
uyến đến mức không thể thêm được nữa.
(Momo: hắc
tuyến là vạch đen, thường là ba vạch kẻ từ trên trán xuống, hình ảnh này hay có
trên các biểu cảm (emoticon) để biểu thị trạng thái bất đắc dĩ của nhân vật ấy
mà!)
Tôi cẩn thận cất ba tờ
giấy viết thư kia đi, nhìn chăm chú vào Âu Dương Suất, nó bất quá mới chỉ hơn
mười tuổi, thân cao đến bên eo tôi là cùng, thế mà đã trổ mã lên đẹp trai tuấn
tú, tin tưởng một thời gian nữa nó nhất định sẽ trở thành người khiến cho cả
đám đàn bà con gái điên cuồng nha. Mỹ nam nhỏ tuổi có một mái tóc ngắn xoăn tự
nhiên, cặp mắt xếch to mà sáng ngời, khuôn mặt be bé đỏ bừng hết sức dễ thương.
Nhìn xem, cái này gọi là
người cũng như tên, là gen di truyền đó!!!
Thằng nhóc biết điều vẫn
đứng im cho tôi đánh giá, không vội vàng không náo loạn, có thể nhìn ra nó ở
nhà được dạy dỗ và kèm cặp khá tốt, khí chất vương tử cùng quý tộc biểu lộ ra
bên ngoài không sót một thứ gì.
Nhìn bé trai cực phẩm sắp
tới sống ở nhà mình này, lòng tôi tràn đầy vui sướng vươn tay với nó nói: “Xin
chào, chị là Hạ Anh”, sau đó chỉ vào Hàn Lỗi bên cạnh: “Anh ấy là Hàn Lỗi, thời
gian một tháng tới, chúng ta sẽ cùng nhau sống chung.”
Âu Dương Suất xấu hổ
cười, cũng vươn tay nắm lấy tay tôi, có chút ngượng ngùng nói: “Chị khỏe, anh
khỏe ạ.” (Cũng có thể hiểu là chào anh, chào chị
được, nhưng bạn edit đúng nguyên convert a >”<)
Ấn tượng đầu tiên của Âu
Dương Suất đối với chúng tôi có vẻ khá tốt, không, phải nói là nó đối với Hàn
Lỗi nhà tôi có ấn tượng rất tốt mới đúng, nhìn trong mắt nó tràn đầy vẻ kính
ngưỡng, sùng bái, ngưỡng mộ là đủ hiểu rồi.
Điều này làm tôi chợt nhớ
đến Tần Hạo, trong lòng âm thầm suy nghĩ xem có nên tìm thời gian để nó cùng
Tần Hạo gặp mặt hay không, dù sao bọn họ đều là những người ái mộ vẻ đẹp của
Hàn Lỗi nhà tôi a.
Hàn Lỗi nở nụ cười kinh
điển đúng tiêu chuẩn ngoại giao với Âu Dương Suất, bắt chuyện với nó xong liền
một tay nắm tay nó, một tay kéo vali hành lý, còn tôi nắm tay còn lại của thằng
nhóc, ba người cùng đi ra khỏi sân bay.
Âu Dương Suất được Hàn
Lỗi nắm tay liền lộ ra nụ cười vui vẻ mừng rỡ vô cùng khả ái nên tôi không nhịn
được cũng dùng vẻ mặt sùng bái nhìn anh, người này thật là nam nữ lớn nhỏ ai
cũng ăn sạch a, một Tần Hạo còn không đủ, bây giờ còn thêm cả một đứa trẻ con,
thật là làm cho tôi bội phục, bội phục nha!
Hàn Lỗi bảo chúng tôi
đứng ở cửa ra trước sân bay chờ anh lấy xe từ bãi đỗ ra ngoài, vì thế, tôi cùng
thằng nhóc kia ở chung một chỗ.
Bởi vì không hay cùng
những đứa nhóc ở tuổi này quan hệ nên tôi nhất thời không biết nên cùng nó hàn
huyên cái gì, bầu không khí vì vậy mà trở nên lúng túng cùng tẻ ngắt.
Đúng lúc này, Âu Dương
Suất mở miệng, dùng một giọng nói lạnh như băng đá không thể tin nổi mà nói:
“Dì à, con cảm thấy dì không xứng với anh Hàn Lỗi đâu!”
Dì?!
Lông mày của tôi xoăn tít
lại, quay mặt nhìn về phía thẳng nhóc đang cố tỏ ra bộ dáng người lớn bên cạnh,
nó bây giờ chẳng còn bộ dáng đáng yêu biết điều như lúc nãy mà trở nên xem
thường, thậm chí là không vừa mắt với tôi nữa.
Cậu ta là con rận trong
chăn tôi chắc?
Hơn nữa, rõ ràng Hàn Lỗi
lớn tuổi hơn tôi lại được gọi là anh, mà tôi lại bị gọi là dì? Không công bằng,
không công bằng nha~~~
Không chờ tôi trả lời, Âu
Dương Suất chỉ lạnh lùng nhìn tôi một cái, trong mắt hiện lên sự thù ghét rõ
ràng.
Haizzz, hay lắm nhóc con,
mặc dù khiến chị đây ứng phó không kịp nhưng tôi vẫn hiểu, xem ra bệnh trạng
của nó và đồng chí Tần Hạo lúc trước giống nhau a, đối với tôi sinh ra một loại
cảm giác không giải thích được, không có chút ý nghĩa nào, lời nói buộc tội vô
căn cứ, căm thù và cảm giác xa cách nữa.
Hàn Lỗi ơi là Hàn Lỗi,
anh mau nói xem năm đó anh đã đối với người ta làm cái trò gì chứ?
Bất quá Âu Dương Suất như
thế có vẻ dễ chơi hơn, thế nên tôi nhếch mép, quyết định đem thằng nhóc trước
mặt này làm đối thủ mà xử lí, dù sao, cùng một “đứa trẻ” chơi không bằng khiêu
chiến cùng một “đối thủ” làm mình hứng thú nha.
Cho nên, điều chỉnh tốt
tâm tình của mình, tôi đảo mắt, nhìn nó cười cười, chậm rãi nói: “À? Thế nhưng
vậy thì sao a? Cho dù không xứng đáng, chị đây vẫn là vợ của anh ấy mà.”
Thằng bé xấu xa ngây ngẩn
cả người, rồi tức giận bộc phát.
Có lẽ chưa từng gặp phải
kẻ “không thể nói lý” như tôi đây nên Âu Dương Suất nhất thời tắc tị, chỉ có
thể dùng sức trừng trừng nhìn tôi, haha, rất là vui vẻ nha ~~~
Thằng nhóc xấu xa, chị
đây sẽ chiếu cố em thật tốt, đảm bảo cho em có một kì nghỉ hè thật-là-thú-vị,
cả đời không quên được! Chờ tiếp chiêu đi!
Mẹ già! Con nhất định sẽ
hoàn thành thật tốt nhiệm vụ!
Mỗ Anh nói: Nuôi một đứa
trẻ còn không phải là vấn đề giáo dục nó hay sao, lớn thì không lớn, chẳng lẽ
lại đi làm cái loại tiểu nhân so đo chuyện này?
Bình tâm mà nói, Âu Dương
Suất thật ra là một đứa trẻ vừa hiểu chuyện lại vừa xinh đẹp, tôi rất thích nó,
so với cái kẻ vừa không hiểu chuyện vừa làm bộ trẻ con kia, tôi lại càng thích
sự thẳng thắn của nó hơn, ít nhất ở trước mặt tôi nó đều rất thẳn