Disneyland 1972 Love the old s
Đẳng Cấp Quý Cô

Đẳng Cấp Quý Cô

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326901

Bình chọn: 9.5.00/10/690 lượt.

ến Sở Sở phải vì nó mà phải tự vẫn!”

Thang Mẫn và Châu Văn sững sờ.

Thang Mẫn bị sốc, “Cái gì? Sở Sở… tự vẫn? Hiện tại tình hình thế nào?”

Đổng sự Tăng gào lên: “May mà phát hiện sớm, nhưng con gái ta đang

phải nằm trong bệnh viện điều trị. Ta coi Thang Tuấn như con rể tương

lai thế mà nó nỡ đối xử với Sở Sở như vậy? Chuyện này ta tuyệt đối không bỏ qua!”

Thang Mẫn tự biết không ổn rồi, “Thang Tuấn không có nhà, cháu đến

bệnh viện với uncle. Cháu sẽ bắt Thang Tuấn xin lỗi Sở Sở. Chú Châu, chú chuẩn bị canh bổ, lát nữa đem vào cho Sở Sở.”

“Vâng.” Châu Văn gật đầu, vội đi vào sắp xếp.

Đổng sự Tăng cười lạnh: “Cô tưởng đến bệnh viện xin lỗi một tiếng là đủ? Vài bát canh tẩm bổ là có thể khiến Sở Sở khỏe lại?”

Thang Mẫn không biết nói sao, ra sức cúi người xuống: “Cháu thực sự

xin lỗi. Mong uncle bớt giận, đợi Thang Tuấn về, cháu nhất định sẽ làm

rõ chuyện này, hẳn là có sự hiểu lầm.”

Đổng sự Tăng hừ một tiếng, “Hiểu lầm? Hiểu lầm chỗ nào? Sự việc quá

rõ ràng rồi! Tất cả đều vì Thang Tuấn mê mẩn Lâm Hiểu Khiết, Sở Sở mới

nghĩ quẩn vậy!”

Thang Mẫn cũng hiểu lúc này không phản bác thì coi như đã thừa nhận,

nhưng trong tình huống hiện tại, càng giải thích chỉ càng khiến tình

hình thêm tồi tệ.

Đổng sự Tăng nghiêm giọng: “Bây giờ Sở Sở cũng chẳng thể đối diện với Thang Tuấn.”

“Uncle yên tâm, cháu sẽ xin nghỉ không lương cho Sở Sở.”

“Ta không muốn chuyện này trở thành chủ đề bàn tán của đám nhân viên.”

“Vâng, cháu nhất định sẽ xử lý thận trọng.”

“Hoàng Hải 2 sắp thi công xong, công ty nhất định cần người. Ta cũng

không muốn vì sự vắng mặt tạm thời của Sở Sở mà ảnh hưởng đến việc công, ta đã tìm thêm một giám đốc dự án đến hỗ trợ công việc phòng kế hoạch,

cô không có ý kiến gì chứ?”

Thang Mẫn nhanh chóng đáp: “Vâng, cháu biết rồi. Uncle quyết định là được.”

“Sở Sở vừa thoát khỏi cơn nguy hiểm, không tiện tiếp khách, tối nay khỏi phải đến làm phiền nó.”

Thang Mẫn gật đầu, “Vâng ạ, nhờ uncle gửi lời xin lỗi.”

“Hừ.” Đổng sự Tăng tức giận trừng Thang Mẫn, quay đầu bỏ đi.

Cơn bão đã qua, Thang Mẫn mất hết sức lực, chán nản dựa vào cửa, chuyện này nên giải quyết sao đây?

Ngày hôm sau đi làm, Hiểu Khiết mang bữa sáng cho Thang Tuấn. Cô đặt

một chiếc bánh sandwich và một cốc trà sữa lên bàn, còn cẩn thận cắm ống hút rồi mới đưa cho anh.

“Cảm ơn em.” Thang Tuấn dịu dàng. Tiếng cảm ơn đầy yêu thương này được Hiểu Khiết đáp trả bằng nụ cười ngọt ngào. Ấm áp quá.

Thang Tuấn mở kẹp tài liệu, bắt đầu thảo luận công việc, “Mấy hôm nay anh cũng suy nghĩ về Hoàng Hải 2, đã liên lạc với vài nhà cung cấp rồi, có thể thảo luận về thiết kế quầy hàng với các nhà thiết kế từng hợp

tác tại Đêm hội WIP.”

Hiểu Khiết gật đầu lia lịa.

Tố Tố, Trịnh Phàm và Tô Lợi thấy hai người đứng sát nhau thế, bèn xúm lại, vừa ăn sáng vừa bàn tán.

Tố Tố: “Nhìn hai người họ mới ngọt ngào làm sao.”

Trịnh Phàm gật đầu: “Xem ra chiến dịch giữa chủ nhiệm, giám đốc và Sở Sở đã đến hồi kết. Chắc Sở Sở chủ động rút lui rồi, chà.”

Tô Lợi và Tố Tố thở dài thay Sở Sở, họ vẫn có chút thương hại cô.

Tô Lợi: “Hiện thực thật tàn khốc. Bảo tôi ngày nào cũng chứng kiến

người mình yêu ở bên người phụ nữ khác, chắc tôi cũng đành phải rút lui

thôi.”

Tố Tố tán đồng, “Ừ, chắc Sở Sở đau lòng đến mức không muốn nhìn thấy họ nữa nên mới xin nghỉ không lương.”

Thang Tuấn thấy mọi người thì thầm to nhỏ, tò mò hỏi: “Nói chuyện gì vậy?”

Tố Tố giơ báo lên, “Không có gì, vừa ăn sáng vừa bàn tin tức các sao thôi.”

Trịnh Phàm giả vờ nhắc nhở, “Hết giờ ăn sáng rồi, làm việc thôi!”

Hai người mau chóng quay bộ dạng nghiêm túc, cầm tài liệu đi làm việc, tránh để Thang Tuấn phát hiện.

“Đúng đúng, tôi về chỗ đây.”

Tô Lợi cũng chuồn đi.

Hiểu Khiết bực mình, hạ giọng: “Nhất định là tán phét linh tinh rồi,

anh phải hỏi? Mà khoan, chỗ này của anh.” Cô phát hiện trên mặt Thang

Tuấn dính vụn bánh mỳ, rút một tờ giấy ăn, tiện tay lau nó đi.

Đúng lúc này, Thang Mẫn bước vào, bắt gặp Hiểu Khiết và Thang Tuấn thân mật như vậy, chau mày lại.

Nhìn thấy Thang Mẫn, ai nấy lần lượt: “Chào giám đốc!”

“Ừ.” Thang Mẫn đứng trước mặt Thang Tuấn và Hiểu Khiết, điềm tĩnh, “Cả hai vào phòng tôi.” Dứt lời quay người đi.

Đôi tình nhân trao đổi ánh mắt, ngơ ngác không hiểu. Cả hai cùng lắc đầu nhưng vẫn đứng dậy theo Thang Mẫn.

Trong văn phòng, Thang Tuấn và Hiểu Khiết kinh ngạc.

Thang Tuấn không dám tin, “Chị nói gì? Sở Sở tự vẫn không thành, bây giờ đang trong bệnh viện! Thật không ạ?”

“Hôm qua uncle đích thân đến nhà tìm em để hỏi cho rõ, giả được sao? Uncle dám đem sinh mệnh của Sở Sở ra đùa?”

Thang Tuấn bất giác câm lặng, sắc mặt u ám, lại nghe anh ân hận nói:

“Là em hại cô ấy! Em không ngờ Sở Sở lại nghĩ quẩn vậy.” Anh ảo não tự

trách, “Uncle có kể tình hình hiện giờ của Sở Sở không ạ?”

Thang Mẫn thở dài, “Tạm thời qua cơn nguy hiểm. Ngoài ra, việc của Sở Sở không được để người phòng kế hoạch biết.”

Thang Tuấn và Hiểu Khiết gật đầu.

“Vì nửa năm nữa, Hoàng Hải 2 sẽ khai trương, thêm việc của chính

phòng kế hoạch đã rất nhiều, cho nên Đổng sự Tăng muốn m