Công Chúa Yêu Phò Mã

Công Chúa Yêu Phò Mã

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321791

Bình chọn: 10.00/10/179 lượt.

ạc Bình cười vui vẻ, trong khoảng thời gian này, đối với quan hệ của Âu Dương vương gia và quận chúa Nguyệt Quang nàng cũng đã có chút hiểu biết.

“Không vấn đề gì.” Nàng chỉ khu đất phía trước, “Ta đã trồng một ít rau, đến lúc có thể sử dụng thì không cần cô mang đồ ăn đến nữa.”

Quận chúa Nguyệt Quang kinh ngạc nhìn xuống đất, “Lão Thiên, cô thật sự là thiên tài, nhưng mà…. Khí trời lạnh như vậy, làm sao rau sống được.”

Nhạc Bình quả nhiên một chút khái niệm cũng không có, nàng ngại ngùng cười cười với Nguyệt Quang, “Cái này ta không nghĩ tới”

Cũng khó, nàng là một công chúa mà phải đi trồng rau.

“Nhưng mà…. Đợi đến đầu xuân cũng có thể!” Nguyệt Quang hảo tâm ủng hộ nàng, “Khi đó một mảnh xanh mượt, nhất định rất đẹp.”

“Đúng vậy!” Mắt Nhạc Bình sáng rực lên, “Nhất định rất đẹp.”

Hai người hình như đều đã quên mục đích món ăn không phải dùng để ngắm nhìn.

“Nhưng mà….” Nguyệt Quang nhíu mày nhìn Nhạc Bình, “Bụng cô càng lúc càng lớn, đợi đến đầu xuân, sợ rằng muốn hoạt động cũng không tiện.” Nàng kinh dị nhìn bụng Nhạc Bình, “Đến lúc đó làm sao mà trồng rau?”

“Đúng vậy!”

Nguyệt Quang nghĩ ra một biện pháp, “Đến lúc đó đám tùy tùng của cô cũng đã dưỡng thương xong, cô có thể gọi bọn họ trồng!”

Nhạc Bình lắc đầu:

“Không được, họ đã đi lâu như vậy mà không có tin tức, người nhà nhất định rất lo lắng, chờ họ dưỡng thương xong, ta sẽ để họ về nhà.”

“Vậy người nhà của cô….”

Nhạc Bình cười, “Cô yên tâm, họ trở về, nhất định sẽ nói với ca ca và tẩu tẩu của ta, chỉ là ta không muốn trở về thôi.”

“Tại sao?”

Nàng mỉm cười chỉ vào bụng mình, “Bởi vì ta mang thai, ta không muốn làm cho họ rước lấy phỉ ngôn.”

“Ta nghe cô kể về họ nhiều, chắc là họ không ngại chuyện đó đâu.”

Nhạc Bình đồng ý:

“Họ không ngại, nhưng là ta không muốn gây phiền toái cho họ, mặc dù ta cũng không cảm thấy đây là chuyện gì không tốt, nhưng người khác không nghĩ thế.”

“Được rồi! Bất kể thế nào, ta cũng sẽ chăm sóc cô, nếu cô đồng ý cả đời làm bạn ta, ta sẽ rất cao hứng.”

“Nhưng lại có một chuyện rất nghiêm trọng.”

“Cái gì?”

“Ta không muốn họ bức Úy Vân lấy ta.” Trên mặt nàng có chút lo lắng, “Ta không muốn hắn thương hại ta.”

Đương nhiên, Nguyệt Quang vẫn không hiểu rõ lý do mà Nhạc Bình lo lắng, nhưng mà….

Nàng là người bằng hữu tốt nhất của Nhạc Bình, nàng quyết định sẽ chăm sóc cho Nhạc Bình thật tốt.

“Ta sẽ giết chết nàng.”

Úy Vân khẽ đảo mắt sang Âu Dương “Có một ngày ngươi có thể sẽ hối hận, nếu ngươi phản ứng nghiêm trọng với nàng như vậy.”

Âu Dương hừ một tiếng, lạnh lùng nói:

“Nếu có ngươi có thể chấp nhận được tiểu quỷ không có chút lý trí nào trong đầu óc ấy, ta nguyện ý cho ngươi….”

Úy Vân nhìn về thảo nguyên phía trước, khổ sở nói:

“Có một ngày ngươi sẽ nhận ra, cho dù nàng chọc ngươi nổi trận lôi đình, còn hơn vĩnh viễn mất đi nàng.”

“Ta bây giờ có khác gì vĩnh viễn mất đi nàng?” Hắn lạnh lùng nói: “Tiểu quỷ này cả ngày không biết chạy đến chỗ nào.”

“Ít nhất ngươi biết nàng an toàn.”

“Đáng chết!” Âu Dương trừng mắt nhìn Úy Vân, “Ngươi làm sao vậy? Ngươi đang nói cái gì? Ta cơ hồ đã không nhận ra ngươi nữa.”

Úy Vân chỉ có thể cười thê lương, “Có lẽ ta đã thật sự thay đổi.”

Âu Dương lạnh lùng nhìn Úy Vân:

“Ta phải tìm ra Nguyệt Quang, bất kể nàng có thừa nhận hay không, dù sao nàng cũng là trách nhiệm của ta, ta không thể ở đây mà ăn năn hối hận với ngươi, nếu ngươi nguyện ý nói, ngươi có thể đi theo ta.”

Úy Vân gật đầu như đồng ý với đề nghị của hắn.

Âu Dương nghĩ đến quận chúa Nguyệt Quang, hung hăng nói, “Ta đã nói với nàng không biết bao nhiêu lần, nơi này thường có thổ phỉ lui tới, nghiêm cấm nàng lang thang một mình, nàng chưa một lần nghe lời ta.”

Vì kế hoạch tương lai của các nàng, Nguyệt Quang tự nguyện giúp Nhạc Bình san đất, nếu hôm nay chuẩn bị tốt, các nàng có thể thực hiện kế hoạch trong tương lai.

“Không biết hài nhi là nam hay nữ?”

Nhạc Bình ranh mãnh nói:

“Nếu là nam nhi, chúng ta sẽ nuôi nó như nữ nhi, nếu là nữ nhi, chúng ta sẽ nuôi nó như nam nhi.”

“Thật tuyệt!” Nguyệt Quang cười to tán thành, “Cứ làm thế, nhất định sẽ rất vui.” Nàng vừa nghĩ vừa cười, “Nếu ta có hài tử cũng phải làm như vậy.”

“Vậy một lời đã định!”

Nuôi hài tử là để đùa vui sao? Hình như không người nào chú ý đến vấn đề này.

Có thể kiếp trước tạo không ít nghiệp chướng mới đầu thai thành hài tử của các nàng.

“Mệt quá.” Nguyệt Quang đấm đấm lưng đau nhức, “Nhưng rất thú vị.”

“Ta cũng thấy vậy.” Thắt lưng của Nhạc Bình cơ hồ không thẳng lại được, vừa rồi vì chơi quá hứng, nên không chú ý đến.

“Lão Thiên!” Nguyệt Quang quận chúa cũng cảm thấy có chút không bình thường, “Cô nên nghỉ một chút.” Nàng đỡ lấy, “Ta cảm thấy có chút…”

“A….” Nhạc Bình ôm bụng cúi đầu rên rỉ.

“Sinh sao?”

Nhạc Bình tươi cười, “Sao có thể?” Nàng không muốn hù dọa Nguyệt Quang, “Ít nhất cũng phải đến mùa hè.”

Nhưng câu này cũng không an ủi được Nguyệt Quang, nàng vẫn gấp đến mức nước mắt chảy ra, “Làm sao bây giờ?” Nàng đỡ lấy Nhạc Bình, “Ta đi cầu cứu, cô ở yên đây, ta lập tức đưa


XtGem Forum catalog