Polaroid
Cưng Chiều Vợ Tối Cao: Cục Cưng Của Ác Ma, Em Dám Bỏ Trốn

Cưng Chiều Vợ Tối Cao: Cục Cưng Của Ác Ma, Em Dám Bỏ Trốn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321524

Bình chọn: 7.5.00/10/152 lượt.

ứng lại có chút khó khăn

để mở lời. Hắn yêu thương cô như vậy bảo cô cự tuyệt hắn bằng cách nào

đây.Tiếu Vũ Trạch nhìn bộ dạng muốn nói lại thôi của Lạc Tích

Tuyết thì liền hỏi: "Thật ra cái gì? Có phải em có chuyện muốn nói với

anh không?"Lạc Tích Tuyết do dự một chút nhưng vì em trai của cô

nên chỉ có thể tạm thời làm người yêu uất ức xíu:" Anh Vũ Trạch, tối nay em phải ở lại làm thêm giờ với em trai em nên không thể cùng ăn cơm với anh được.""A, hóa ra là như vậy" Tiếu Vũ Trach thở dài nhẹ nhõm, thấy cô căng thẳng như vậy hắn còn tưởng chuyện gì quan trọngChỉ cần thấy cô có quan tâm mình là hắn cũng thấy ấm áp trong lòng rồi, mặc dù không cùng cô ăn cơm được hắn cũng có thất vọng đôi chút nhưng thấy

trong lòng cô vẫn có hắn là đủ rồi."Anh Vũ Trạch, anh không tức

giận sao?" Lạc Tích Tuyết sững sờ chớp chớp đôi mắt đẹp, cô tưởng rằng

thất hưa với hắn sẽ làm hắn không vui.Vũ Trạch kéo hai vai cô

lại, thân mật ôm lấy gò má của cô cười nói:" Tích Tuyết chỉ cần trong

lòng em còn có anh là được rồi, cho dù không được ăn cơm cùng em cũng

không sao cả. Em trai của em vừa trở về, tốt hơn hết em hãy dành chút

thời gian giúp đỡ hắn.""Anh Vũ Trạch, cảm ơn anh". Lạc Tích Tuyết dịu dàng cười, chủ động nhón chân đặt một nụ hôn nhẹ trên sườn mặt của hắn.Tiếu Vũ Trạch hạnh phúc nhìn cô, nhận được nụ hôn này của cô hắn thấy ngọt vô cùng.Dặn dò cô vài câu, cho đến khi trời gần tối hắn mới không đành lòng lái xe rời đi.Lạc Tích Tuyết vẫy tay chào bạn trai vừa xoay người lại thấy một chiếc xe Lamborghini sang trọng trước mặt cô."Lên xe!" Lạc Tích Tuyết ngẩn người, không hiểu hỏi:" Không phải ở lại công ty làm thêm giờ sao?""Đây là việc làm thêm giờ." Lạc Thiên Uy lấy bộ lễ phục từ trên xe ném ra cho cô, thúc giục lần nữa:" Lên xe, thay"Lạc Tích Tuyết ngạc nhiên nhìn lễ phục trong tay, nghi ngờ hỏi:"Em đưa lễ phục cho chị làm gì?""Tối nay có một bữa tiệc, cô phải đi với tôi" Lạc Thiên Uy đưa tay nhìn đồng hồ một cái, kim loai lạnh như chính khuôn mặt của hắn lúc này.Mới một màn Lạc Tích Tuyết hôn Tiếu Vũ Trạch hắn đều thấy hết, hắn không

phải đã cảnh cáo cô là không đựoc để cho người khác hôn cô sao, cô lại

càng không nên chủ động hôn bất kỳ ngừoi đàn ông nào. Hiện tại, cô lại

chủ động hôn tên đó, điều này làm cho hắn đố kỵ muốn nổi điên, cô cho

tới tận bây giờ chưa chủ động hôn hắn lần nào cả (Dấm chua của anh này

đáng yêu ghê, ứoc gì người ấy của mình cũng được một ít như ảnh.

Haiz!!!!)"Ừ!" Lạc Tích Tuyết gật đàu một cái, thì ra muốn cô cùng đi dự tiệc vói hắn, sao không nói sớm đi.Mở cửa xe, cô ngồi vào ghế sau. Dù sao cửa xe là thủy tinh đặc biệt chỉ có thể từ bên trong nhìn thấy ra bên ngoài chứ bên ngoài nhìn vô cũng

không thấy gì nên cô không ngần ngại thay bộ lễ phục vừa rồi.Ai ngờ, khóe mắt cô lơ đãng liếc qua kính chiếu hậu thấy hắn đang nhìn chằm chằm vào hình ảnh của cô trong kính. "Em..."Sắc mặt Lạc Tích Tuyết cứng đờ, lập tức cầm quần áo che thân thể mình lại,

đôi mắt cảnh giác nhìn về phía Lạc Thiên Uy, trong lòng nổi lên một sự

tức giận.Hắn tại sao có thể nhìn chằm chằm cô như vậy chứ? Nói thế nào đi nữa thì cô cũng là chị của hắn mà.'Lạc Tích Tuyết, dáng người của cô có thể khơi lên dục vọng của mọi người

đàn ông?" Lạc Thiên Uy gọi thẳng tên cô, ánh mắt hắn nóng bỏng lộ ra ý

tứ khó hiểu, không tránh đi mà còn quan sát cô, khuôn mặt tuấn tú hiện

lên sự hứng thú rõ ràng.Một bộ lễ phục dài màu xanh nhạt được

thiết kế đẹp mắt tôn lên dáng người hấp dẫn thướt tha của cô, cổ áo hình chữ V khoét sâu lộ ra cái cổ mảnh khảnh, xương quai xanh gợi cảm, đôi

mắt như lưu ly càng thêm sáng hơn dươi ánh đèn rực rỡ.Giờ phút

này cánh môi hồng nhạt, một đầu tóc được xõa ra hai bên vai. Cô như một

thiên sứ giáng xuống nhân gian, cả người toát ra khí chất thanh thoát

linh động làm cho người ta có cảm giác chạm cũng không thể chạm vào cô

vì sợ bàn tay trần tục này sẽ làm bẩn một thiên sứ như cô.Quả thực là trắng trợn.Đối mặt với sắc đẹp của Lạc Tích Tuyết trước mắt làm cho lạc Thiên Uy không thể nào dời mắt được.Hắn hận không thể chạy nhanh về phía cô đem cô hung hăng kéo vào trong ngực mà giày xéo một phen."Thiên uy, chúng ta có thể đi được chưa?" Lạc Tích Tuyết thấy hắn vẫn nhìn

chằm chằm mình như vậy làm cô có chút không được tự nhiên, khuôn mặt

nghiêm mặt lại nhắc nhở hắn."Hả?" lạc Thiên Uy thoáng giật mình

một cái, trên người tản mát ra hơi thở nguy hiểm tràn đầy chiếm đoạt rồi lại giống như hoa anh túc trí mạng.Nhịp tim Lạc Tích Tuyết đập

nhanh liên hồi, trong lòng tràn đầy lo lắng, ánh mắt của hắn nhìn cô rất quỷ dị, làm toàn thân cô bỗng dâng lên một cỗ không rét mà run.Vì tránh ánh mắt nóng rực của hắn nên cô lên ghế phía trước ngay bên cạnh

tay lái ngồi, trong nháy mắt một mùi hương nhàn nhạt tản ra trong không

khí, làm cho tâm tình Lạc Thiên Uy sảng khoái hẳn lên.Tròng mắt của hắn càng thâm thúy hơn, mặt lại càng đỏ hơn(cute!!!!^^)"Ừ!"Lạc Thiên Uy nghe được lời cô gật đầu một caí, nhìn cô một cái rồi thật vất vả mới đem tầm mắt từ trên người cô dời đi, lấy lại bình tĩnh mở khóa

xe c