Công Chúa Thuần Thú Sư

Công Chúa Thuần Thú Sư

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322210

Bình chọn: 7.00/10/221 lượt.

cô không chỉ có mặt mũi bầm dập, hơn nữa toàn thân đều là máu. Lập tức anh giống như một con sư tử đang phát điên, liều mạng đem tất cả bọn lưu manh đánh một trận thừa sống thiếu chết. Cuối cùng là Đào Thế Đường đến, mới miễn cưỡng cùng đồng nghiệp kiềm chế anh lại, mang đám lưu manh này mang về sở cảnh sát. Đào Xán Xán bị đưa vào bệnh viện, toàn thân đều có dấu vết bị ấu đả, cái trán cũng gặp va chạm kịch liệt, làm cho máu chảy đầy mặt, trên người đầy những vế thương lớn nhỏ bị chém.

Thì ra bọn ác sói kia muốn xâm phạm cô, cô liều chết không theo, dưới tình thế cấp bách, liều mạng chống cự nên đã bị hôn mê.

Cũng may Ngao Húc Bang đúng lúc đuổi tới kịp, vội vàng đem cô đưa đi cấp cứu.

Cũng bởi vì chuyện ngoài ý muốn này, đã làm cho anh hoàn toàn hiểu được, thì ra bản thân anh đã ảnh hưởng đến tất cả mọi chuyện tốt đẹp của Đào Xán Xán.

Là anh thiếu chút nữa đã hủy đi tất cả mọi thứ của cô, cũng bởi vì liên quan đến anh, nên mới để cho thứ dơ bẩn đó xâm nhập vào cuộc sống của cô.

Đêm đó Ba ba Đào cũng tới, hung hăng đánh anh một quyền, tiếp theo muốn anh hứa hẹn đời này không cho phép lại tiếp cận Đào Xán Xán, muốn anh vĩnh viễn rời khỏi cô.

Nếu anh thực sự yêu cô, nên hiểu được cô không thích hợp với thế giới của anh, bởi vì anh không thể cấp cho cô thế giới hoàn mỹ hạnh phúc nhất. Cho nên anh đáp ứng Ba ba Đào, đời này sẽ không tái xuất hiện trước mặt của cô nữa, vĩnh viễn sẽ chỉ ở xa xa chúc phúc cho cô. Vì thế thừa dịp cô hôn mê, anh lặng lẽ rời khỏi Trấn Hạnh Phúc, không thong báo cho bất cứ ai, một mình rời đi.

Đào Xán Xán sau khi tỉnh lại, khóc muốn tìm Ngao Húc Bang, lại phát hiện anh thực sự đã rời khỏi cuộc sống của cô.

Cuối cùng, Ba ba Đào vì làm cho cô quên Ngao Húc Bang, đưa cô đến Vancouver học đại học, ba tháng sau cô xảy ra tai nạn xe, bởi vì não bộ đã bị bị thương nặng mà mất đi trí nhớ.

Tuy rằng trải qua tĩnh dưỡng, cô nhớ ra đa số chuyện trước kia, nhưng dưới sự cực lực phong tỏa của Ba ba Đào, những chuyện có liên quan đến Ngao Húc Bang trở thành chỗ trống duy nhất trong đầu cô.

Nay cô đã nhớ ra tất cả những chuyện đã qua, đối với anh mà nói là chuyện không thể nào chấp nhận được.

Anh rất muốn nói một tiếng xin lỗi với cô, cũng không biết mở miệng như thế nào, chỉ có thể lấy chúc phúc làm như cớ để trốn tránh.

Như vậy qua lại, làm cho Ngao Húc Bang chỉ dám đem cô đặt ở trong lòng, ngay cả tin tức của cô cũng không dám tìm hiểu,nhưng vận mệnh lại làm cho bọn họ gắt gao dây dưa, phảng phất không thể cắt rời bọn họ ra được.

Cô đã nhớ ra anh, anh có tư cách gì đến trước mặt của cô? Ngao Húc Bang chạy đến quán bar khu phố uống rượu giải sầu, muốn dùng cồn đè ép xuống kích động mênh mông trong lòng mình. Hồi tưởng mười mấy ngày nay, anh vui vẻ hơn bất cứ lúc nào trong đời của anh, bởi vì giống như đã trở lại trước kia, có thể gặp lại gương mặt xinh xắn của cô,có thể lại được ở bên cạnh của cô, nhìn nụ cười của cô, anh liền cảm thấy mỹ mãn.

Bỗng nhiên, hai tay của anh đấm thật mạnh vào bàn, hét lớn một tiếng.

Nhân viên quầy rượu hoảng sợ, trên tay đang cầm gì đó thiếu chút nữa rơi xuống đất.

Lúc này, di động trong túi phát ra tiếng vang, còn không ngừng chấn động, anh tức giận lấy di động ra.

“Mặc kệ là ai, tôi hiện tại không muốn tiếp điện thoại, tốt nhất......”

“Húc Bang, Xán Xán có ở cùng cậu không?” Điện thoại kia đầu là Đào Thế Đường, ngữ khí của anh có chút sốt ruột.

“Xán...... Xán Xán?” Ngao Húc Bang nhíu mày lại.

“Hiện tại đã chín giờ, con bé vẫn chưa về nhà, ngay cả cơm chiều cũng không trở về ăn...... Có phải con bé ở cùng cậu hay không?”

“Xán......” Anh vội vàng nhảy xuống khỏi ghế,“Cô ấy không về nhà sao?"

“Đúng vậy. Xán Xán rất ít khi ở lại bên ngoài, cho dù muốn tăng ca, cũng sẽ gọi điện thoại báo cho biết, nhưng tôi vừa rồi gọi điện thoại đến phòng khám, mấy học sinh nơi đó bảo rằng chiều nay con bé đã ra ngoài, cho nên......”



Ngao Húc Bang lấy tiền ra, đặt ở trên quầy bar,“20 phút sau, mặc kệ có tin tức hay không, tôi sẽ gọi điện thoại cho anh.”

Không đợi Đào Thế Đường đáp lại, anh cắt đứt điện thoại, chạy ra khỏi quán bar.

Đi ra bên ngoài, anh mới biết được trời đang mưa to, biến sắc.

Lúc này mưa sa gió giật, Đào Xán Xán cô gái ngốc nghếch kia còn lang thàng ở bên ngoài, cô rốt cuộc đã đi đâu?

Đáng chết! Anh âm thầm mắng liên tiếp thô tục, bất an lại nổi lên trong lòng.

Anh nhớ thương cô, bất chấp sẽ bị mưa xối vào người, vọt vào trong cơn mưa như trút nước.

Trong đầu hiện lên những nơi cô có khả năng sẽ đi, bước chân anh dồn dập cũng không từng dừng lại.

Mãi đến khi linh quang chợt lóe, Ngao Húc Bang quyết định đánh cuộc một keo với vận may.

Có lẽ cô gái cố chấp kia, sẽ ở nơi đó chờ anh......

Cô gái cố chấp Đào Xán Xán này, bởi vì không biết nên đi đâu để tìm Ngao Húc Bang, vì thế đem những nơi anh có thể đi tìm hết. Nhưng Trấn Hạnh Phúc mười năm sau, có những nơi đã thay đổi hoàn toàn, những nơi mà bọn thường hay đi qua, đã vật đổi sao dời từ lâu.

Bất quá anh vẫn dựa vào trực giác, đi vào gian hàng bán kem làm lần đầu tiên hai người gặp mặt.


Pair of Vintage Old School Fru