
ộc Cô Tiếu Ngu giống như sắp
chết rên rỉ.”Thương lượng một chút, không thể ít đi một năm hay nửa năm
sao?”
“Không có thương lượng!” Người trẻ tuổi cứng rắn từ chối, không chút nào thỏa hiệp.
“Đáng giận!” Độc Cô Tiếu Ngu nghiến răng nghiến lợi.”Đều do Nhị thúc.”
“Ta nghe đại tẩu nói, bên trong có năm con đại mãng xà?”
“Đúng vậy, không phải hai con, cũng không phải ba con, là ngũ con, không phải Nhị thúc ở phương diện
tính toán có vấn đề, chính là Nhị thúc đến đó quay về thì ba con đại
mãng xà ngủ đông mới tỉnh, vận khí tốt thì cho người gặp phải. Vận khí
của người thật tốt, vận khí của ta thì thật không tốt!” Độc Cô Tiếu Ngu
tức giận than thở.”Nói đến đại tẩu đệ, nàng đâu?”
“Đại tẩu thực nhiều lời, không ngừng hỏi tình huống của huynh rốt cuộc như thế nào, ta đáp rắc rối
liền. . . . . .” Người trẻ tuổi mặt không chút thay đổi dùng ngón tay
cái chỉ bên ngoài lều.”Sai khiến nàng đi ra ngoài làm việc, muốn nàng
chuẩn bị canh cá tươi nóng hầm hập, huynh vừa tỉnh dậy là có thể uống,
nếu lạnh phải nấu lại, lúc này nàng hẳn là lại đang nấu canh cá đi!”
Độc Cô Tiếu Ngu vừa cười.”Nàng thực lo lắng?”
Người trẻ tuổi gật đầu.”Vừa vội lại lo lắng như bà điên.”
Độc Cô Tiếu Ngu chọn lông mày
một chút, tựa tiếu phi tiếu ôm lấy khóe miệng.”Tốt nhất không cần lại để cho ta nghe thấy đệ như vậy nói về đại tẩu, bằng không cẩn thận ta bới
ra da của đệ!”
Người trẻ tuổi lập tức cúi đầu nhận sai.”Thực xin lỗi.”
Độc Cô Tiếu Ngu mí mắt lại đóng lại.”Đi tìm nàng đến đây đi, ta không muốn làm cho nàng tiếp tục lo lắng đi nữa.”
“Phải”
“Trở về!”
“Đại ca?”
“Đệ đã nói với nàng đệ là ai sao?”
“Không có, đệ chỉ nói cho đại tẩu tên của đệ, quân lan chu.”
***
Cung Tuyết Lăng như bay chạy
vào , Độc Cô Tiếu Ngu liếc mắt một cái liền chú ý tới nàng hốc mắt sưng
đỏ cùng dung nhan tiều tụy, sau đó là nàng tận mắt nhìn thấy hắn thật sự tỉnh táo, biểu tình lại kinh hỉ muốn điên, như vậy vừa muốn khóc vừa
muốn cười, nước mắt ở trong hốc mắt đảo quanh.
Hắn thật cao hứng, tuy rằng nàng cũng không nói ra miệng, nhưng lòng của nàng sớm chặt chẽ buộc ở trên người hắn.
“Nàng thực lo lắng ta?”
Không nghĩ tới hắn nói vừa
hỏi, chẳng qua nháy mắt mà thôi, Cung Tuyết Lăng vẻ mặt vui mừng tất cả
liền đều thu dọn rồi, hơn nữa. . . . . .
“Tuyệt không!”
Độc Cô Tiếu Ngu hơi ngoài ý muốn giật mình.”Tuyệt không?”
Cung Tuyết Lăng ngạo mạn nâng lên cằm.”Đúng, tuyệt không!”
Nàng mạnh mẽ như vậy?
Độc Cô Tiếu Ngu hồ nghi suy nghĩ một lát.”Nếu ta chết thì sao?”
“Ta liền cùng chàng cùng
chết!” Cung Tuyết Lăng không chút do dự nói.”Là ngươi nói, ngươi thực
hoan nghênh ta cùng ngươi cùng chết, không phải sao?”
Độc Cô Tiếu Ngu đầu tiên là
cảm thấy một trận cảm động ấm áp, nhưng nghe xong lại, thấy trong lòng
thoáng chốc lại bịt kín bằng cảm giác mát, nháy mắt bao phủ cảm động lúc trước, một trận sợ run khác lủi qua lưng, tạo ra một thân mồ hôi lạnh,
khiến cho hắn rùng mình một cái.
Tuy rằng khẩu khí của nàng
thập phần nhẹ nhàng, nhưng hắn nghe được nàng là nghiêm túc, nếu hắn
chết, nàng thật sự sẽ cùng hắn chết!
Nữ nhân khác nói lời này khả năng chính là tùy tiện nói một chút thật dễ nghe mà thôi, nhưng nàng không phải.
Thiên, may mắn hắn không chết, bằng không con gái bảo bối của hắn sẽ biến thành bé gái mồ côi không
cha không mẹ, đơn giản là hắn đã nói sai một câu!
Cho nên nói, người chính là
không thể rất tự mãn, nguyên tưởng rằng bất luận kẻ nào đều không gây
thương tổn hắn, hắn mới dám mạnh miệng nói ra cái loại chuyện này, ai
ngờ không có nửa người có thể thương tổn được hắn, hắn lại bị súc sinh
ngay cả chân tay đều không có làm bị thương, càng đáng chết hơn là, súc
sinh kia chính là phun từng ngụm nước thiếu chút nữa là lấy đi cái mạng
già của hắn.
Thật sự là uất ức!
“Ách, ta khát, có nước sao?”
Hắn nhanh chuyển khai đề tài, nghĩ rằng về sau nói chuyện không chỉ có
cân nhắc, tốt nhất là nên uống lưỡi hơn bảy lần!
“Canh cá.” Cung Tuyết Lăng lập tức bưng tới chén canh cá.”Đại phu nói chàng uống canh cá tươi là tốt nhất.”
“Đại phu?” Độc Cô Tiếu Ngu chọn lông mày uống xong một ngụm canh.”Không cần khách khí, gọi hắn Lan Chu là được rồi.”
“Không cần khách khí a. . . . . .” Kỳ thật Quân Lan Chu vừa báo ra tên, Cung Tuyết Lăng lập tức liền
nghĩ đến trên thanh cây quạt kia của Độc Cô Tiếu Ngu trong đó một bức
họa ghi tên là Quân Lan Chu, nói một cách khác, Quân Lan Chu là thân
nhân của Độc Cô Tiếu Ngu. Chính là, bọn họ vì sao họ bất đồng?”Bởi vì
hắn là biểu đệ của chàng sao?”
“Không, là con của Nhị thúc ta.”
Nhớ rõ hắn có nói qua Nhị thúc hắn là đại phu, thừa kế nghiệp cha, này thực bình thường, nhưng là. . . . . .
” Con của Nhị thúc?” Thìa canh kinh ngạc đứng ở giữa không trung. “Nhưng các người vì sao bất đồng họ?”
“Bởi vì cha ta cùng mấy vị thúc thúc cũng không phải thân huynh đệ, mà là huynh đệ kết nghĩa kim lan.”
“Thì ra là thế.” Cung Tuyết
Lăng bỗng nhiên hiểu ra, thìa tiếp tục đi về phía trước đưa tới bên
miệng Độc Cô Tiếu Ngu.”Vậy hắn lại vì sao gọi chàng là đại ca?”
“Cha ta cùng vài vị th