
tiệt nào biết rõ ta bị dị ứng hoa mà còn mang hoa đến hại ta.Ta mà biết được thì đừng có trách !!!!”
Cả lớp 12A9 im phăng phắc,chỉ còn nghe tiếng hắt xì hắt xì cứ liên tục liên tục tuôn ra,đến nỗi cô gập cả người lại để thỏa nguyện.Bỗng nhiên cái loa phát thanh chạy ù vào lớp, “Tin nóng tin nóng đây!” nó gào to.
“Chuyện gì?” cả lớp xúm lại hóng hớt tin nóng.
“Tao mới rẽ qua căng tin nghe bọn con gái kháo nhau,nãy có đứa ngồi trong lớp nhìn thấy Tuấn Tú hotboy tay cầm bó hồng nhung to thật to.Trông ko khác gì hoàng tử,bọn con gái đang kháo nhau ko biết em nào diễm phúc thế,được hoàng tử tỏ tình.Lãng mạn hết biết!”
Nghe tới đây,toàn bộ những cái mặt hóng hớt đều đơ ra,chỉ có cái loa vẫn huyên thuyên vui vẻ,ko cảm nhận thấy bão đang đổ bộ lớp 12A9.Bọn học trò sợ hãi lảng đi,còn cái thân hình đang hắt xì liên tục kia ngoái cái cổ lại,khuôn mặt phút chốc biến thành nữ thần Medusa.
“HOÀNG … Hắt xì.. Tu.. hắt xì… TUẤN.. hắt xì … TÚUUUUUUUUUUUU”
Lúc này đương sự Hoàng Tuấn Tú,trong lớp 12A14 nằm ở cuối hành lang đang run lên ngồi sâu hơn vào ghế,người hơi cúi xuống lấy quyển sách che kín mặt.Trong đầu cái khung cảnh bóng 1 người con trai dối diện là 1 cô gái ôm 1 bó hồng trên tay,ánh mắt trời từ cửa sổ phủ xuống 2 người ấm áp,nhưng cũng ko ấm bằng ánh mắt họ chăm chú nhìn nhau.Rụp 1 cái vỡ tan tành..
Vừa nghĩ tới đây cửa lớp 12A14 bật mở.Bóng hình in trên cửa trải dài lúc này,đúng là 1 cô gái,đúng là đang cầm hoa,nhưng ko phải là ôm trên ngực.Hai tay cô dang sang hai bên,chân cũng dang rộng ra như người đứng tấn,miệng thì luôn hắt xì hắt xì,bó hoa hồng nhung đẹp là thế nay sơ xác được cô cầm trên tay cứ y như thanh kiếm của hiệp sĩ.Nhìn cô bây giờ chẳng khác nào Gozila nổi điên.
“Hoàng.. Hắt xiiiiiiiiiiiiiiiii… Tuấn Tú.. Hắt xì.. Ra.. hắt xì… đây…. Cho tôi!” cố gắng nói cho đủ câu.Cô phải bình tĩnh.Lúc mới lao tới đây cô đã định giơ chân lên đạp cửa nhưng lại đành phải kìm lòng,đừng gây tai họa,mà co chân lại … lấy hoa đập cửa.
Tú vội lấy quyển sách che mặt,tốt nhất 36 kế chuồn là thượng sách!!
Nhưng Nhi đã nhanh mắt nhìn thấy hắn núp dưới gần bàn len lén muốn chuồn cửa sau,nhanh như chớp cô lao ra hành lang đứng chặn ngay cửa sau lớp 12A14.
Bị chặn lại,Tú đành ngẩng đầu nhìn cô cười hòa,tay bất giác gãi gãi đầu cố nặn ra chuyện gì để nói. “À tôi..”
“Anh.. hắt xì.. hắt xì” Nhi vừa mở miệng đã lại hắt xì.Tức giận nhìn bó hoa trong tay,liền giơ lên đập dúi dụi vào gã trước mặt,đập chán cô ném thẳng vào mặt gã .Rồi lùi dần về phía hành lang.
“Anh .. hắt xì.. giỏi lắm..Hắt xì… Tôi vốn biết .. Hắt xì.. anh ko dễ bỏ qua.. hắt xì..Nhưng.. hắt xì.. thủ đoạn… hắt xifiiiiiiiiiiiiiiiiiiii.. bỉ ổi quá!!” nói rồi cô bỏ đi,vừa đi vừa lấy tay gạt nước mũi.Vẫn tiếp tục hắt xì.
Nhìn theo bóng dáng của “nữ quái” trong hành lang,lại liếc xuống nhìn nữ hoàng hoa hồng vừa nãy còn mơn mởn thế,nay đã tiêu điều nhường nào.Tú ko khỏi tiếng thở dài.
Kế hoạch hoa hồng hoàn toàn thất bại.Cô ta đúng là quái vật mà !!!! Màn ba – Mật ngọt chết ruồi
Người ta vẫn hay nói rằng,con gái thì yêu bằng tai,con trai thì yêu bằng cái dạ dày.Cho nên dù đến cả trăm năm con gái cứ luôn luôn muốn hỏi “Anh có yêu em ko?”,rồi cứ nằng nặc đòi câu trả lời cho bằng được.Dù ông bà ta có câu “lời nói chẳng mất tiền mua lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau”,ấy thế mà con gái nó cứ nhẹ dạ cả tin thế đấy.
Thế nên bảo sao người ta lại ghép cho con gái cái từ nhẹ dạ,cả tin,chứ có bao giờ nghe thấy ai bảo con trai nhẹ dạ,cả tin bao giờ đâu.
Biết là khổ mà còn đâm đầu vào,biết rõ ràng thế nào nó cũng chỉ nói cho có,bất cứ ai được hỏi câu ở trên chẳng trả lời “Anh yêu em nhiều lắm!” chỉ thế thôi mà cũng đủ hạnh phúc rồi thì thật đúng là quá ngu ngốc.Ấy thế nhưng con gái là thế.Cứ thích ăn ngọt,tới khi sâu răng,cái gã mồm thì cứ xoen xoét “Anh yêu em nhiều lắm” đang nói cùng 1 câu nhưng ko phải là với đối tượng cũ nữa.Vâng,đúng là “anh yêu em nhiều lắm”,nhưng chưa xác định đối tượng được nói đến là ai.Tới lúc đó mới biết,thì ra háo ngọt hậu quả thế nào,nhưng cũng đã quá trễ rồi.Răng thì thế nào cũng sâu rồi.Giờ chỉ có ôm má đau buốt mà tự hận lòng.
Ấy thế nên mới nói,dù cho người sắt đá tới đâu nghe lời ngọt ngào cũng tự dưng thấy con người phấn trấn hẳn.Cho nên,muốn cưa gái thì hãy cho nàng ăn ngọt trước đã.Cứ mua vài lít mật ong,rót vào tai nàng từng chút từng chút 1,nàng lại ko cam tâm tình nguyện mà bám lấy bạn sao?
Tú đang ngồi trong lớp suy nghĩ.Dạo này lớp 12A14 đột nhiên có dự cảm lạ.Đây là lớp chạy tiền vào trường,trong lớp toàn con nhà khá giả,học hành thì lại ko nổi trội,tạo thành 1 cái xã hội tư bản nho nhỏ,trong cái trường nho nhỏ.Mà cái thằng cầm đầu lại là kẻ đang ngồi bàn dưới,ko rõ vì đâu dạo này hay suy tư đến lạ.Mọi người nhìn nhau tự hỏi có phải tâm lý tuổi dậy thì hay ko?
“Đại ca,anh sao vậy?” Nam nhìn thằng anh cả đang ngồi suy tư,ko khỏi thắc mắc.Dạo này đột nhiên anh cả lại trở nên trầm lặng.Trong giờ học thì cứ tỏ ra rất đăm chiêu.Ko phải anh ta đang tập trung học hành đấy chứ?Nghĩ thôi đã nổi da gà rồi.
“Hửm?..” Tú quay đầu ngướ