Cuộc Sống Trêu Trọc Chó Mèo Của Nhị Nữu

Cuộc Sống Trêu Trọc Chó Mèo Của Nhị Nữu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323521

Bình chọn: 8.00/10/352 lượt.

g

giống như Chu Tước, còn chưa trưởng thành. Mặc dù ta biết hắn là một con linh thú. Mặc dù ta biết như vậy là không đạo đức…

Nhưng là, ta vẫn rất vô sỉ – hưng phấn – chờ mong Tiểu Bạch Hổ biến thân.

Cho nên…Lúc Tiểu Bạch Hổ biến thân đi về phía ta. Ta … hoàn toàn kinh hãi!

Đây…Rõ ràng là một quái vật đầu cọp a…A…A…>O

Tiểu Chu Tước…khẩu vị của ngươi…cũng thật nặng a…

“Nhị Nữu, đây là Bạch Hổ ca ca. Ngươi yên tâm, Bạch Hổ ca ca nhất định sẽ giúp chúng ta-!” Tiểu Chu Tước hưng phấn nói với ta.

“Tiểu Chu Tước, ta cảm thấy Thanh Long nói rất đúng. Các trưởng lão biết sự tồn tại của các ngươi. Chúng ta làm như vậy thực là không lừa được

bọn họ. Hơn nữa, coi như lừa được bọn họ, cũng không thể gạt được sư

phụ-.” Ta nói với Tiểu Chu Tước.

Tiểu Chu Tước cúi đầu thiểu não, lập tức tỏa tang khí. Tiểu Bạch Hổ thấy thế vội vàng an ủi: “Ngươi đừng vội, cuối cùng ắt có biện pháp-, có gì

cần ta hỗ trợ cứ việc nói.”

Ta thấy Tiểu Chu Tước buồn bã cũng không yên bèn an ủi nàng. “Tiểu Chu

Tước, ngươi cũng đừng lo lắng. Hôm nay không phải là cả đại môn ta cũng

mở được sao. Nói không chừng ta tìm được thánh vật cũng sẽ biết cách

dùng như thế nào, không khó khăn như chúng ta tưởng tượng đâu ha.” Cứ hy vọng như thế đi…

Tiểu Chu Tước gật đầu, thấp giọng nói: “Ta chỉ muốn Nhị Nữu ở lại Linh Sơn thôi.”

“Đừng lo, ta làm cho ngươi món ngon ăn nha!” Ta cố gắng làm cho Tiểu Chu Tước vui vẻ trở lại.

“Được lắm! Được lắm! Ta muốn ăn cái kia…bánh hành trứng chiên. Ta muốn

ăn thật nhiều, thật nhiều.” Vừa nghe nói đến có thể ăn-, Tiểu Chu Tước

liền vui trở lại.

…Đúng là con nít a!

Lại một lần nữa ra khỏi thánh địa, ngày đó là đêm trăng tròn.

Thánh Nữ xuất hiện, đây là đại sự lớn nhất đối với cả Linh Sơn, thậm chí cả giang hồ, cả quốc gia đều kinh động. Các trưởng lão đã chờ trước cấm địa từ rất sớm. Ta đang trên đường từ thánh địa đi đến cấm địa, cư

nhiên còn do một nhóm đệ tử hộ tống. Nhìn qua màu sắc y phục cũng thấy

địa vị của những đệ tử này … trong Linh Sơn cũng không thấp. Mà ngoài ý

muốn của ta đó là Trầm Dược cũng ở trong đó. Nửa tháng ngắn ngủi này,

hắn náo cũng không tệ a.

Ta tiếp tục cảnh giác, quan sát Trầm Dược, chỉ thấy hắn…khóe mắt khẽ nhướng, bắn qua ta một tia mị nhãn! ! ! !

T_T, là Đại Biến Thái…

Khi tới cấm địa, cấm địa đã hoàn toàn thay đổi. Vốn là hai tấm thạch

thai toàn tro bụi, bây giờ đã được lau dọn sạch sẽ làm cho đại môn vô

hồn kia cũng sáng ngời không ít. Ngoài cửa lớn, bốn phía cùng chính giữa đặt mấy tế đàn hình tròn thật lớn. Sư phụ cũng đã đứng trên tế đàn hình tròn đó, nhưng đám Tiểu Chu Tước vẫn chưa xuất hiện.

Trong khi tất cả mọi người nín thở chờ đợi thì ánh nguyệt quang vẫn đang chiếu chênh chếch xuống tế đàn chính giữa.

Cách lúc bắt đầu nghi thức còn đến hai canh giờ, có lẽ lo lắng ta rất vô dụng, Lục mỹ nam rất tử tế đưa ta vào trong một tiểu đình tử được dựng

tạm trước cấm địa để nghỉ ngơi. Sau đó…Trầm Dược…xung phong nhận việc,

nói muốn cùng đi với ta để bảo vệ an nguy cho ta.

Ngàn vạn lần không được đồng ý a. Ngàn vạn lần không được đồng ý a. Nhìn thấy Lục mỹ nam quét mắt nhìn Đại Biến Thái, lòng ta âm thầm mặc niệm.

Nhưng là, Lục mỹ nam sau một hồi do dự lại…gật đầu đồng ý!

T_T, Lục sư huynh, ngươi đây đã mang tiểu sơn dương dâng cho Đại sói rồi…

Đại Biến Thái sau khi xác định chung quanh không có người, rất không khách khí ngồi xuống đúng chỗ vốn là chuẩn bị cho ta ngồi.

“Nhị Nữu có chuyện gì…chưa nói cho ta – a ~!” Đại Biến Thái ngoắc ngoắc tay, ý gọi ta lại gần.

Cũng vì làm nha hoàn dưới trướng Đại Biến Thái đã lâu, ta tự nhiên có

phản xạ phải khuất phục dưới sự uy nghiêm độc đoán của hắn…T_T. “Ta, ta

cũng không biết tại sao, ta tự nhiên đọc được chữ trên tấm bia kia. Sau

đó, khó hiểu…bọn họ để ta làm Thánh Nữ.” Ta trả lời.

Đại Biến Thái tay nâng cằm, híp mắt, nhìn ta như cười như không, ra lệnh cho ta qua ngồi.

Ta nhìn thoáng qua cái ghế kia vốn là mọi người chuẩn bị cho ta, bất đắc dĩ ngồi vào…



“Tiểu sư muội?” Giọng nói ôn văn nhu hòa.

“Tiểu sư muội? Ngươi sao vậy, thời gian đến rồi, chúng ta đi thôi.” Tiếng Lục mỹ nam gọi khiến ta tỉnh lại.

Ta trong cơn hoảng hốt phục hồi lại tinh thần, phát hiện mình đang ngồi

đường hoàng trên ghế còn Đại Biến Thái vẻ mặt vô tư đang đứng gác ngoài

cửa chính.

Ta làm sao vậy? Nhanh như vậy mà đã hai canh giờ? Chuyện gì đã xảy ra? Ta mờ mịt, nhìn Lục mỹ nam trước mặt.

Lục mỹ nam cười cười, xoa nhẹ đầu ta. “Tiểu sư muội là chờ lâu mà mệt

mỏi sao? Chúng ta đi thôi, mau mau đi.” Nói xong liền vươn tay đỡ ta

lên.

Ta nhìn Đại Biến Thái đang đứng canh cửa, chột dạ thu tay lại. Theo Lục

mỹ nam đi về cấm địa, Đại Biến Thái không được lại gần tế đàn nên đi về

hướng các trưởng lão.

Trở lại cấm địa, bọn Tiểu Chu Tước đã đến, đang đứng trên tế đàn, ta

đứng ở trước thạch đài. Sư phụ đang ngửa đầu qua lại quan sát nguyệt

quang, qua hơn nửa giờ sau, đột nhiên giơ tay lên, ý bảo ta, có thể bắt

đầu rồi. Ta giả khuôn giả dạng nhỏ một giọt máu vào trong cái lõm hình

tròn.

Các trưởng lão cùng chúng đệ tử đều đồn


Pair of Vintage Old School Fru