Cưng À, Đừng Vờ Đứng Đắn Nữa

Cưng À, Đừng Vờ Đứng Đắn Nữa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322563

Bình chọn: 9.5.00/10/256 lượt.

cũng không tệ lắm.

“Vậy thì sao? Có tiền là chuyện của nhà anh ta.” Liên quan gì đến cô?

“Hả?” Đan Thiên Tề nhíu mày.“Tôi nghĩ cô đến dự tiệc là muốn câu kim quy.”

“Mới không phải!” Đồ Kiều Kiều trừng anh.“Tôi không có hứng thú câu

kim quy, tôi nhắc lại lần nữa, Đồ Kiều Kiều tôi tuyệt không thiếu đàn

ông!”

“À.” Được rồi, anh miễn cưỡng tin.“Vì sao lại đá anh ta?”

“Anh ta cầu hôn tôi.” Đồ Kiều Kiều nhăn mũi.

“Sau đó?” Trong đầu nghĩ đến cảnh cô được cầu hôn, ừm…… Mày nhăn cực

nhẹ, Đan Thiên Tề đột nhiên cảm thấy hình ảnh tưởng tượng trong đầu thực chói mắt.

“Tôi từ chối.” Nhún vai.

“Vì sao?” Được người có tiền cầu hôn, không có cô gái nào sẽ từ chối, đúng không?

“Anh ta nói anh ta sẽ nuôi tôi, bảo tôi từ chức trưởng trấn, chỉ cần

ngoan ngoãn ở nhà làm phu nhân, chuyện gì cũng không cần làm, ngoan

ngoãn hưởng phúc là tốt rồi.”

“Vậy tốt lắm nha!” Đó không phải đều là mộng đẹp của con gái sao?

“Tốt cái mông!” Đồ Kiều Kiều khinh thường hừ lạnh.“Tôi tự mình kiếm

được tiền, sao phải cần đàn ông nuôi? Hơn nữa vì sao kết hôn rồi tôi

phải nghỉ việc? Chuyện gì cũng không cần làm, ngoan ngoãn ở nhà, nghĩ

đến đã thấy chán! Chẳng phải nói thẳng là tôi phải ngồi chờ chết già

sao?” Lại nói, Đồ Kiều Kiều cô không phải ngu ngốc, phụ nữ phải biết

cách nâng giá trị của bản thân, cho dù kết hôn cũng không có nghĩa là cả đời phải dựa vào chồng.

“Cái loại đàn ông gia trưởng này quả thực là chó má!” Cô hừ lạnh,

tuyệt không để ý nói những lời thô tục trước mặt anh, dù sao cô đã sớm

không còn hình tượng gì trước mặt anh rồi.

Lời của cô làm cho Đan Thiên Tề kinh ngạc, anh nghĩ cô giống như

những cô gái khác, rất muốn gả vào nhà giàu danh giá, nhưng cô thì

không, thậm chí còn có cách giải thích độc đáo của riêng mình.

Đan Thiên Tề không thể không thừa nhận, cô gái trước mắt luôn làm cho anh ngoài ý muốn, nhìn ngoan ngoãn dịu dàng, nhưng cá tính lại vừa khôn khéo vừa quật cường, mỗi lần gặp cô, đều làm anh phát hiện ra chỗ khác

biệt của cô.

Cô ở trong mắt anh là một phiền toái, đến bây giờ ý tưởng này vẫn không thay đổi, nhưng mà……

“Vì sao không nói lời nào?” Đồ Kiều Kiều ngẩng đầu, lại bắt gặp đôi

mắt suy nghĩ sâu xa của Đan Thiên Tề, cô chớp mắt mấy cái, nở nụ cười,

hai tay đột nhiên yêu kiều ôm lấy cánh tay anh. “Sao nào? Bị tôi mê hoặc rồi sao?”

Tình sử của cô phong phú, đương nhiên hiểu ánh mắt đàn ông đại biểu cho điều gì, ý muốn trêu chọc lại toát ra trong đầu.

Hừ hừ, ai bảo Đan tiên sinh này ác liệt với cô, cô đương nhiên cũng phải cho anh nếm thử mị lực của cô.

“Có phải cảm thấy tôi rất đặc biệt, đúng không? Một chút cũng không

giống với ấn tượng về những cô gái không thú vị khác?” Cô tiếp tục hỏi,

mắt đẹp lóe sáng, giống như yêu tinh bướng bỉnh.

“Đây là những lời mà một cô gái nên nói sao?” Đan Thiên Tề buồn cười

nhíu mày, cô gái này thật sự rất tự kỷ, nhưng mà…… Anh thừa nhận, cô tự

kỷ như vậy không khiến người ta chán ghét, thậm chí… Còn rất đáng yêu.

“ Đồ Kiều Kiều tôi chỉ biết nói sự thật.” Cô độc nhất vô nhị là sự

thật nha! Nếu là sự thật thì vì sao lại không thừa nhận? Cô rất thành

thực.

Cô kiêu ngạo như vậy làm cho anh bật cười, nhưng tầm mắt lại nhịn không được dừng lại trên cánh môi hơi hé mở của cô.

Mà cô cũng chú ý tới tầm mắt của anh.

“Muốn hôn tôi sao?” Đạp cao mũi chân, hơi thở của cô thơm như hoa lan.

Anh nheo mắt, nhìn tia khiêu khích trong mắt cô. Cô tuyệt không che giấu ý đồ của mình, cái tay ôm eo nhỏ không khỏi buộc chặt.

Loại chuyện không khống chế được này không phải là chuyện anh sẽ làm, ở trước công chúng thân mật là chuyện không nằm trong kế hoạch của cuộc đời Đan Thiên Tề anh.

Huống chi anh biết tất cả mọi người tham dự tiệc đều chú ý bọn họ,

thân là trợ lý CEO T-K, hình tượng của anh phải thật nghiêm túc, loại

chuyện chệch đường ray này không phải là chuyện anh sẽ làm.

“Hửm? Không muốn sao?” Cô chớp mắt, vẻ mặt vô tội.“Quên đi.”

Mũi chân nhón cao từ từ buông xuống, cánh môi mê người chậm rãi rời xa anh.

Sau đó, một bàn tay nắm lấy cằm của cô, nâng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, con ngươi cô lóe lên tia đắc ý, môi mỏng đã bao phủ lấy cô.

Đan Thiên Tề đã không còn để ý anh và Đồ Kiều Kiều là quan hệ gì.

Hơn một tháng nay, ngày nào bọn họ cũng gặp mặt, phần lớn là cô đến

công ty tìm anh, hai người cùng nhau dùng bữa tối, cuối cùng…… Ừ, nhất

định là lên giường. Đôi khi cô sẽ thất hẹn, gọi tới báo cho anh cô có

việc, sẽ không dùng bữa tối với anh, cũng không đến chỗ anh. Lần đầu

tiên cô thất hẹn, anh bình tĩnh tắt điện thoại, đúng sáu giờ tan làm. Về nhà, anh nấu xong bữa tối, lại kinh ngạc phát hiện mình đã chuẩn bị

phần hai người.

Đúng, từ khi cô biết anh biết nấu ăn, cô liền quấn lấy anh muốn anh

nấu cơm cho cô ăn, dù sao anh cũng không thích ăn ở ngoài, đồng ý cũng

không sao.

Sau đó, lần đầu tiên anh để cho phụ nữ

vào nhà anh, lần đầu tiên nấu thức ăn cho con gái, nhìn cô mở to mắt,

kinh ngạc nhìn anh nấu ăn, vừa ăn vừa khen ngợi anh, bộ dáng đáng yêu

kia làm anh nhịn không được nhướng môi.

Sau này, ngày nào anh cũng tốn tâm tư nấu nh


Polly po-cket