Cuộc Chiến Trạch Nam

Cuộc Chiến Trạch Nam

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322305

Bình chọn: 8.00/10/230 lượt.

ơng Giản Lượng nhìn cô trong chốc lát, đột nhiên kêu to, “Gì? Cô là Thư Muội Dao?!” Hắn nhận ra cô.

Tâm tình Thư Muội Dao nháy mắt rơi xuống tận đáy cốc.

Cô đột nhiên đứng dậy, cầm lấy chỗ túi đồ mua sắm, lướt qua tên khách không mời mà đến này, trực tiếp đi ra khỏi cửa hàng.

Trước lúc đi, cô không quên dặn Chung Hân Di ứng tiền giúp cô, tự mình ra ngoài đợi bọn họ.

Nhưng Trương Giản Lượng lại đuổi tới.

“Thư Muội Dao!”

Cô bước nhanh, thầm nghĩ thoát khỏi cơn ác mộng này.

“Này! Bạn học cũ, thái độ xa lạ thế sao!” Trương Giản Lượng đi bước xa ngăn cô lại.

“Tôi không quen anh.” Cô chán ghét lùi lại, để ra khoảng cách giữa hai người.

“Cô không phải vẫn ghi hận chuyện trước kia chứ? Cũng đã lâu như vậy rồi.”

“Người khó chịu không phải là anh, anh đương nhiên không việc để lo rồi!” Cô bé trước kia dù trong lòng đầy ủy khuất cũng không dám giận dữ, hôm nay cô không hề có chút cố kị nào.

Dường như không nghĩ tới cô sẽ chỉ trích hắn hợp tình hợp lý như vậy, Trương Giản Lượng nhất thời không kịp phản ứng.

“Trước kia không hiểu chuyện mà thôi, bằng không giờ tôi xin lỗi cô.”Vẻ mặt hắn vô tội.

Thư Muội Dao trong lòng khó chịu, lại bối rối.

Xin lỗi?

Thời học trung học cô mỗi ngày phải làm việc đến tận tối mịt, giấc ngủ không đủ, thiếu dinh dưỡng, cô biết bề ngoài của mình chỉ kém một chút nữa là có thể liệt vào hàng vô cùng thê thảm, nhưng ngay cả như vậy, cô vẫn là một thiếu nữ ôm mộng đẹp, hy vọng có bạch mã vương tử, có thể nhìn thấy cô bé lọ lem bề ngoài không đẹp là cô, nhưng có trái tim xinh đẹp thiện lương.

Trương Giản Lượng tuy rằng không phải rất đẹp trai, nhưng cá tính hoạt bát thích tiên phong đi đầu, ở lớp học quan hệ tương đối khá, đối với cô hồi đó mà nói, đã tạo thành điều kiện bạch mã vương tử rồi.

Khi hắn đột nhiên tỏ tình với cô, cô gần như lập tức gật đầu, cũng dưới yêu cầu của hắn, dâng lên nụ hôn đầu tiên của mình.

Ai biết một màn kia lại bị chụp được, làm cô trở thành trò cười cho toàn trường.

Tấm ảnh kia được dán lên bảng tin, trên mặt cô có vạch một mũi tên, ba chữ “Con cóc ghẻ” được viết thật to.

Sau đó cô biết được, màn tỏ tình mộng ảo kia, nguyên nhân là do hắn cá cược với người ta, khiến cô chủ động dâng hôn.

Sự thật tâm bị trở thành trò cười, cô vừa xấu hổ, đồng thời cũng bị tổn thương, nếu có thể lựa chọn, cô cũng hy vọng bản thân xinh đẹp, có thể mua mấy thứ đồ trang sức xinh xắn, mỗi ngày sạch sẽ xinh đẹp đến trường, nhưng cô không được.

Sau khi cô tan học phải đến chỗ làm công, về nhà phải chăm sóc em trai em gái, ba người chiến đấu với chuyện ăn uống, làm bài tập, học hành, làm việc nhà…… Cô không có khả năng, tốn thời gian cùng sức lực vào trò đùa quái ác đó. Cô chỉ có thể làm như chuyện gì cũng chưa xảy ra, đem khổ sở ủy khuất nuốt vào bụng, làm như không nghe thấy những lời châm biếm bên tai, tiếp tục làm “Con nhỏ làm công thiếu muối” của cô.

Cho đến lúc tốt nghiệp, hơn một năm bị nhạo báng, bao nhiêu ủy khuất cũng chỉ có thể tích trong bụng, không thể lau đi vết thương trong lòng, một câu xin lỗi đùa vui của hắn là có thể bỏ qua sao?

“Tôi không chấp nhận.”

Hắn vẻ mặt không thể tin. “Làm ơn, cũng đã mấy tuổi rồi, thành thục một chút được không?” Mang thù có gì tốt chứ?

“Thật có lỗi, tôi chính là lòng dạ nhỏ hẹp, không có cách nào quên được bản thân vì một trò các cược mà trở thành đứa ngốc bị nhạo báng hơn một năm.”Vẻ mặt cô gay gắt.

“Đừng như vậy, cô hiện tại so với hồi trung học xinh đẹp hơn.” Hắn ý đồ nói lời hay muốn sắc mặt đối phương tốt hơn một chút.

Thư Muội Dao xoay người bỏ đi, Trương Giản Lượng lập tức đuổi kịp.

“Nghe nói sau khi tốt nghiệp trung học cô cũng không học lên, hồi trước chúng tôi có tổ chức họp lớp muốn tìm cô nhưng không được, ít nhất cũng để lại phương thức liên lạc chứ, họp mặt gặp bạn học cũ.” Vừa rồi nhìn gần, hắn mới phát hiện Thư Muội Dao hình dáng ngũ quan so với hồi trung học không có gì thay đổi, nhưng dáng dấp lại xinh đẹp hơn rất nhiều.

Trước kia tóc cô ấy giống như cỏ dại, quần áo cũng nhiều nếp nhăn, thoạt nhìn vừa cũ lại bẩn, hiện tại bỏ đi quần áo bẩn, dáng người cũng không quắt queo đàn ông như trước, tuy rằng không thời thượng, cũng không phải rất mốt, nhìn xa thì tầm thường, nhìn gần cả người sạch sẽ mộc mạc, ngược lại có một loại vẻ đẹp thanh tú.

Từ khi ra trường rồi đi làm, tiếp xúc với phái nữ ít đi, đối thủ cạnh tranh lại nhiều hơn, hắn rất hoài niệm thời gian còn học ở trường, cái thời kì không cần tốn nhiều công phu cũng hấp dẫn được ánh mắt của mọi người. Càng hoài niệm kiểu con gái đơn thuần chỉ cần ngoắc ngoắc tay sẽ mắc câu.

Một bên đuổi theo, tầm mắt hắn nhìn chiến lợi phẩm trên tay cô.

Hiện giờ thất nghiệp cao như vậy, xem ra cuộc sống của bạn học cũ này cũng không tệ lắm.

Thư Muội Dao mắt điếc tai ngơ, cuối cùng hắn không chịu nổi nữa, bắt lấy cánh tay của cô.

“Này, không cần lạnh lùng như thế, tôi mời cô uống cà phê bồi thường.”Hắn cho rằng, Thư Muội Dao từng thích hắn, dỗ một chút khẳng định không thành vấn đề.

“Buông tay!” Cô mới mặc kệ hắn nghĩ cái gì, dù sao cô cũng không muốn gặp lại ngư


Duck hunt