Polly po-cket
Cưới Ta, Mua Một Tặng Một

Cưới Ta, Mua Một Tặng Một

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324334

Bình chọn: 10.00/10/433 lượt.

ng tôi tìm ra một tội gì mà đem ra tố cáo chắc chắn cô

phải vào tù, chỉ riêng việc đó cũng đủ để Tiêu Quân giúp chúng tôi rất nhiều

việc.”

Nhìn cái má lúm đồng tiền rạng rỡ như hoa trên mặt cô

ta, tôi tức nghiến răng nghiến lợi “Không phải tập đoàn các cô làm ăn hợp pháp

sao, sao lại hạ lưu đến thế cơ chứ.”

Chu Tuyền giơ tay lên, vươn một ngón chỉ vào tôi, lắc

đầu, “Chỉ cần đạt được mục đích, cho dù phải dùng cách gì tôi cũng mặc kệ.”

“Cô thật đáng khinh.”

Chu Tuyền lại rất vui vẻ nhận lấy lời “tán dương” của

tôi, “Tuy nhiên sau khi giải thích, anh ta không để bụng nữa mà vui vẻ hợp tác,

tất nhiên là cũng có một chút ân oán có liên quan.”

Tôi hơi sửng sốt một chút, “Ân oán gì ?”

“Không biết, hình như là liên quan tới lần đầu súng gì

đó cách đây vài năm.” Chu Tuyền suy nghĩ một chút, nhưng cũng chỉ nhớ được đến

vậy, đành thôi.

Dựa vào những lời cô ta nói, cảm xúc như dâng lên,

liệu có khi nào lần đầu súng đó có liên quan tới cha ? Điều có thể làm Tiêu

Quân để bụng đến thế, hẳn là đúng đến tám chín phần rồi. Về cái chết của cha,

Tiêu Quân luôn cảm thấy áy náy.

“Còn một vấn đề nữa, hai người bao giờ kết thúc” Tôi

nhẹ nhàng thở ra, các khúc mắc đều đã được giải quyết, tâm trạng cũng cảm thấy

nhẹ nhõm hơn, nói chuyện cũng thoải mái hơn nhiều.

“Bao giờ kết thúc thì liên quan gì tới chị?” Chu Tuyền

hỏi vặn lại.

“Đương nhiên có liên quan, cô không để yên cho anh ấy

một ngày, thì ngày đó anh ấy khó chịu, bức tức, mà người chịu đựng , đứng mũi

chịu sào là chị đây!” Tôi ngượng ngùng nói ra, được yêu thương quen rồi,đối với

tôi, cái thói gàn dở của anh ấy còn thoải mái gấp vạn so với việc anh ôn hòa

quá đáng, không mặn không nhạt!

Chu Tuyền chống tay ngồi dậy, “chị đừng có đắc ý sớm

thế, tuy nói tất cả đều là công việc, nhưng tôi không ngại biến giả thành thật

đâu, lần đó nói chuyện với chị, tôi thật lòng đấy .”

Tôi cũng đứng lên , nói, “Hắc hắc, vậy thể hiện chút

sức lực ra đây xem nào, tôi không ngại cạnh tranh, mà cho dù là cạnh tranh cũng

là tôi thắng.” Tùy tiện lấy vạt áo lau mồ hôi, “Dù có thế nào, cũng xin cảm ơn

cô đã nói cho tôi nhiều như thế.”

“Nếu không phải Tiêu Quân ngầm đồng ý, tôi cũng chẳng

hứng thú nói với chị.” Cô ta có chút không vui, cằn nhằn.

“Vậy thì càng phải cảm ơn.” Trong lòng tôi mơ hồ cảm

nhận được, sau những chuyện này, tôi và cô gái này có thể trở thành bạn tốt .

“Hừ, đừng cảm ơn sớm thế, để xem đến khi người đàn ông

bị cướp đi, cô có khóc lóc không.” Chu TUyền lười biếng đứng dậy, hướng tôi

khiêu khích, nhướng lông mày.

Tôi quệt miệng, rất không tao nhã giơ ngón giữa ra sau

đó quay người vào quán bar, Tình cờ nhìn thấy người đàn ông dáng cao , thanh

mảnh, đứng tựa tại ở cửa không nhúc nhích, khóe miệng cười đến là lạnh lùng.

Tôi sửa sang lại quần áo bị bẩn và mồ hôi mong cho bớt

thảm hại một chút, sau đó quay ra cười đến sang lạn với người ta, “Hi. . . . .

.”



Chờ tôi đến gần, anh vươn tay nhặt mấy mảnh rác vụn

vướng trên tóc tay, thuận tay vuốt lại kiểu tóc đuôi ngựa bị tôi làm cho rối

bời, cười nói, “Từ bao giờ mà em trở thành người bạo lực như vậy?”

Tôi hừ lạnh, “Ngay từ trước , anh luôn xếp em vào loại

người xử sự thô lỗ đó thôi. Anh tốt với em như vậy, làm sao em dám phụ kì vọng

của anh.” Tôi đẩy tay anh ra, tự mình phủi bụi trên người.

Nhìn anh mặc một thân âu phục chỉn chu, nghĩ bằng đầu

gói cũng biết vừa đi dự tiệc cùng Chu Tuyền. Biết vậy, tôi nói ra một câu chua

loét, “Đêm nay ăn vận chói lòa còn được sánh bước cùng mỹ nhân Chu Tuyền ,

thích thật nha. Cũng đúng thôi, cô ấy so với em thì xinh đẹp, kiêu sa hơn

nhiều.”

Tiêu Quân cười , trêu tức tôi:”Chẳng phải em vừa uống

bia sao? Sao anh thấy lỗ tai cứ ê ẩm thế nào ấy?” ( Nhím : ăn phải dấm nguyên

chất chứ còn sao nữa)

“Đấy là vì em ăn nhầm phải một hũ dấm gạo lâu năm, nên

giờ mới ê ẩm như vậy.” Quả nhiên tôi có bản năng làm phụ nữ đánh ghen. Chỉ nghĩ

đến việc anh ôm eo cô ta, cùng sánh bước, cười đùa trong yến tiệc, tôi chỉ muốn

quay lại đánh nhau một trận nữa với Chu Tuyền.

Vừa dứt lời,một bàn tay nắm lấy tay tôi, anh kéo tôi

đi chen vào đám đông thác loạn trong quán, đi thẳng về phía cửa chính.

Bị hành động của anh làm cho mù mờ, tôi ấp úng hỏi:

“Tiêu Quân, anh định làm gì vậy?”

Anh quay đầu lại, miệng khẽ cười, gương mặt điển

trai làm người ta vừa say mê, ngọt ngào vừa sợ hãi tựa như hương vị Satan

Encarnación , “Chúng ta đến khách sạn bên cạnh thuê phòng, bộ dạng này

của em làm anh rất hung phấn.”

Tôi bị lời của anh làm cho “ºƟº”, cười ngượng ngùng.

Tôi nói, “Chúng ta về nhà rồi làm không phải tốt hơn sao?”

“Quá xa.” Anh trả lời ngắn gọn.

“Vậy đến văn phòng?”

“Em có chắc văn phòng đủ điều kiện để chúng ta thoải

mái suốt đêm?” Tiêu Quân cười xấu xa ( Anh này xứng đáng được đề cử trong mục “

Những nam chính biến thái nhất”).

Ánh sáng trong quán bar bỗng làm tôi chói mắt, hai

chân vô lực, lảo đảo muốn ngã. Lão đại yêu dấu của tôi ơi, tôi vừa đánh nhau

với người ta suốt nửa tiếng đó, lấy đâu ra sức mà chiến đấu cả đêm với anh nữa!

! hơn nữa, t