80s toys - Atari. I still have
Đại Hoàn Dư - Cho Ta Khuynh Thất Giang San

Đại Hoàn Dư - Cho Ta Khuynh Thất Giang San

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325322

Bình chọn: 9.00/10/532 lượt.

người khiêng, mái kiệu còn khảm vàng ròng cực kỳ xa hoa tinh tế, khung kiệu làm bằng gỗ quý được chạm khắc tinh xảo, từng đám mây trắng lững lờ trôi phía xa xa khiến người ta nhìn vào có cảm giác như có một mỹ nhân đang nhẹ nhàng kiêu vũ trên nền trời xanh trong.

Hộ vệ hai bên kiệu hoa cũng không hề tỏ ra lơi là mà vẫn cực kỳ nghiêm cẩn làm việc, ánh mắt mỗi người đều không ngừng quan sát tứ phía, một mực ở trong tình trạng cảnh giác cao độ, dù sao hôn lễ lần này cũng là chuyện lớn, cho dù tân lang hay tân nương đều có thân phận không tầm thường.

Rất nhanh chóng, đoàn rước kiệu hoa đi vào trong rung rồi cửa cung chậm rãi đóng lại, tầm mắt mọi người vẫn háo hức dõi theo cũng theo đó bị ngăn chặn.

Bên trong hoàng thành lại là một cảnh tượng khác. Theo đúng quy củ, trước lúc thành hôn cần phải tế trời. Bên ngoài quảng trường của đại điện đã sớm đặt xong bàn tế trời, gỗ mộc cùng đồng xanh đã được chế tác thành biểu tượng tín ngưỡng hình con sói có cánh trông cực kỳ sống động, nhìn vào cũng cảm thấy kinh hãi dị thường.

Thiền Vu Quân Thần, Hách Liên Ngự Thuấn cùng Vu Đan đồng thời tiến lên hoàn thành nghi thức tế trời, cùng chung kỳ nguyện xin trời cao phù hộ cho Hung Nô quốc thái dân an, ngũ cốc được mùa.

Bách quan cùng các tướng lĩnh đều cẩn thận quan sát từng cử chỉ của Thiền Vu Quân Thần. Tế trời là việc mà Lão Thiền Vu luôn đưa thái tử theo để thực hiện, nhưng Thiền Vu Quân Thần đồng thời mang theo hai đứa con trai chứng tỏ trong lòng ông ta vẫn đang có sự cân nhắc.

Suy đoán của bách quan cũng không hề sai lầm. Khi Thiền Vu Quân Thần đem một nén nhang cung kính tế trời, trong đôi mắt đã trải qua không ít phong sương bão táp của ông ta cũng lộ ra một tia mệt mỏi nhìn hai đứa con trai này. Một là lòng bàn tay, một là mu bàn tay, nếu chúng có thể xoá bỏ thù địch cùng nhau đoàn kết thì sẽ khiến Hung Nô ngày càng phồn thịnh, nhưng chuyện này đâu thể được như nguyện.

Không phải ông ta không biết hai đứa con trai mình đang không ngừng minh tranh ám đấu cực kỳ khốc liệt, nhưng đối mặt với chuyện đó, ông ta cũng chỉ có thể nhắm một mắt mở một mắt. Hách Liên Ngự Thuấn là đứa con trai do nữ nhân mà cả đời này ông ta yêu thương nhất sinh ra, cho nên ông ta càng thương hắn, hơn nữa trong xương cốt hắn cũng chảy dòng máu kiêu dũng thiện chiến khiến ông ta càng cảm thấy vui mừng. Vu Đan là do Yên thị sinh ra, tuy Yên thị không phải là người ông ta yêu sâu đậm, nhưng dù sao cũng là người mà ông ta cưới hỏi đàng hoàng, cho dù năm xưa bà ta cũng đã làm một số chuyện không thuận mắt thuận tình nhưng cũng là nhằm duy trì lợi ích gia tộc. Nhiều năm như vậy Yên thị ở bên cạnh ông ta, cho dù không có công lao thì cũng có khổ lao, nể tình của Yên thị, nên ông ta cũng không thể coi thường cảm nhận của Vu Đan.

Tế trời xong, Vu Đan cùng Hách Liên Ngự Thuấn chia ra đứng ở hai bên đại điện. Trên đại điện chia ra ngồi theo thứ tự có Thiền Vu Quân Thần rồi đến Yên thị, vị trí thượng toạ có thêm Dạ Nhai Tích, bên kia thì là chính thất của Hách Liên Ngự Thuấn - Nam Hoa công chúa.

Vu Đan vẫn chưa thành thân chính thức nên vị trí chính thất phía sau hắn vẫn bỏ trống.

Hai vị vương tử chậm rãi đi xuống bậc thang, chia ra hai hướng quảng trường ở nơi kiệu hoa dừng lại rồi bước tới, nha hoàn của mỗi bên đưa tay vén màn kiệu lên, trong kiệu có hai người mặc hỉ bào, đầu đội khăn hỉ, trang sức lộng lẫy dành cho tân nương bước xuống.

Theo như tập tục, Vu Đan cưới chính thất cho nên nắm tay tân nương của mình đi ở phía trước, Hách Liên Ngự Thuấn đi tiếp theo rồi đến phía sau là cung nhân cùng nha hoàn của mỗi bên chậm rãi bước theo cho đến trước bậc thang chính thì dừng lại. Quy củ của việc đại hôn ở Hung Nô không hề giống với Trung Nguyên. Người Trung Nguyên khi thành thân thì tân nương luôn ở tân phòng chờ tân lang trở về lật khăn hỉ, nhưng ở Hung Nô, chỉ cần tân lang vén khăn hỉ lên thì tân nương có thể thoải mái cùng mọi người ca múa nâng chén. Quy củ như vậy người Trung Nguyên mới nhìn sẽ cảm thấy không hợp lễ nghi nhưng ở Hung Nô lại là chuyện rất đỗi bình thường.

Người Hung Nô sinh ra đã có tính thích náo nhiệt, cũng thích uống rượu. Nhất là thời điểm đại hôn, người Hung Nô thường uống tới ba ngày ba đêm. Trong khoảng thời gian đó nếu như vẫn để cho tân nương phải chờ thì e rằng tân nương đã sớm đói chết. Cho nên từ đời Lão Thiền Vu đã sửa lại quy củ cho phép nam nữ có thể được tương đối bình đẳng.

Bàn tay nhỏ bé trắng nõn của Hoa Dương công chúa bị Vu Đan nắm chặt, trên môi hắn nở nụ cười đầy vui sướng. Chẳng những có thể ôm mỹ nhân vào lòng mà qua hôm nay, hắn còn có thể đoạt lấy binh quyền, sao có thể không cao hứng chứ?

Vừa quỳ lạy xong, Vu Đan cũng không thể kiên nhẫn thêm, lập tức đưa tay lật khăn hỉ của Hoa Dương công chúa. Hắn vui mừng nhìn ngắm nữ nhân với vẻ kiều mỵ đã trở thành thê tử của mình, cảm giác hưng phấn cũng tràn ngập toàn thân.

Hoa Dương công chúa nở nụ cười đầy mê hoặc nhưng ánh mắt lại kín đáo liếc về phía nữ nhân mà Hách Liên Ngự Thuấn đang nắm tay rất chặt, một tia âm độc thoáng hiện lên trong mắt cô t