
ng đứa nào đứa nấy chỉ cầu mong ko bao giờ xuất hiện nữa chứ.Có phải là con nhỏ này suýt bị hãm hại nên đầu óc cũng khùng lun rồi ko.
Nhưng kết quả của bài diễn văn vẫn là,dài lê thê và vô cùng ko có quan điểm..Kết luận là,ko có bất cứ án kỉ luật nào hết.
Mồm Nhi há hốc,đôi mắt đen mở tròn to hết công xuất.Ko phải chứ?Công sức ta đóng kịch cực khổ là thế,hy sinh thân mình để lật mặt nạ tên đạo đức giả kia.Khổ cực chịu bẩn nằm dưới sàn nhà vệ sinh,sau đấy lại còn phải giả bộ ngất đi để dụ dê vào miệng cọp..Thế mà.. kết luận là,mọi chuyện vẫn như bình thường,tuần này là tuần giáp nghỉ tết nhưng mong các em đừng lơ là.. vân vân và mây mây..
Thanh tâm trạng đang tươi rói của nó,đang ở mức đỉnh cao có màu vàng chanh bỗng chốc tụt xuống 1 nửa,chỉ còn ở mức xanh lá cây bình thường.Nhưng cái mức an toàn này cũng mau chóng biến mất theo mùi hương hoa hồng tràn ngập trong lớp.
Trên bàn thứ 2,dãy ngoài cửa sổ của lớp 12A9,lại xuất hiện 1 bó hồng nhung to tướng,thậm trí còn to hơn bó trước đây từng xuất hiện.Người Nhi như muốn bốc lửa.Là kẻ nào?Kẻ nào lại định hại ta.
Nó vừa hắt xì hơi vừa lao vào chỗ bó hồng,trên bó hoa lại có thêm 1 tờ thiệp hồng xinh xinh với hàng chữ con trai “Người yêu,đây là quà cảm ơn vì bữa cà phê chiều qua!”
Đôi vai Nhi run run..Đôi tay giật giật..Đôi mắt nhắm nghiền lại để tránh trào ra lửa.Mấy cái loa tò mò tiến từ từ phía đừng sau lưng cô nhìn lén tấm thiệp.Rồi che miệng nhìn nhau ko nói điều gì.
Con Gozila vừa hắt xì hơi liên tục,vừa phát hỏa như quả cầu lửa khổng lồ bực bội bước đi dọc hành lang.Hoàng Tuấn Tú,biết rõ ta dị ứng hoa,còn tặng ta 1 bó to hơn nữa,ngươi được lắm.Nhi cảm t hấy nhức cả mũi vì hắt xì,cái bụng cũng quặn lên đau nhói vì những cơn hắt xì dồn dập.Ko kiêng nể ai cả đạp cửa sau của lớp 12A14 thẳng tiến tới tên hung thủ..
Àoooooooooooooooooooooooo!
Sập bẫy lần thứ 2.
Tuấn Tú nở 1 nụ cười trên gương mặt điển trai,nhìn con khủng long đang bốc hỏa vừa chảy nước tong tỏng xuống nền nhà.Khuôn mặt đã bị cả cái xô che hết.Tiếng hắt xì từ trong đó cứ phát ra ngày càng gắt hơn nhờ chiếc xô vọng lại càng như âm thanh rít khe khẽ của con rắn khủng lồ.
Tiến lại gần,đôi mắt nâu phát sáng vui vẻ,nhìn con khủng long đầu đội xô,anh nhẹ nhàng nhấc chiếc xô ra.Quả nhiên dưới chiếc xô là 1 gương mặt thanh thanh,đôi mắt đen láy đang sáng bừng bừng giận dữ,đôi môi hồng cắn chặt,rồi lại mở ra bởi tiếng hắt xì ko kìm nén được.
“hắt xì.. Hoàng.. hắt xì.. hắt xì.. Tuấn.. Hắt xì.. hắt xì..” Nhi cố gắng rặn ra cho đủ câu nhưng sao khó quá.Những cơn hắt xì hoàn toàn ko buông tha cô.
“Sao thế?Bó hoa của tôi làm cô cảm động thế à?” hắn châm chọc.
“Hắt xì.. cậu.. hắt xì..” Nhi bực tức nhưng lời nói hoàn toàn bị nuốt trọn.Cô tức giận ném bó hoa vào hắn,rồi quay người bỏ đi.Nhưng..
Rầm..
“Xin lỗi chân tôi hơi dài!” Hắn nói mỉa mai nhìn cô đang nằm chụp ếch dưới đất.
Một cậu nhóc thầy cô gái ngã xõng xoài định đưa tay cho cô vịn đứng lên,nhưng bị đôi mắt nâu xám xịt của Tuấn Tú làm cho hoảng hồn mà rút tay về.
Nhi tự mình đứng dậy ko cần tới bất cứ ai,quay lại nhìn hắn 1 cái hằn học,rồi tiếp tục hắt xì đi về lớp.Hoàng Tuấn Tú,anh cứ chờ đó.Tôi ko làm gì thì tôi nhất định ko phải là tôi.
Nhi vừa đi khỏi,Tuấn Tú đưa mắt nhìn cậu bạn cùng lớp vừa định ga lăng xăng.Vẫy vẫy ngón tay cho cậu ta lại gần.Cậu bé ngần ngừ sợ hãi ko muốn đi.nhưng đã bị 2 gã đàn em của Tú hộ pháp 2 bên,đẩy về phía cửa.Tú gương mặt thanh tú lạnh băng,đôi mắt nâu nhìn chằm chằm vào cậu học trò trước mặt “Đừng bao giờ xen vào chuyện người khác,rõ chưa?”
Trong lúc này Trần Hiểu Nhi vẫn đang hắt xì đau cả ruột,rất rất muốn trả thù,nhưng lại phải đợi cơ hội thực hiện.Lần này để xem anh ta thoát thế nào.Cái bẫy này lần trước vì bị ốm còn chưa dùng,nhưng kết quả dùng chính minh chứng cụ thể nhất là mình để hy sinh.Ai dè hắn vẫn thoát.Vẫn là nên cho mọi người hiểu rõ bộ mặt của hắn.
Đợi chờ lớp 12A14 xuống hết sân tập thể dục,Nhi mới nhẹ nhàng chuồn qua đó thực hiện kế hoạch trả thù.Hoàng Tuấn Tú anh cứ chờ đó.
Hồi trống báo hiệu vào giờ đã điểm,lũ học sinh lũ lượt ổn định chỗ ngồi,chờ đợi cô giáo dạy hóa vào lớp.Dung mama nổi tiếng là sát thủ,cho nên giờ của cô dù có là A9 hay A14 điều phải biết điều mà im lặng.Hắn cũng chăm chú ghi chép cẩn thận bài vở.Từ khi mới vào lớp,hắn đã ngửi thấy mùi sát khí,rõ ràng cô vẫn còn nhớ vụ hắn chui vào phòng vệ sinh nữ.Rõ ràng cô cho hắn là người có ý đồ xấu với học sinh của cô.Hắn quả thật là bị oan,chỉ trách sao con khủng long diễn kịch quá đạt đi.Hại hắn ko biết phải giải thích thế nào.Vì giải thích thế nào cũng bị cho là cãi.Giống như giết người,có ai vỗ ngực bảo phải tôi là người giết người đâu.Dĩ nhiên là phải chối bay chối biến rồi.Cho nên giờ hắn chỉ có thể nuốt nước bọt,mong giờ học này qua nhanh nhanh.
Lớp học đang yên tĩnh là thế,chỉ nghe tiếng cạch cạch va chạm của phấn trắng bảng đen,thì bỗng nhiên có những âm thanh vô cùng tao nhã cất lên.
“…a… a.. ưm.. a…”
Dung mama ngừng viết,quay người xuống dưới.Cái âm thanhh tuy nhỏ nhưng rất rõ ràng.
“..ưm.. ưm..a…a…”
Bọn họ