pacman, rainbows, and roller s
Môn Chủ Đùa Phi

Môn Chủ Đùa Phi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322021

Bình chọn: 7.00/10/202 lượt.

nh mật mật phụng, ý khủng trì trì qui.Thùy ngôn thôn tảo tâm, báo đắc tam xuân huy --"*

Nàng hát đến một lúc mới phát hiện giống như cũng không quá thích hợp. Bài hát này cũng vẫn là ca ngợi mẫu thân vĩ đại, hiện tại nàng hát cho hắn nghe sẽ không có tác dụng gì.

Vậy rốt cuộc muốn hát bài gì mới tốt a?

"Quan quan sư cưu, tại hà chi châu. Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu. . . . . ." A, không đúng không đúng, nàng làm sao có thể hát lên bài hát ca ngợi tình yêu rồi hả? **

Vậy, lại đổi một bài nữa.

"Đầu giường ánh trăng rọi, mặt đất như phủ sương, ngẩng đầu nhìn trăng sáng, cúi đầu nhớ cố hương."

Bài này cũng không đúng a! Nàng sao lại hát bài nhớ quê cho hắn nghe?

"Vậy. . . . . . Tới cùng muốn hát bài gì mới tốt?" Hoa Nhan Hi đang chuẩn bị vùi đầu khổ nghĩ. Khi đó, đột nhiên nàng phát hiện đối tượng nàng muốn hát cho hắn nghe, đang mở to đôi mắt hắc ám nhìn nàng, để cho nàng cả kinh.

Hắn thức dậy? Là nàng đánh thức hắn sao?

"Ngươi nhanh ngủ đi, nhanh ngủ đi." Hoa Nhan Hi nhất thời luống cuống tay chân đứng dậy, càng không ngừng vỗ hắn, giống như ru tiểu hài tử vậy.

"Là ai bảo ngươi tới?" Hoa Thiếu Khanh tâm niệm vừa động, dĩ nhiên hắn biết ở Cửu Hoa Cung, người có thể để cho nữ nhân này đến phòng ngủ của hắn không ai khác chỉ có hắn ta, nhưng hắn vẫn giả vờ không biết, nhàn nhạt hỏi.

"Là ta tự ý đến đây." Hoa Nhan Hi cười bất chấp." Ta cũng không biết đã trà trộn vào Cửu Hoa cung như thế nào, sau đó lại không biết đi như thế nào, thật sự đi tới bên giường của ngươi rồi?

Nàng coi hắn giống như tiểu hài tử ba tuổi dễ lừa gạt sao? Hoa Thiếu Khanh nhàn nhạt quăng môi." Ngươi ở bên cạnh ta ca hát, rốt cuộc là muốn làm cái gì?" Nói thực ra, hắn mới vừa rồi căn bản là không ngủ. Từ lúc nhìn thấy nàng, đầu óc hắn tràn đầy bóng dáng của nàng; nhìn thấy nàng cùng Dận Lệ nói nói cười cười, tâm tình của hắn không hiểu vì sao rất không thoải mái, nào có tâm tình đi vào giấc ngủ!

Cho nên, hắn không phải bị tiếng hát của nàng tác động, hắn là vì nàng tác động nên căn bản không thể ngủ được .

--

* Bài hát Du Tử Ngâm của Mạch Giao

Mẹ hiền cầm chỉ trên tay,

Con đưa áo mặc trên mình mẹ may .

Ngày kề mẹ vội mũi kim,

Lòng trong thấp thỏm ngày con muộn về.

Rằng, một tấc thảo tâm hề!

Mong sao báo đáp ánh ba xuân dầy.

** Bài Quan Thư 1 của Khổng Tử

Quan quan kìa tiếng thư cưu

Bên cồn hót họa cùng nhau vang dầy

U nhàn thục nữ thế này

Xứng cùng quân tử sánh vầy lứa duyên.

Thư cưu: là một loài chim nước sống trên sông Trường Giang và sông Hoài.

Quan quan: là tiếng chim trống mái ứng gọi nhau

"Ta muốn tới ru ngươi ngủ." Hoa Nhan Hi vô tội nói." Ngươi là cực kỳ cần người ru ngủ, đúng không? Nhất là một người giống như mẫu thân vậy." Nàng mỉm cười ám chỉ, ý chỉ chính mình muốn sắm vai mẫu thân của hắn.

“Ru ta ngủ?" Hắn thật đúng là bị coi thành tiểu hài tử ba tuổi. Hoa Thiếu Khanh nghĩ vậy, tâm tình lại càng không tốt." Ta là cần ngừơi ru ngủ, nhưng không phải với vai trò mẫu thân."Cạnh môi hắn phiếm tràn tươi cười tà lãnh .

"sao có thể không phải vai trò mẫu thân?" Hoa Nhan Hi nghi hoặc nhớn mày, sau đó bỗng nhớ tới cái gì đó, mày đang cau chặt lại dãn ra." A, ta biết rõ, nhất định là ngươi không dám thừa nhận, đúng không?"

"Không phải." Hoa Thiếu Khanh khuôn mặt lạnh lùng." Ta hỏi ngươi, ngươi rốt cuộc tới tìm ta làm cái gì? Là Dận Lệ bảo ngươi tới?"

"Không phải. . . . . . Ách. . . . . . Là ta cầu xin hắn để cho ta tới." Hoa Nhan Hi sợ nói ra sự thật, làm cho hắn không chịu rộng mở trái tim với nàng, đành phải nói dối." Ta tìm ngươi, là hi vọng chúng ta có thể mở rộng tấm lòng với nhau, ta có thể lắng nghe thanh âm trong lòng ngươi ."

Nàng nói thành khẩn vô cùng, Hoa Thiếu Khanh sắc mặt vẫn không tốt." Là như thế này sao? Ngươi không phải cùng Dận Lệ nói nói cười cười sao, vì cái gì còn tới đây lắng nghe tiếng lòng của ta?"

"Ta cùng Dận Lệ nói nói cười cười?"A, hắn đều thấy được sao?" Ta cùng Dận Lệ mới gặp đã thân, cho nên nói nói cười cười a! Nếu như ngươi. . . . . . Ta hi vọng ngươi có thể giải trừ ưu sầu cùng phẫn hận trong lòng, cho nên ta muốn lắng nghe tiếng nói trong lòng ngươi."

“Mới gặp đã thân?" Hoa Thiếu Khanh nghe bốn chữ đấy, sắc mặt trở nên càng kém." Ngươi cùng Dận Lệ mới gặp đã thân?"

"Đúng vậy. Hắn là người rất tốt." Bên môi Hoa Nhan Hi xao động tươi cười sáng rực, nghĩ thầm, rằng đây là sự thật không sai, nàng còn thấy Dận Lệ lời nói vừa hay cũng vừa đúng." Cùng hắn nói chuyện phiếm là một chuyện cực kỳ thoải mái cực kỳ khoái trá, ngươi không cảm thấy vậy sao?"

"Vậy ngươi vì sao không đi tìm hắn mà tâm sự, còn muốn tới ru ta ngủ làm gì? Nếu là ngươi cùng hắn mới gặp đã thân như thế, ngươi hiện tại không phải nên nằm ở trên giường hắn sao? Đáng chết, vì cái gì hắn suy nghĩ đến những hình ảnh trong lời nói của mình, hắn rất muốn bóp chết nữ nhân này cùng Dận Lệ?

"Ta cùng hắn mới gặp đã thân, sao lại muốn nằm ở trên giường hắn?" Hoa Nhan Hi là một thiếu nữ đơn thuần làm sao mà hiểu được những lời hắn đang nói cái gì!" Mà còn, chuyện giúp ngươi thay đổi, so với chuyện cùng hắn nói