh? Hay nói mai sau anh còn có thể nuôi bao nhiêu phụ nữ nữa?”

“Em có muốn lời hứa của anh không? Hứa em mai sau là người phụ nữ

cuối cùng của anh?” Anh cầm tay cô nghiêm túc khác thường, anh bằng lòng hứa, chỉ cần Tiếu Trác bằng lòng yêu anh! Cảnh hôm qua khiến anh biết

rằng bản thân yêu Tiếu Trác biết bao, cô là người vợ yêu thương nhất cả

đời anh không thể buông tay!

“Em không cần lời hứa của anh, cũng giống như em sẽ không thể hứa với anh, chúng ta đều tự do, anh có thể tùy ý làm những việc anh muốn,

giống như em!” Tiếu Trác tránh cái nhìn chăm chú của Lãnh Vũ Hiên, đôi

mắt chân thành, tha thiết và nóng bỏng khiến tim cô đập nhanh không

ngừng.

“Đừng nói những lời tùy tiện, anh không muốn đến quyền nói chuyện của em với đàn ông cũng bị cướp mất!”

“Lãnh Vũ Hiên, đừng có nói với em giống như hoàng đế, em ghét bị ép buộc, đừng ép em quyết đấu với anh!”

“Em không thể, em ngược lại với anh, những thứ em quan tâm quá nhiều

quá nhiều! Anh có thể vì một việc mà phả hỏng cả tổ nghiệp Lãnh gia,

nhưng em, đến Tiếu Thiên Hào cũng không nỡ làm tổn thương!”

Tiếu Trác không nói gì nhìn Lãnh Vũ Hiên, anh hiểu cô đến vậy! Bỗng

nhiên, cô hiểu ra rằng cho dù cô nguyện đem thực lực cả gia tộc để quyết đấu với Lãnh Vũ Hiên hay không, cũng đều không có bất kỳ ảnh hưởng nào

với Lãnh Vũ Hiên, vì trước nay anh ta không hề quan tâm ngọc nát đá tan! Đổi câu nói khác, trừ phi Lãnh Vũ Hiên mất hứng với cuộc hôn nhân này,

nếu không cô mãi mãi không thể rút mình ra khỏi. Nói nhiều vô nghĩa,

Tiếu Trác lại nằm xuống giường nhắm mắt.

Lãnh Vũ Hiên lặng lẽ nhìn chăm chú vẻ mặt ngủ đầy mệt mỏi của cô,

trong mắt có sự bất đắc dĩ, đau lòng, suy sụp tinh thần không thể nói

lên lời.

Thái độ của Tiếu Trác đối với Lý Na như kim châm vào sâu trái tim

anh, anh biết tình yêu của Tiếu Trác dành cho anh còn lâu mới sâu đậm

như anh dành cho Tiếu Trác, thậm chí Tiếu Trác căn bản bài xích yêu anh.

“Tiểu Trác, đừng trách anh. Tình yêu của anh ích kỉ, anh không thể để em đi, cho dù trái tim em thuộc về nơi khác, anh cũng muốn giữ em lại!” Anh xoa đôi má trắng bệch của Tiếu Trác, trong lòng thầm nghĩ, “nếu

chúng ta không thể vui vẻ bên nhau, vậy để anh đau khổ cùng em nhé!”

iếu Trác ngồi trong văn phòng xem lại kế hoạch công ty, ngẩng đầu bất đắc dĩ nhìn Lãnh Vũ Hiên ngồi trên ghế sofa trong văn fòng của mình xem giấy tờ. Hôm nay anh đã ngồi hai giờ trong văn fòng rồi.

Sau việc không may lần trước, Lãnh Vũ Hiên dường như biến thành một người khác.

Đối mặt với sự khiêu khích của cô, anh không còn đấu đầu gay gắt nữa; đối mặt với sự coi thường của cô, anh cũng không cảm thấy thể diện bị

tổn thương; đối mặt với sự hững hờ của cô, anhcũng không còn phản kháng

nữa. Nhưng một Lãnh Vũ Hiên tốt tính dường như càng khiến Tiếu Trác đau

đầu hơn trước, vì anh hiện tại giống như hồn ma lặng lẽ theo cô, luôn

luôn giám sát nhất cử nhất động của cô.

“ Lãnh Vũ Hiên, anh xong chưa!” Cuối cùng, Tiếu Trác không chịu được

vứt giấy tờ trong tay, vẻ mặt tức giận trợn mắt nhìn Lãnh Vũ Hiên ở

cạnh, “Mỗi ngày anh đều ở văn fòng của em, muốn làm gián điệp kinh tế

à?”

“Chờ một chút.” Anh ngẩng đầu nhìn Tiếu Trác một cái, sau đó ung dung ký tên mình, rồi bước tới cạnh bàn Tiếu Trác, ấn nút nội bộ, “Thư ký

Lưu, vào một lát.”

“Chào Tiếu tổng” Thư ký riêng của Tiếu Trác rất nhanh chóng gõ cửa bước vào, “Ngài tìm tôi, Lãnh tiên sinh?”

“Hãy giúp tôi gửi giấy tờ này fax tới trợ lý của tôi bên Lãnh thị.”

Lãnh Vũ Hiên đưa giấy tờ cho thư ký Lưu, “tổng giám đốc các anh tối nay

có lịch trình gì không?”

“7h có một bữa tiệc thương nghiệp phải tham gia. Có điều phó tổng Tần nói rồi, nếu Lãnh tiên sinh phụ trách bữa tối cho người khác, cô