
tay;
Không hề quay đầu lại nữa.
Cuộc sống của mình. . . . . .
Thì Nhan cuộc sống trở lại quỹ đạo, không thức đêm, không hút thuốc lá, không uống rượu, trừ bỏ tất cả thói xấu, các nhân viên đều là tham gia hôn lễ của cô , nghĩ cô đổi tính là bởi vì bị đả kích, cô cũng không nói ra, tùy tiện đoán.
Cuối cùng Thì Nhan trước nghỉ phép nhận một đơn hàng chính là trung tâm thương mại, hôm nay"Thì Dụ" trên dưới đều thương mại hóa thành động lực, trên dưới đồng tâm, hiệu suất trước nay chưa có, Thì Nhan cũng vui khi việc thành.
Tịch Thịnh ở bảo mã(BMW) tổng bộ thực tập, tuyên bố muốn tạo chiếc xe cho cháu ngoại chưa ra đời, nhưng liền xe lẫn bản thảo cô cũng không thấy.
Bùi Lục Thần khuyến khích cô đi Bắc Kinh du lịch, không có kết quả, Thì Nhan đem trung tâm thương mại cho bộ phận giao tiếp đồng nghiệp sau, trực tiếp trở về Nam California chờ sanh.
Thượng Hải nhỏ bé, Nhiễm Khiết Nhất mấy lần tìm đường sống trong chỗ chết Thì Nhan cũng có nghe thấy, cô thật là có chút lo lắng ngày nào mình cũng nâng cao bụng bự đi dạo phố, oan gia ngõ hẹp gặp phải "Một nhà ba người" này .
Cô sợ mình sẽ nhịn không ngừng xông lên cho Nhiễm Khiết Nhất cùng Trì Thành một người một cái tát.
Thứ hai cũng do bị Bùi nhị thiếu ép, không thể làm ra kế hoạch không trốn sang bờ bên kia Đại Dương được.
Cùng cha tư sản vẫy tay từ biệt, Thì Nhan có đầy đủ thời gian làm chuyện của mình, cô cùng một nhóm phòng thiết kế cao cấp, fax sơ đồ thiết kế về nước, đã có công ty xây dựng giao dịch.
Vấn đề tài sản phân chia, chồng trước của cô rất khẳng khái, mảnh đất kia đã có giá trị xa xỉ, căn nhà hiện tại của cô chính là ban đầu Yết Thụy Quốc bán của cải lấy tiền mặt trả nợ, Tịch Thịnh qua kỳ thực tập sẽ trở lại theo cô, cuộc sống cỡ nào thích ý, cho nên, có một số việc là có thể quên lãng, cũng phải quên lãng .
Hơn nữa, Bùi Lục Thần gần đây đối với điện thoại của cô quấy rầy vô số lần cũng đã giảm bớt.
Có lẽ cô không nên cảm khái như vậy, yên lặng không bao lâu, điện thoại của cô liền vang lên. Chính là Bùi Lục Thần biến mất nhiều ngày điện tới.
Vừa tiếp xúc chính là ngữ điệu giả bộ : "Nghĩ tới tôi chưa?"
"Uống say rồi hả ?"
"Có nghe thấy âm thanh gì hay không?"
". . . . . ."
"Bể đầy đất âm thanh lòng tôi."
"Không nói chuyện đứng đắn tôi cúp đây." Nói thì chậm nhưng xảy ra rất nhanh, Thì Nhan"Cộp" một tiếng quẳng xuống ống nghe.
Chỉ là một giây, chuông cửa vang lên.
Thì Nhan tay còn đặt trên máy điện thoại, chuông cửa lại vang lên một tiếng, không thể nào? Cô do dự một hồi lâu mới đi ra cửa, quả nhiên là Bùi Lục Thần.
Trời nhá nhem gặp, phía Tây, đầy trời đều là bức tranh y hệt sắc thái, nắng chiều như cây phong, khuỷu tay chống lên cửa, cười như không cười nhìn cô.
Loại hành động cử chỉ Bùi Lục Thần mang một ít tà khí đàn ông, lúc này trong mắt của hắn vốc lấy nắng ấm, thật không thích hợp.
Cô tựa hồ cũng đã làm chuyện ngu xuẩn như vậy, ngàn dặm xa xôi chạy tới cho người khác vui mừng.
Trí nhớ sâu hơn, tại năm ngoái, ban đêm Bắc Kinh giữa hè.
Thì Nhan ép mình suy tư khác chút.
Liền đoán được là ai hướng tới hắn tiết lộ chỗ ở của mình, cô âm thầm quyết định đoạn tiền, cạn lương thực cho Tịch Thịnh đang ở Munich .
Bùi Lục Thần ở phòng khách rộng rãi sáng ngời đi tới lui một vòng, thấy nơi này hoàn cảnh không tệ, liên tiếp ca thán: "Cái người này, cuộc sống gia đình Tư Bản Chủ Nghĩa tạm ổn trôi qua không tệ a, không chuẩn bị trở về nước?"
Cô ở chỗ này chờ sanh quả thật có lòng riêng, đứa bé vừa sanh ra liền phải có quốc tịch Mỹ, cô cớ sao mà không làm?
"Vậy thì xin phiền Bùi thiếu lấy thêm mấy hạng mục cho ‘ Thì Dụ ’ làm, để cho ‘ Thì Dụ ’ chúng ta có thể ở trong nước điểm thuế nhiều hơn, thay tôi chuộc tội."
Thì Nhan đối với hắn khá lịch sự, đang thầm nghĩ hắn ngàn vạn lại đừng ở địa bàn của cô xây dựng cơ sở tạm thời, hắn đã thoải mái nhàn nhã mà nằm ở trên ghế sa lon.
Mùa hè cô mặc được không nhiều, váy liền áo rộng mỏng bên trong trống trải, lên phòng ngủ lầu hai mặc thêm áo choàng đi xuống, thấy hắn nguyên dạng nằm ở chỗ, "Đến chỗ này làm gì?"
"Gần người giàu có, " Bùi Lục Thần gối lên hai cánh tay của mình cười, "Cô bây giờ là phú bà rồi."
"Đừng có đùa bỡn."
Ở trên người cô hoàn toàn không thấy dịu dàng của phụ nữ có thai , bộ dáng trừng mắt lạnh lùng nhìn nhau, Bùi lục thần không thể không ngồi thẳng, nghiêm nghị mà nói: "Em trai cô nói cô té xỉu qua lần thứ nhất."
"Thiếu máu mà thôi." Thì Nhan nhún nhún vai, hoàn toàn không xem ra gì.
Bùi Lục Thần nội tâm giãy giụa, hắn tại không tới là khiếp đảm người của, ở tại trên tay cô nhiều lần lắm, đã tiêu hao hết dũng cảm của hắn.
"Cô chừng nào thì khám thai? Có muốn tôi cùng đi hay không?"
"Không cần." Cô cự tuyệt rất dứt khoát.
"Thì Nhan, " Bùi Lục Thần trầm mặc một hồi lâu mới tiếp tục, "Rốt cuộc lúc nào thì mới có thể thoát ra, ý tôi là, bắt đầu cuộc sống mới?"
"Tôi đây không phải đã bắt đầu cuộc sống mới rồi sao ?"
Cô giống như nghe không hiểu, thậm chí có chút lừa mình dối người dương dương tự đắc, Bùi Lục Thần ở trong đầu trầm mặc hồi lâu, mới nói: "Cũng khô