
âm niên ngay từ
đầu liền nhận định anh là dựa vào quan hệ, vào ăn chơi trác táng, căn
bản là không có tư cách dẫn dắt toàn bộ đoàn đội bộ phận kỹ thuật Vì thế có cá nhân lòng mang ghen ghét, đối với anh có phê bình kín đáo, thậm
chí mấy lần đối chọi gay gắt. Thời kì đó bộ phận kỹ thuật tựa như năm
phe bảy cánh, hỗn loạn không có trình độ, lung lay sắp đổ. Ngay khi toàn bộ mọi người trong công ty nghĩ rằng Hòa Nhạ hết đường xoay sở, anh lại giống như không chút để ý dùng số tiền lớn liên tục đề bạt vài nhân
viên có thâm niên, đảm đương trợ thủ đắc lực cho mình, thậm chí là mấy
người kia lúc trước phản đối kịch liệt nhất. Loại hành động ngược đời
này khiến tất cả mọi người mông muội, nhưng mà Hỏa Nhạ lại không nhìn
sắc mặt của mọi người, dường như không có việc gì, một mình giải quyết
vài vấn đề còn sót lại trước kia của bộ phận kỹ thuật, trong đó bao gồm
nan đề khả năng tải trọng của máy chủ khiến mọi người đau đầu. đến tận
đây, thực lực chân chính của anh, đã không phải nói nhiều lời. Vì thế đã bình ổn được phong ba không lớn không nhỏ này, từ nay về sau lặng yên
không một tiếng động bình an không dấu vết.
Một người đàn ông,
nếu có gia thế lớn, đó có thể nói là khởi điểm tốt của anh ta; nếu anh
ta có được năng lực làm việc xuất sắc, có thể nói anh ta ngạo thị quần
hùng; nhưng mà nếu ở trên cơ sở có đầy đủ hết hai điều trụ cột trên, lại còn thêm "phong thái tuyệt vời", "diện mạo hiên ngang", đó chỉ có thể
nói, anh ta đến là tai họa cho muôn dân.
Đàn ông cực phẩm như Hỏa Nhạ, nhất cử nhất động đều trở thành điều kiện thuận lợi làm đề tài
câu chuyện cho nữ nhân viên trong giờ nhàn rỗi. Giữa sự tương truyền
tai miệng, hình tượng cá nhân của Hỏa Nhạ dần dần bị thần hóa, cũng bay
lên đến một độ cao "chỉ có thể nhìn xa, không thể khinh xuất mà chọc
vào".
Khi đó Miên Miên đang đứng giữa thời điểm thử việc nước
sôi lửa bỏng, căn bản không chú ý quá nhiều với nhân vật "thần thánh"
trong miệng nữ vương bát quái Tiểu Niểu. Ấn tượng với anh chỉ dừng lại ở trình tự "Giám đốc đẹp trai cách vách" làm người ta giận sôi vì thiếu
kiến thức. Nếu bổ sung thêm một câu, chính là "có vẻ như" diện mạo cũng
không tệ lắm.
Mặc kệ anh là thần hay là phật, lúc này Miên Miên
thầm nghĩ cả gan khuyên can một câu: Giám đốc đại nhân, tôi không phải
thư kí mà........
Nhưng trong mắt nhà tư bản hám lợi đen lòng, nhân viên bị bóc lột bất kể tuổi tác, hình dạng, thể trọng, toàn bộ đều chỉ có cùng khuôn mặt, mặt
trên viết chữ to “Đến đây đi, đến đây dồn sức mà bóc lột tôi đi!”
Miên Miên không có bản lĩnh tiến hành đấu tranh giai cấp, chỉ có thể
phát huy tinh thần A Q [1'> an ủi chính mình: Không sao, không phải chỉ
là một cốc cà phê sao, bổn cô nương đưa vào là được rồi. Phải biết rằng, tạm thời thỏa hiệp là vì về sau rất tốt cho mình!
Bưng một cốc cà phê không đường hương vị tỏa ra bốn phía, Miên Miên dưới sự chú mục hoài nghi của mọi người lễ xuyên qua bộ phận kỹ thuật, trực
đảo hoàng long [2'>. Nhóm nữ nhân viên dọc đường thả ra ánh mắt ngờ vực
làm cho Miên Miên sinh ra cảm giác trong tay mình không phải đang bưng
cà phê, mà là lựu đạn bom mìn.
Đến mức đó sao? Miên Miên không khỏi xấu hổ.
Miên Miên ngừng lại trước cửa gỗ dày, theo tố chất thần kinh cúi đầu
nhìn xuống, xác nhận trên tay là cà phê không thể nghi ngờ, cuối cùng gõ gõ cửa trước mắt.
“Mời vào” Giọng nói bình ổn của Hỏa Nhạ truyền đến từ bên trong.
Khi Miên Miên bưng cà phê đi vào, dùng thời gian hai giây rất nhanh
kiểm tra bốn phía: Văn phòng này khiến cho người ta cảm giác đầu tiên
chính là rộng rãi sạch sẽ, ngay cả sàn nhà đá cẩm thạch màu trắng dưới
chân cũng tìm không ra vết xước, vẫn còn sáng bóng mới mẻ như cũ. Cảm
giác thứ hai chính là đơn giản hào phóng, không có trang hoàng xa hoa
phô trương gì, chỉnh thể thiết kế không chút dây dưa dài dòng nào, liền
như tính cách người sử dụng, mạnh mẽ vang dội lại tràn ngập quyết đoán.
Miên Miên thích loại phong cách trang hoàng này.
“Giám đốc” Miên Miên nhìn vẻ mặt Hỏa Nhạ đang chuyên chú sau bàn làm
việc, dừng một chút nói, “Cái này…… Cà phê anh cần đây” Giọng điệu đông
cứng không điều khiển nổi giống như lo lắng sẽ quấy rầy công việc của
anh. Tha thứ cho cô, cô thật sự không phải có khiếu làm thư ký.
Hỏa Nhạ sau khi thản nhiên quét mắt liếc nhìn Miên Miên một cái, lực chú ý một lần nữa trở lại trên máy tính: “Ừ, đặt lên bàn”
Miên Miên tiến lên trước, theo lời đem cà phê đặt trên bàn gỗ màu đen.
Sau đó giống như hạ quyết tâm nắm chặt nắm tay, ra sức ngẩng đầu, há
miệng muốn nói —— nhưng mà “Cảnh đẹp” trước mắt, đem lời nói đến miệng
tắc lại quay về trong bụng.
…… Miên Miên rốt cục hiểu
được, vì sao nhiều người phụ nữ vì anh người trước ngã xuống, người sau
tiến lên, xông pha khói lửa. Người đàn ông này…… Bộ dạng cũng quá họa
thủy đi. [Có câu hồng nhan họa thủy đó bà con'>
Ngũ
quan tuấn lãng tinh tế khéo léo của Hỏa Nhạ khi được quan sát gần, lại
càng hoàn mỹ đến nhìn thấy mà giật mình. Chỉ là nghiêng mặt chuyên chú
làm việc, cũng đã làm Miên Miên luôn