Cuộc Sống Nhàn Nhã Ở Thiên Khải

Cuộc Sống Nhàn Nhã Ở Thiên Khải

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329035

Bình chọn: 7.5.00/10/903 lượt.

Ngô thị, trong lòng lại khẳng định thêm hai phần. Tuyết Nê thấy thế, vội rót cho Ngô thị một chén trà, để nàng uống xong, Ngô thị mới thoáng tốt hơn một chút, đứng dậy nói: “Muội muội ngồi chơi, một lát tỷ quay lại” Mèo Con gật đầu nói: “Tỷ tỷ tự tiện” Ngô thị được Tuyết Nê giúp đỡ đi vào hậu viện, đại tiểu thư thấy thế, liền tìm gia kỹ trong nhà đến hát một khúc cho Mèo Con nghe. Gia kỹ của Tống gia vừa kêu liền đến. Sau khi gia kỹ đến trước tiên thỉnh an mọi người, sau đó đem một cây quạt đưa cho đại tiểu thư. Đại tiểu thư lại đem đưa cho Mèo Con, để Mèo Con chọn bài hát, Mèo Con mở cây quạt ra, phía trên viết đầy chữ, tất cả đều là tên tiểu khúc, không khỏi nhìn đến hoa mắt, khép lại cây quạt cười nói với gia kỹ: “Vậy thì hát bài nào có liên quan đến tiết Trùng Dương đi!” “Dạ!” gia kỹ kia ngồi xuống, nhẹ tay nâng tỳ bà, mới vừa ca một khúc mở đầu, phía sau liền loáng thoáng truyền đến tiếng người ầm ỹ. Đại tiểu thư thấy thế, bảo nha hoàn đến tìm hiểu, sau một lúc lâu nha hoàn kia mới trở về, nói với đại tiểu thư: “Phu nhân vừa rồi nôn rất nhiều, hiện tại đang nằm ở trong phòng nghỉ tạm !” Đại tiểu thư hỏi: “Có gọi đại phu chưa?” “Nhiếp lão gia có dẫn theo một thầy thuốc đến đây, đã bắt mạch cho phu nhân rồi!” nha hoàn đáp. Đại tiểu thư cùng nhị tiểu thư nghe xong, không khỏi có chút đứng ngồi không yên, muốn đi thăm Ngô thị, lại e ngại không thể bỏ Mèo Con một mình được. Mèo Con nói: “Ngồi ở chỗ này cũng không được, không bằng chúng ta đi thăm tỷ tỷ thế nào?” Hai người nghe xong vội vàng gật đầu nói: “Dạ, Nhiếp thẩm thẩm, chúng ta đi xem mẹ như thế nào rồi!” Lúc ba người đến nội phòng, Bạch Cập đã đến, đang giúp Ngô thị bắt mạch, Tống Võ đang đứng chờ ở bên ngoài, lo lắng đi lại ở trong phòng khách, Mèo Con thấy thế liền dừng cước bộ. Đại tiểu thư nói: “Nhiếp thẩm thẩm, không bằng người đến nhĩ phòng nghỉ ngơi một hồi đi!” “Được!” Mèo Con gật đầu. Đại tiểu thư liền bảo nhị tiểu thư dẫn Mèo Con đến nhĩ phòng nghỉ tạm, còn mình thì đi vào thỉnh an Tống Võ. Ngay lúc Mèo Con suy nghĩ có phải Ngô thị mang thai không thì đột nghe thấy thanh âm kinh ngạc của Tống Võ: “Cái gì? Tâm tư tích tụ?” Thanh âm trầm ổn của Bạch Cập truyền đến: “Đúng vậy, tâm tư Tống phu nhân quá nặng, tích tụ hướng nội, khiến cho huyết khí mệt mỏi, nếu cứ thế mãi, có thể sẽ tổn hại đến tâm mạch” phía sau thì còn một hàng dài tên chứng bệnh mà nàng không biết. Mèo Con nghe xong hoảng sợ, nguyên bản nàng còn tưởng rằng Ngô thị mang thai a! Không thể tưởng được cư nhiên là chứng trầm uất! Mèo Con không khỏi may mắn, may mắn hôm nay Nhiếp Tuyên dẫn Bạch Cập theo, phát hiện sớm, nếu cứ để tiếp tục diễn ra, nói không chừng sẽ thành bệnh nặng! Vì Ngô thị đột nhiên sinh bệnh, mọi người đều không còn hứng thú vui vẻ, Nhiếp Tuyên liền mang theo Mèo Con cáo từ trở về. Tống Võ tiễn hai người ra khỏi cửa lại giải thích thêm lần nữa, Nhiếp Tuyên vỗ nhẹ bả vai Tống Võ nói: “Đại ca, huynh đệ nhà mình, khách khí cái gì? Huynh mau vào xem tẩu tẩu như thế nào đi!” Tống Võ gật gật đầu, liền vội vàng trở về phòng. Vừa vào đến nhà, Mèo Con liền dặn Vãn Chiếu chuẩn bị thuốc bổ, đem tặng cho Ngô thị. “Tống phu nhân bị bệnh gì?” Vãn Chiếu nghi hoặc hỏi. Mèo Con nghiêng đầu nghĩ nghĩ nói: “Chắc là không vui, tỷ đem tặng một chút thuốc ôn hòa bổ dưỡng qua đó đi!” “Không vui? Là tâm bệnh sao?” Vãn Chiếu có điểm nghi hoặc nhìn Mèo Con, Mèo Con kỳ thật đối với bệnh tình Ngô thị cũng không rõ ràng lắm, Bạch Cập nói nửa ngày, nàng mới nghe hiểu mấy câu mà thôi. Xuân Nha nói: “Muội nghe nha hoàn ở đó nói, Tống phu nhân rất muốn có thai, cho nên mới không tự chủ được luôn muốn ngủ, thích ăn ô mai, lại không ngửi được mùi cá, mùi hoa linh tinh gì đấy” “Mang thai giả?” Mèo Con hơi hơi kinh ngạc, nàng thật không ngờ Ngô thị cư nhiên lại muốn có con đến nước này, nàng nhớ đến bản thân lúc trước lo lắng, không khỏi tự giễu cười cười nói: “Lúc không có thai lại muốn có thai, có thai rồi thì thế nào? Còn không phải một đống phiền toái, còn phải lo lắng là nam hay nữ. Lại nói không thể mang thai, lại không riêng gì…” Mèo Con đột nhiên kinh hoàng khi thấy mình nói nhiều, không khỏi cười ngừng, nói với Vãn Chiếu: “Dù sao tỷ cũng đi Bạch Cập một chút, nên đưa thuốc bổ gì là được” “Dạ!” Trong thư phòng, Nhiếp Tuyên hỏi Bạch Cập: “Ngươi nói Tống phu nhân là bởi vì muốn có thai quá mức, cho nên mới bị như vậy?” “Đúng vậy!”. Bạch Cập nói: “Nô tỳ từng hỏi nha hoàn bên người của Tống phu nhân, nha hoàn ấy nói, mấy ngày nay Tống phu nhân cứ có cảm giác buồn ngủ, thích ăn đồ chua, vừa mới nghe thấy phu nhân không ngửi được mùi hoa cúc, lập tức nàng ta cũng không ngửi được, cũng muốn nôn, những điều này là do nàng ta muốn có thai quá mức” Nhiếp Tuyên nghe xong, nhíu nhíu đầu mày hỏi: “Lần trước thân thể phu nhân không thoải mái, ngươi không phải cũng nói nàng tâm tư tích tụ sao? Có phải cũng giống như chứng bệnh của Tống phu nhân hay không?” Bạch Cập nói: “Cũng tương tự như Tống phu nhân, nhưng mà không nghiêm trọng như Tống phu nhân” Nhiếp Tuyên nói: “Ngày mai, ngươi lại đi đến bắt mạch ch


80s toys - Atari. I still have