Cưng À, Cưng Chiều Anh Nữa Đi!

Cưng À, Cưng Chiều Anh Nữa Đi!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321772

Bình chọn: 8.00/10/177 lượt.

kỳ châm biếm, hắn là luật sư, người nào chưa gặp qua? Chiêu này đối với hắn vô dụng.

“Hở?” Đan Tiểu Phù càng nhíu chặt mày, gặp người đàn ông ra vẻ “Cô đừng giả vờ” này, cô lấy tay chống má, nhìn hắn từ trên xuống dưới.

Người đàn ông này ăn mặc thực thoải mái, áo bun cổ chữ v làm lộ ra xương quai xanh xinh đẹp, màu da so với cô còn trắng hơn, quần bò bao quanh hai chân dài thẳng, tuy rằng ăn mặc nhẹ nhàng, nhưng vật liệu may mặc có thể nhận ra được đều có giá trị xa xỉ, lại nhìn diện mạo người đàn ông này......

Tiểu bạch kiểm, không phải khẩu vị của cô!

Chưa đến 1 phút, cô liền cảm thấy không có khả năng, mặt hàng như vậy, cô khẳng định, hắn tuyệt đối không phải là một trong số bạn trai trước của cô ── đồ ăn như vậy cô sẽ không chạm tới, vừa nhìn liền không có khẩu vị.

Là bạn học trước kia sao?

Đan Tiểu Phù liều mình nhớ lại, vừa ngắm ngắm người đàn ông kia, sau đó trực tiếp vẽ dấu “╳”.

Người đàn ông này vừa nhiền liền biết là người ở trên cao, cô là tục nhân, nói trắng ra là một con quỷ, quỷ sẽ không theo bao giờ xuất hiện với người thượng lưu.

Nếu không phải bạn học, vậy......

Thấy cô trầm mặc lâu như vậy, khuôn mặt dường như nhăn nhúm lại, Thiệu Duẫn quẹt môi, cô gái này thật đúng là giả vờ !“Này......”

“Đợi chút.” Đan Tiểu Phù nâng tay ngăn cản, ngẩng đầu nghiêm túc nhìn hắn, không phải bạn trai cũ, không phải bạn học, đừng nói là......

“Đừng nói anh là người thầm mến tôi, sau đó tỏ tình với tôi, cuối cùng lại bị tôi từ chối?” Nhìn oán khí hắn mang theo từ khi xuất hiện cho đến bây giờ, cô chỉ có thể nghĩ được như thế.

“Cái gì?” Thiệu Duẫn kinh ngạc lặp lại lời của cô.“Thầm mến? Tỏ tình? Từ chối?”

“Kích động như vậy, thực sự bị tôi nói trúng rồi sao?” Đan Tiểu Phù trợn tròn mắt,“Ai da, thật là xin lỗi.”

Cô tiến lên, thông cảm vỗ vỗ bả vai Thiệu Duẫn.

“Ngại quá, ai bảo anh không phải khẩu vị của tôi, bề ngoài như vậy không phải lỗi của anh, mà là do kiếp này chúng ta vô duyên, anh cũng đừng quá chấp nhất, cái gọi là ý trời này thì vô phương cứu chữa, tuy rằng tôi biết tôi thực sự làm cho người ta khó quên, nhưng mà......”

Thiệu Duẫn nghe không nổi nữa.“Câm miệng! Ai thầm mến cô? Đan tiểu thư, cô cũng đừng quá tự tin, bằng bộ dáng này của cô......” Hắn dừng lại không nói, nhưng ánh mắt khinh thị đã nói lên tất cả.

Đan Tiểu Phù trừng mắt nhìn, “Anh bị tôi từ chối lần thứ hai, cho nên thẹn quá hóa giận sao?”

Thiệu Duẫn lập tức nổi gân xanh, toàn bộ cơn giận đều dâng lên. “Đan Tiểu Phù, cô đừng giả vờ, đừng nói cô thật sự đã quên tôi!”

“Tôi thật sự không biết anh nha!” Vẻ mặt Đan Tiểu Phù vô tội.

“Cô......” Thiệu Duẫn trừng cô, thở sâu, dường như là nghiến răng nghiến lợi phun ra ba chữ. “Năm ngày trước.” Hắn gợi ý.

“Năm ngày trước?” Đan Tiểu Phù nhớ lại, “Năm ngày trước tôi đang làm gì...... À, hình như là đi xem mắt...... Sau đó gặp đồ ăn thừa...... Sau đó...... Quán ven đường...... Nhà ăn......”

Linh quang chợt lóe, cô vỗ tay hoan nghênh, vươn tay chỉ Thiệu Duẫn.

“Đồ ăn thừa của nhà ăn!” Cô nhớ ra rồi!

Đồ ăn thừa...... của nhà ăn?!

Lời bình này làm cho sắc mặt Thiệu Duẫn nháy mắt xanh mét, cuối cùng cũng biết lúc ấy cô gái này lầm bầm lầu bầu cái gì ở ngoài cửa sổ.

Cô thế mà nói hắn là đồ ăn thừa ở nhà ăn? Đời này hắn chưa bao giờ chịu loại vũ nhục này, cô gái này......

“Thực khéo, không ngờ sẽ gặp lại anh.” Đan Tiểu Phù cười ha ha, không có chút tự giác nào với người đàn ông sắc mặt khó coi trước mắt.

Thiệu Duẫn cắn răng trừng cô, thấy cô còn cười được, lửa giận trong ngực cháy sạch, cả người nóng lên, cô gái này...... Hắn nhớ kỹ cô! Cũng nhớ kỹ nhục nhã này......

Đồ ăn thừa của nhà ăn?! Tốt lắm, hắn sẽ làm cô hối hận vì đã nói những lời này.

Dường như sắp nghiến gãy răng, hắn một chữ một chữ nói bật ra miệng. “Đan Tiểu Phù, tôi nhớ kỹ cô!”

Nhục này không báo, hắn sẽ không gọi là Thiệu Duẫn! Đồ ăn thừa của nhà ăn?!

Những lời này không có lúc nào không quanh quẩn trong đầu Thiệu Duẫn, mỗi lần nghĩ đến, lửa giận của hắn lại cháy thêm một tầng, càng ghi hận cô gái họ Đan kia.

Hắn chắc chắn sẽ khiến cô trả giá đại giới vì câu nói đó!

Bởi vì như thế, hắn quyết định ở lại trấn nhỏ này thêm một thời gian.

Vốn tới này trấn nhỏ là do bạn bè nhờ vả, muốn hắn tới để làm quen với cô gái người bạn thầm mến, giúp người bạn đó theo đuổi cô gái kia.

Lúc nghe được yêu cầu này của bạn, Thiệu Duẫn cảm thấy buồn cười, đường đường là một người đàn ông lại dùng loại xiếc này để theo đuổi bạn gái, hắn thấy thực nhàm chán nha!

Hắn vốn không có hứng thú, nhưng mà người bạn đó lại nói ra điều kiện, chỉ cần hắn đồng ý, sau này xe của hắn đưa vào tiệm sửa xe của người đó sửa chữa tuyệt không thu phí, cái này làm cho hắn động tâm, hơn nữa vừa hay cũng muốn nghỉ ngơi, nên đồng ý cũng không sao.

Ai dè ngày đầu tiên vừa tới trấn nhỏ này đã gặp phải cô gái kia, Thiệu Duẫn âm trầm nheo con ngươi hẹp dài, nghĩ đến cô gái kia tâm tình liền khó chịu!

Càng khó chịu hơn là, hắn còn chưa nghĩ ra cách nào để trả thù cô thì buổi chiều hai người lại chạm mặt.

“Thì ra người Allen mời đến giúp là anh à!” Đa


Insane