80s toys - Atari. I still have
Cung - Mê Tâm Ký

Cung - Mê Tâm Ký

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325252

Bình chọn: 7.00/10/525 lượt.

g cũng giữ được thể diện, không phải người không bảo

vệ, mà là người bảo vệ không nổi. Còn cô thì sao? Mất hết thể diện và lý lẽ, cái lý của cô đã sớm thành một nồi cháo nhừ, trước giờ cô đều ráng

giữ thể diện, không phải giữ vì bản thân mình, mà là vì cả gia tộc.

Chuyện này lan ra ngoài, nhà họ Lạc Chính của họ coi như bị hủy rồi.

Nếu đã như thế, thà rằng tự mình thỉnh tội với thái hậu, để thái hậu

xử lý ngầm, mong sẽ vẹn toàn được thể diện cho cô. Cô cuộn chặt áo bào,

vừa định ra ngoài, chợt nghe tiếng Vân Hi nói: “Coi như ngươi lanh lợi.” Tim Phi Tâm như đã chết thật sự rồi, quả thật y đã tính toán như vậy.

Đột nhiên y lại nói tiếp: “Mang đến Lai Âm Cung, chiều tối hãy mang đi.

Sau đó dặn Uyển Tần bảo cô ta sáng mai tới thỉnh an thái hậu sớm một

chút!”

Đầu Phi Tâm bỗng dưng nổ tung lên, cô hoàn toàn bị y khiến cho choáng váng. Đưa đến Lai Âm Cung, đó là nơi ở của Uyển Tần! Rốt cục y muốn gì? Còn bảo Uyển Tần sang thỉnh an sớm? Thế có khác nào nói thẳng với thái

hậu rằng Uyển Tần chính là người sai cung nữ quyến rũ hoàng thượng, chủ

bộc cùng lấy lòng hoàng thượng! Y phục lĩnh từ Phục Cung là cung trang,

nhưng đều là áo cung nữ mặc bình thường. Phi tần cao cấp sẽ lĩnh y phục

từ Thượng Phục Cục, các cung tự lĩnh theo quy chế và nguyệt lệ của chủ

nhân từng cung.

Lúc nãy y và Uyển Tần vẽ tranh dưới mái đình ở tâm hồ, ai nấy đều

biết, chớp mắt thì y đã cùng người khác mây mưa trong rừng mẫu đơn,.

Đường về của Uyển Tần thái hậu chắc chắn sẽ biết, đoán không nhầm giờ

đây có lẽ bà ấy đang nghi ngờ người bên Uyển Tần, dù không là Uyển Tần

cũng sẽ là nô tài của cô ta. Nô tài thì khó điều tra, cung phục đều như

nhau, ra ra vào vào nhiều thế này, mỗi cung mỗi viện ít nhất cũng bốn,

năm mươi người, nên dẫu hoàng thượng lập tức đưa về Khải Nguyên Điện thì cũng có thể lẻn chuồn về. Nhưng phục phẩm của cung nữ có hạn, xé nát

một bộ thì phải nhận lại một bộ. Giờ Uông Thành Hải lĩnh một bộ về, sau

đó lén đưa qua bên Uyển Tần. Ngày mai khi Uyển Tần thỉnh an, móc nối

những điều này lại. Thái hậu nhất định sẽ cho rằng không cần điều tra cụ thể là ai, chỉ cần biết manh mối ngọn nguồn là đủ!

Những lời họ nói sau đó cô đã nghe không lọt tai, lòng cô đang rối

bời. Chợt mắt cô hoa lại, một bóng người đã ngồi lại bên cạnh cô, cô

giật mình la nhẹ. Lúc đó lòng cô đã rụng rời, làm sao còn quan tâm đến

việc giả thần thái Tuệ Phi gì đó. Cặp mắt mở to kinh ngạc, như thể bộ

dạng thỏ con bị giật mình sợ hãi.

“Món ân tình này, nàng có nhận không? ” Khóe môi Vân Hi khẽ cong lên, y đang cười với cô! Lần đầu tiên y cười với cô nhưng lại khiến cô

hoảng sợ. Từ trước tới nay cô đã không nhìn thấu được y, nay càng không

sao hiểu nổi. Lời này có đúng là đã được thốt ra từ miệng hoàng thượng

không? Hoàng thượng mà lại đòi ân tình với phi tần à?

“Không nhận à? ” Y nhìn vào đôi mắt cô, nụ cười càng thêm bí hiểm.

“Hoàng thượng đưa bộ cung phục cũ của cung nữ cho thần thiếp, thần

thiếp tin rằng có thể trốn ra ngoài. Thái hậu tìm không ra thì đành bỏ

cuộc, cớ sao….” Cô bỗng cảm thấy mình nói nhiều rồi, nói nửa chừng bị

khựng lại.

“Lấy hay không? ” Y chẳng màng đến lời nói của cô, hỏi tiếp.

“Thần thiếp đa tạ ân điển hoàng thượng. ” Cô hít một hơi thật sâu,

kết tóc thành phu thê, ân ái mãi không đổi. Uyển Tần nghĩ như vậy, nhưng người đàn ông cười dịu dàng với cô ấy lại không nghĩ thế. Hiện giờ cô

thậm chí còn hoài nghi, có thật là y thích Tuệ Phi đó hay không? Nổi đau thống thiết lúc ấy, phải chăng chỉ thể hiện cho người khác xem mà

thôi?

“Ngày mai đến Thọ Xuân Cung cứu vớt đi, Uyển Tần nhất định sẽ nhớ ân

điển này của nàng. Sau này cha cô ta cũng sẽ giúp ích cho nàng, nàng nói đúng không, Quý Phi? ” Đôi mắt y vẫn ánh lên một tia cười, nhưng đã

khiến cô run rẩy lên. Y, biết tất cả.

Từ nhỏ y đã trưởng thành trong hoàng cung, tranh đấu cung đình y rõ

hơn ai hết, y dần dà cũng vui sống với cái diệu ý bên trong. Đăng ngai

trong thân phận thập nhất tử, ngoài sự phò trợ của thái hậu, cũng cần

phải có tài năng của y. Hóa ra bấy lâu nay cô đã đánh giá thấp y rồi, y

không có tâm, chỉ biết đấu, y mới là cao thủ cao thủ cao cao thủ. Thuận ý thái hậu, giao một người thái hậu muốn thấy nhất. Lâm trung lang sẽ

hiểu, đừng tưởng đưa con gái vào thì có thể hô mưa gọi gió trên triều

đường. Người mà hoàng thượng muốn dùng, nhất định phải chèn ép tới cùng, để sau đó hoàn toàn thuộc về y. Mục đích của y nhất định là thế, Lâm

trung lang bây giờ quá nổi bật, không thích hợp làm chuyện lớn. Y rất

tán thưởng cá tính của ông ta, nhưng khi hành sự thì chỉ cần con cờ, mà

con cờ thì không cần phải có mũi nhọn, y cần phải mài nhẵn sự sắt bén

của nó đi, để ông ta ngoan ngoãn vâng lời.

Hôm nay người tặng cô món ân tình to như vậy là muốn cô phải nhìn rõ

mình nên đứng bên nào. Chủ hậu cung không phải thái hậu, không phải

hoàng hậu, mà là y. Nội ngoại triều đường, bên trong ngoài triều, chỉ có y mà thôi! Cô đã hiểu rồi.

“Nàng phải cảm tạ trẫm thế nào? ” Y đưa tay sờ má cô, động tác dịu

dàng này khiến cô nổi da gà. Cô nghĩ thật