Old school Easter eggs.
Đầu Gỗ, Em Nghĩ Em Yêu Anh Rồi

Đầu Gỗ, Em Nghĩ Em Yêu Anh Rồi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322483

Bình chọn: 8.00/10/248 lượt.

y vọng cho Tiểu Tĩnh,

còn bắt cô ấy lặn lội từ Nhật Bản đến Đài Loan.” Anh biết tâm ý của em

gái, nhưng không đồng ý với cách làm của cô.

Mấy ngày nay Hắc Xuyên Tĩnh đều dính chặt bên người anh, nói thế nào

cô cũng lẽo đẽo theo phía sau, kết quả khiến cả trấn hiểu lầm, nghĩ anh

sắp có chuyện tốt.

Anh mở miệng phủ nhận, cũng không có người tin, họ chỉ nói là anh

thẹn thùng, ngại phải thừa nhận, Hắc Xuyên Tĩnh cũng chỉ cười e thẹn,

ánh mắt nhìn anh càng toả sáng.

Thái độ của Hắc Xuyên Tĩnh làm cho anh cảm thấy không ổn, không phải

anh không biết Hắc Xuyên Tĩnh rất sùng bái anh, từ lúc anh dẫn người của đạo quán sang Nhật học hỏi, Hắc Xuyên Tĩnh đã dính lấy anh, anh vẫn coi cô là em gái trong nhà, chưa bao giờ nghĩ nhiều, nhưng lần gặp này,

thái độ của Hắc Xuyên Tĩnh lại thay đổi, nhìn anh bằng ánh mắt vừa ái mộ vừa mong chờ.

Điều này khiến anh thấy rất phức tạp, không phải anh không biết Hắc

Xuyên Tĩnh thích anh, nhưng anh vốn chỉ cho đó là tâm lý sung bái, nên

cũng mặc kệ. Lần này lại khác, Hắc Xuyên Tĩnh dính lấy anh, thậm chí còn ôm anh, tuy rằng anh luôn tránh đi, nhưng hành động của Hắc Xuyên Tĩnh

vẫn làm anh phát rầu.

Anh không quen ứng phó với phụ nữ, cũng không biết nên nói rõ với Hắc Xuyên Tĩnh như thế nào, anh chỉ coi cô là em gái, không có ý gì khác.

Anh không biết nên mở miệng như thế nào, cuối cùng đành phải tìm đến

em gái, anh tin Hắc Xuyên Tĩnh thay đổi lớn như vậy, nhất định có phần

của em mình.

“Em cho Tiểu Tĩnh hy vọng?” Đồ Kiều Kiều thề thốt phủ nhận.“Em chỉ nêu đề nghị trao đổi võ thuật, Tiểu Tĩnh liền đồng ý ngay……”

“Kiều Kiều!” Thạch Hạo Nhiên giận tái mặt.

Đồ Kiều Kiều rụt cổ, nhìn vẻ mặt này của anh trai, cô biết lần này anh không bỏ qua cho cô rồi.

“Được rồi được rồi, em chỉ nhắc tới anh một chút……” Ngón trỏ và ngón

cái nhếch lên, cô liếc mắt nhìn anh trai một cái, chột dạ nói:“Nói anh

bị người ta vứt bỏ, đang rất cần tình thương, cần an ủi……”

“Kiều Kiều!” Thạch Hạo Nhiên nhíu mày.“Em lại nói bậy bạ……”

“Em nào có bậy bạ?” Đồ Kiều Kiều ngẩng đầu hừ nhẹ, bắt gặp ánh mắt

nguy hiểm của anh trai, lại yên lặng cúi xuống.“Em chỉ nói hơi khoa

trương chút thôi……”

Thạch Hạo Nhiên nhắm mắt lại, không khỏi cảm thấy đau đầu.“Kiều Kiều, anh đã nói rồi, đây là chuyện riêng của anh, em đừng nhúng tay, hơn nữa anh và Lăng Lục đã chấm dứt……”

“Em biết, cô ấy muốn anh tìm được một cô gái tốt!” Đồ Kiều Kiều nhỏ giọng nói thầm.

Thạch Hạo Nhiên nghe được, nhìn em gái, mày rậm nhăn lại.“Em đã nghe lén?”

“Không có!” Đồ Kiều Kiều vội vàng lắc đầu, “Em chỉ muốn biết sao anh

lại đi đổ rác lâu vậy? Nên ra ngoài tìm anh, ai ngờ……” Lại đúng lúc bắt

gặp!

Thạch Hạo Nhiên không tin, anh xoa xoa huyệt thái dương đang âm ỉ đau, bât lực mở miệng.“Vậy nên Tiểu Tĩnh mới xuất hiện?”

“Nếu cô ấy đã nói vậy, em giúp anh tìm một cô gái tốt!” Em gái như cô thật tốt đúng không?“Lại nói, Tiểu Tĩnh cũng rất phù hợp với anh!”

“Kiều Kiều……”

“Em biết, anh muốn em đừng lo, đừng để ý, đừng nhúng tay, nhưng sao

em có thể? Anh là anh em mà! Sao em có thể trơ mắt nhìn anh bị ăn sạch,

bị sờ hết, bị chiếm hết tiện nghi, cuối cùng còn bị khinh thường một

phát vứt bỏ?” Cô nhìn không được!

“Kiều……”

“Em biết, anh thôi nói vậy đi.” Đêm đó cô đã nghe thấy hết, nhìn anh

trai, Đồ Kiều Kiều do dự một hồi, mới nhỏ giọng mở miệng. “Nhưng…… anh

thật muốn chấm dứt sao?”

Thạch Hạo Nhiên không trả lời, chỉ lẳng lặng cúi mắt.

“Anh, anh vẫn thích Tiểu Lục?” Cô sớm đã nhìn ra, anh cô đối với người khác rất tốt, nhưng với Tiểu Lục lại khác.

Anh muốn Tiểu Lục an tâm đi học, biết Tiểu Lục không yên lòng về bà

ngoại, vì muốn cho Tiểu Lục không còn gánh nặng, anh lén xin ba mẹ, đưa

bà đến đạo quán, anh biết Tiểu Lục không thể vô cớ nhận giúp, bởi vậy

anh cũng đi tìm bà, bà hiểu được tâm ý của anh, bèn tự mình chủ động mở

miệng nói mình muốn chuyển lên trấn trên.

Chỉ khi bà chủ động yêu cầu, Tiểu Lục mới có thể nghe lời.

Để Tiểu Lục có thể vượt qua kì khảo sát, mỗi ngày anh đều giúp cô học bổ túc nghiệp vụ, giúp cô vượt qua cuộc thi trọng điểm, thậm chí khi cô đi thi, còn vụng trộm theo sau canh chừng.

Tiểu Lục đi học xa, anh chăm sóc bà, tôn kính bà như bà ruột của

mình, biết Tiểu Lục sẽ về trấn làm cảnh sát trưởng, anh chủ động giúp

Tiểu Lục tìm phòng, để Tiểu Lục đến ở đối diện nhà họ.

Anh giúp Tiểu Lục rất nhiều, nhưng lại không nói, chỉ lặng lẽ làm,

lặng lẽ chăm sóc cô, bà Giang đó lại không biết mình hạnh phúc đến thế

nào.

Nghĩ vậy Đồ Kiều Kiều liền tức giận, anh cô đúng là đầu gỗ! Đang thịnh hành mốt lặng lẽ giúp đỡ sao? Miệng phải nói mấy lời chứ!

Anh cô lại chẳng biết nói lời ngon tiếng ngọt, còn bị người ta ăn

sạch, cô nhìn không được, mới không để ý đến sự tức giận của anh, muốn

nhúng tay vào.

Giang Lăng Lục không thích anh cô, thì để người khác thích!

“Hừ! Anh, anh trung hậu quá nên mới để Tiểu Lục bắt nạt, chấm dứt thì tốt, bằng không Giang Lăng Lục lại tiếp tục áp bức anh, sớm muộn cũng

có ngày tinh tẫn nhân vong (kiệt sức mà chết ^^).”

Nhìn thấy em gái bất bình, Thạch Hạo Nhiên khôn