
h giữa bàn, cô mở nguồn điện ra, ngồi trên thảm, phía sau dựa vào sô pha, bắt đầu ôn tập nội dung học mấy ngày nay, Chung Ấn Nghiêu thì tranh thủ thời gian vào phòng tắm rửa một cái, đến khi anh quay lại phòng khách, muốn lên xem bạn gái có gặp vấn đề gì không, lại phát hiện thời gian dạy học mỗi ngày anh mong chờ nhất đã bị cướp mất.
“Elena, biết cái này không?” Khi không có thầy giáo, Thư Muội Dao tò mò hỏi tên nhóc vừa chạy tới quấy rầy cô. “Chỗ này dùng hàm số nào?”
“%4a1*35……” Elena không chút nghĩ ngợi liền cho ra đáp án.
“Oa, thật sự biết nha! Thật là lợi hại!” Cô tán thưởng. Bên người Elena vui vẻ phát ra tiếng chuông nhạc, xoay vài vòng tại chỗ.
Nhìn hình ảnh trước mắt, Chung Ấn Nghiêu thiếu chút nữa hộc máu.
Anh nhất định phải tìm thời điểm xóa chương trình của Elena đi, nó như thế cũng muốn đoạt bạn gái anh?!
“Chỗ này là vị trí của tao, quay về phòng mày đi.” Anh đến giữ sô pha, ánh mắt bễ nghễ ra lệnh cho vật nhỏ màu trắng kia, phải đuổi nó đi xa.
“Bá –” Kết quả Elena phát ra tiếng còi cao mấy đề-xi-ben, ý đồ chống đối chủ nhân.
Cuộc chiến truy đuổi một người một máy lại trình diễn, Chung Ấn Nghiêu lửa giận lan cả đất cắt đứt nguồn điện của nhóc kia, quẳng nó vào phòng riêng.
Đến khi anh quay lại bên người bạn gái, Thư Muội Dao đã muốn cười nằm xuống đất.
“Em còn cười.” Mặt anh ai oán ngồi lên sô pha, vừa vặn bạn gái có thể nghiêng người ghé vào đùi anh. “Đây là công việc phúc lợi của anh nha, sao có thể cho nó được.”
“Em chỉ tò mò cùng chơi với nó thôi mà.” Cô thuận thế xoay người nằm lên đùi anh, cười.
“Anh rất đau lòng đó, muốn em an ủi.” Anh làm nũng ôm cô từ dưới đất lên sô pha, đặt trên người anh, tiếp theo nhắm mắt lại. “Đến đi, anh chuẩn bị tốt rồi.”
Thấy cái dáng vẻ bị người ngoài xâm lược của anh, Thư Muội Dao cười lớn tiếng hơn.
Nhưng cô cũng không xem nhẹ tư thế hai người trở nên quá mức thân thiết như thế, trong lòng thẹn thùng, nhanh chóng hạ một nụ hôn trên môi anh, liền đi xuống sô pha, quay lại vị trí ban đầu.
“Chỉ vậy thôi?” Anh mở mắt ra, khó nén thất vọng, cũng ngồi dậy theo.
“Không thích thì thôi, sau này không làm nữa.” Cô nhún vai.
“Thích thích rất thích……” Anh vội vàng cường điệu. “Rất thích, có thể lại lần nữa không?”
Nhìn vẻ mặt đáng thương hề hề của anh, Thư Muội Dao lại ở trên mặt anh chụt một cái.
“Rồi, đi học.” Hai tay cô cầm mặt anh, vỗ nhẹ hai cái, tuyên cáo thời gian vui vẻ đã qua.
Mặt anh lại ai oán.
Chỉ có hai má…… Aizz, không cá tôm cũng được. Anh đành tự an ủi.
Lại đến thời gian học, trước kia Thư Muội Dao ở trường học qua máy tính, đối với một vài câu lệnh cơ bản, sau khi ôn tập qua liền lên tay, nhưng đối với phần mềm xử lý công văn, cô căn bản chỉ vẻn vẹn có biết keyin cùng điều chỉnh chữ hình, có thể nói hoàn toàn không hiểu.
Chung Ấn Nghiêu rõ ràng không muốn cô tốn hơi học mấy phần mềm không dùng đến kia, trực tiếp nhằm vào giảng dạy phần mềm cần cho công việc của cô. Mọi người trong công ty dùng một bộ hệ thống riêng, vẫn chưa lưu hành bên ngoài, giao diện vô cùng đơn giản, không có nhiều chức năng rắc rối, cũng không cần dùng nhiều đến chuột, đối với đám kĩ sư đó chỉ là ngô khoai đơn giản, nhưng với Thư Muội Dao lại là một đống chỉ lệnh phức tạp.
“Học cái này rồi, sau này em đến chỗ khác làm việc sẽ không dùng đến nữa sao?” Lúc làm được một nửa, vừa đặt tham số ra, Thư Muội Dao nhịn không được hơi hơi oán giận.
“Sao lại muốn đến nơi khác làm việc?” Chung Ấn Nghiêu ở một bên thật sự nhàm chán, nghĩ hết biện pháp ngồi vào giữa bạn gái với sô pha, hai tay vòng lấy eo cô, giống như con gấu nằm úp sấp trên lưng bạn gái. “Công ty chúng ta phúc lợi với tiền lương rất tốt, vì sao muốn đổi chỗ làm?” Nếu nói tiền lương không đủ, anh có thể điều chỉnh giúp cô.
“Tùy tiện nói một chút mà thôi.” Cô không rảnh phân tâm để ý đến anh, tùy tiện ứng phó hai tiếng, vẫy vẫy tay muốn anh đừng ầm ỹ. “Đừng ầm ỹ, em đang suy nghĩ.”
Nghe vậy Chung Ấn Nghiêu đành phải ngoan ngoãn im lặng.
Anh tựa vào vai bạn gái, nhìn cô làm một trị số đơn giản, không quấy rầy, muốn cho cô nghĩ thông suốt.
Nhưng cô thơm quá, cảm giác tựa vào cô thật thoải mái, bụng cũng mềm nhũn, sờ thật thích…… Tay vốn đang ở trên lưng cô, không tự kìm được len lén xoa nhẹ.
Đôi tay không an phận kia bị đập vài cái cảnh cáo, cuối cùng, Thư Muội Dao bị cắt đứt suy nghĩ ngừng hoạt động đang làm, quay đầu lại.
Nhưng lúc này hung thủ không phải là đôi tay không an phận kia, mà là anh ở phía sau cô phấn khích……
Anh thật sự rất muốn cô.
“Tiểu Dao……” Anh rõ ràng hưng phấn đòi mạng, nhưng lại không thể không giả bộ vẻ mặt đáng thương nhìn cô.
Thư Muội Dao trừng mắt nhìn anh.
Nhìn vẻ mặt đó cô cũng không ngây thơ đến mức tưởng anh vòi vĩnh món đồ chơi gì đó hoặc kẹo que đâu.
“Anh đang làm gì?” Muốn bày ra vẻ mặt tức giận, nhưng thanh âm không có nửa điểm bức bách, chứ đừng nói là vẻ mặt.
“Anh nghĩ muốn em……” Anh rất thành thực, không chút nào che dấu.
Kiểu cầu xin thẳng thừng này ngược lại làm Thư Muội Dao không biết nên chống đỡ như thế nào.
Hai má cô hồng lên, cố gắng giữ bình tĩ