Old school Swatch Watches
Đặt Bẫy Cha Cục Cưng

Đặt Bẫy Cha Cục Cưng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323372

Bình chọn: 8.5.00/10/337 lượt.

M --- ------

Chương 28

“ Những năm gần đây, rõ ràng có vợ bên cạnh nhưng lại không phải là người tôi muốn, cứ như vậy sống cô đơn một mình. Có lẽ ông trời thương tôi

nên mới cho tôi biết mình còn một đứa con gái, cô không hiểu được khi

nhìn thấy Lam Lam tôi đã xúc động thế nào, muốn nỗ lực làm một người cha tốt, muốn đền bù những năm tôi không ở bên cạnh, kết quả là, cô vẫn

muốn rời khỏi, rốt cuộc là tại sao?”

Hai mắt Tả Tử Quân ửng đỏ,

thật ra thì mấy ngày nay, anh vì Lam Lam làm những chuyện gì cô đều

biết, thậm chí vì bảo vệ mẹ con cô mà cãi nhau với mẹ mình, nhưng bọn họ từ lúc vừa mới bắt đầu đã là một sai lầm, hiện tại chị cô đã chết, cô

làm sao có thể thay thế vị trí của chị cô ở lại bên cạnh anh?

Hơn nữa khi nhìn anh thì cô sẽ nghĩ đến những chuyện trước kia đã từng xảy

ra với người đàn ông này, cũng không thể quên mình từng tổn thương anh,

vậy cô có tư cách gì ở lại bên cạnh anh?

Giống như mẹ anh nói, có thể ở bên cạnh anh phải là người con gái môn đăng hộ đối.

Cô không nói lời nào chứng tỏ cô vẫn muốn rời khỏi, phải không? Điều này

khiến Lục Thừa Diệp cảm thấy buồn bực, mặc kệ anh làm gì, cô vẫn muốn

rời khỏi anh.

Vẻ mặt anh su sụp ngồi trên ghế, rót cho mình một

ly rượu, lúc này nếu anh không dùng rượu tự gây mê bản thân thì anh cũng không biết mình sẽ làm những gì nữa.

Cô nhìn anh uống xong một

ly rượu lại rót ly thứ hai, vội vàng đưa tay ngăn cản.” Tôi cầu xin anh, coi như là tôi van xin anh đi, anh đừng uống rượu nữa.” Cô không thể

nào nhìn anh tự tổn thương bản thân như vậy được.

Anh để ly rượu xuống, xoay người dùng tay ôm lấy eo thon của cô, dán sát mặt trên lồng ngực cô.

Tả Tử Quân khẩn trương không dứt.” Lục Thừa Diệp, anh làm gì vậy? Buông tôi ra đi.”

Cô muốn tránh ra, nhưng sức lực của anh rất lớn, hơn nữa còn ôm cô rất chặt.

“ Đừng cử động, để tôi ôm một chút.”

“ Lục Thừa Diệp…”

“ Có lẽ mấy ngày ở biệt thự năm đó đối với cô không có ý nghĩ gì, hoặc là cô cũng đã quên mất rồi, nhưng đối với tôi mà nói, nó đã khắc sâu trong trí nhớ. Mặc dù đã qua nhiều năm như vậy, tôi vẫn nhớ rõ ràng, ngay lúc đó, chúng ta giống như trẻ sinh đôi kết hợp thành một, từng giây từng

phút cận kề bên nhau, trong mắt chỉ có lẫn nhau. Tôi thích xem dáng vẻ

xấu hổ của cô, bộ dáng hồn nhiên lại mỹ lệ, mà tôi muốn cô thế nào cũng

cảm thấy không đủ…”

Bị anh ôm thật chặt, cô không dám lộn xộn,

nghe được anh nhắc đến chuyện năm đó cũng làm cô nhớ rõ lại. Cô biết

mình chưa từng quên chuyện xảy ra ở biệt thự, thậm chí cũng chưa từng

quên anh, bởi vì hình ảnh hai người quấn quít ấy đã khắc sâu vào đầu cô, huống chi sau này cô lại sinh Lam Lam, phải quên anh căn bản là không

thể.

Nhưng đó không phải là sai lầm hay sao? Tại sao có thể tiếp tục phạm sai lầm nữa…

Anh ngước khuôn mặt tuấn tú lên cùng cô bốn mắt giao nhau, hai người cũng

không nói chuyện, chỉ là nhìn đối phương thật sâu. Lúc đó cảm giác ấy

lại lần nữa xuất hiện, rung động trong lòng lại lần nữa càng thêm mãnh

liệt…

Anh lôi cô về phía anh, Tả Tử Quân không có phòng bị nên

thuận thế ngã vào ngồi trên đùi anh, còn chưa kịp phản ứng, môi của anh

đã dán lên.

Cô muốn cự tuyệt nhưng anh hôn tựa như hỏa cầu nóng

rực khiến thân thể cô nóng ran, đầu cũng bởi vì nụ hôn sâu kịch liệt

quen thuộc này mà cảm thấy hôn mê, cô thích anh hôn, bá đạo nhưng lại

không mất đi dịu dàng thâm tình, cùng hiện giờ giống hệt nhau.

Lục Thừa Diệp ôm cô trong ngực, cô không có cự tuyệt làm anh thêm càn rỡ

không kiêng sợ, lần nữa quấn lấy cái lưỡi mịn màng của cô, môi lưỡi dây

dưa thật sâu, anh giống như một con dã thú đói bụng đã lâu, đói khát đòi hỏi cô, muốn đem cô nuốt hết vào bụng.

Bàn tay cách lớp áo ngủ xoa bóp bầu ngực đầy đặn, bởi vì khát vọng mà sức lực tựa hồ không nhỏ.

Anh buông môi cô ra để hai người có không gian thở dốc, cô lập tức khẩn trương nói.” Có lẽ chúng ta không nên làm như vậy…uhm!”

Môi của anh lại lần nữa đặt lên không để cô có cơ hội cự tuyệt.

Động tác của anh làm cô khẩn trương đến toàn thân cứng ngắc, cô khẽ run nói.” Lục Thừa Diệp, làm ơn, đừng như vậy, tôi sợ…”

Cô run rấy làm anh đau lòng dừng động tác lại, anh vuốt ve gương mặt cô,

nhẹ nhàng hôn cô trấn an, sau đó ôm cô lên đi về phía giường lớn.

“ Tôi…” Cô muốn đẩy anh ra cự tuyệt, nhưng nhìn ánh mắt đầy ham muốn cùng khẩn cầu của anh, cô cảm thấy hoảng sợ, trong lòng kinh hoàng không

dứt.

Lục Thừa Diệp đặt cô trên giường, thân thể có nhiệt độ cao

đến dọa người nhanh chóng đè lên, cô biết mình không còn cơ hội cự tuyệt hoặc là nói cô cũng không muốn cự tuyệt, bởi vì sâu trong nội tâm cô

cũng nhớ đến cái ôm ấm áp nhiệt tình này.

Không phải mơ, mà là chân thật.



Sau đó đến thời gian ăn sáng.

Lục Thừa Diệp vẻ mặt thận trọng nói với Lam Lam.” Lam Lam, chú Lục là cha của con.”

Tả Tử Quân ngồi ở một bên, lo lắng nhìn phản ứng của con gái.

Kết quả, khuôn mặt nhỏ nhắn khả ái lộ ra nét mặt khốn hoặc. Chú Lục sao lại muốn nói với bé chuyện này?

“ Chú Lục, con đã sớm biết chú là cha con rồi mà, cái này trước đây con cũng có nói với chú rồi, sao lại còn