
m đã quan tâm, tôi cư xử với cô vợ tôi như thế nào, còn chưa tới
phiên anh để ý đến.”
Hạ Vũ Hi cố ý nhấn mạnh hai chữ “cô vợ”, nắm bả vai Tống Khuynh Vân thật chặt, trừng mắt nhìn Thẩm Chính Hạo khiêu khích.
Dùng ánh mắt dò hỏi Tống Khuynh Vân, chỉ thấy Tống Khuynh Vân nhút nhát gật đầu, Thẩm Chính Hạo giận quá hóa cười.
“Thì ra lời đồn là thật, Tống tiểu thư, tôi thật tiếc thay cô không
phải chịu đựng như vậy.” Thẩm Chính hạo khinh miệt liếc nhìn về phía Hạ
Vũ Hi.
“Anh -”
Còn chưa nói ra miệng, quả đấm của Hạ Vũ Hi đã dán lên gò má của Thẩm Chính Hạo, dùng lực mạnh làm cho Thẩm Chính Hạo liền lùi đi vài bước,
thật vất vả mới ổn định lại bước chân. Nữa lúc ngẩng đầu lên, khóe miệng đã thấm ra tia máu.
“Trời ơi!” Trong nháy mắt, không dám tin được liền thét lên chói tai, Tống Khuynh Vân không thể nào tưởng tượng được là hắn sẽ ra tay đánh
người.
Chỉ là, không ngừng kinh sợ một lúc.
Thẩm Chính Hạo ổn định thân thể, cũng không chút do dự đánh trả hắn
một quyền, quả đấm cứng như sắt rơi vào ngực của Hạ Vũ Hi, bị chấn động
hắn liền thở dồn dập hổn hển.
“Dừng tay, xin đừng đánh lại mà.”
Kinh hãi chạy đến bên cạnh Hạ Vũ Hi, Tống Khuynh Vân lạnh lùng nhìn
Thẩm Chính Hạo rống giận, cô đau lòng đỡ lấy cánh tay của Hạ Vũ Hi, bảo
vệ hắn ở phía sau, sợ rằng Thẩm Chính Hạo lại làm tổn thương hắn nữa.
“Tổng giám đốc Thẩm, chuyện của tôi với chồng tôi, hãy để chúng tôi
tự mình xử lý, hôm nay không tiện tiếp đãi, mời anh trở về cho!”
Tất cả suy nghĩ đều đặt vào người của Hạ Vũ Hi, Tống Khuynh Vân không rảnh bận tâm đến ánh mắt đau đớn chợt léo lên trong mắt của Thẩm Chính
Hạo.
“Bốp!” Hôm nay không khí ở Geel quốc tế có vẻ cực kỳ không ổn định,
tiếng đồ vật bị ném đổ cứ vang lên liên tiếp từ bên trong phòng làm việc của tổng giám đốc.
“Đáng chết, lại lui đơn nữa.”
Hạ Vũ Hi vùi ở trên ghế đệm, đem những chứng từ đang cầm trong tay, toàn bộ đều ném vào không trung, mặc cho chúng bay tán loạn.
Bởi vì bị tập đoàn Thịnh Thiên chơi một đòn, hôm nay đã có khách hàng lớn thứ ba đề xuất lui đơn, Hạ Vũ Hi phiền lòng khi bị thua ván này.
“Vũ Hi, xem ra tập đoàn Thịnh Thiên đang muốn chơi một gậy vào chúng ta.”
Toàn bộ Geel quốc tế, chỉ có Đinh Chi Thành không sợ Hạ Vũ Hi tức
giận, anh nhàn nhã thay Hạ Vũ Hi rót ly rượu đỏ, đặt vào trong tay của
hắn, bình tĩnh mở miệng:
“Cậu phải nghĩ cách cứu vãn đi, nếu cứ bị chơi xấu như vậy hoài, thì đối với Geel và Thịnh Thiên đều không phải là chuyện tốt.”
Hồi tưởng lại chuyện hoang đường xảy ra ngày đó, Đinh Chi Thành không thể nhịn cười, một kẻ luôn luôn giữ tỉnh táo hơn bao người khác là Hạ
Vũ Hi, cũng khó có thể khống chế bộ mặt, xem ra hắn đối xử với cô vợ nhỏ tuyệt đối không đơn giản.
“Có muốn tôi giúp cậu hẹn tổng giám đốc Thẩm ra, sắp xếp một bữa tiệc không hả?”
Mặc dù hắn rất thích việc Hạ Vũ Hi sẽ vì Tống Khuynh Vân mà làm
chuyện khác thường kia, nhưng vì lợi ích công ty nên hắn cũng phải suy
tính kỹ.
“Không cần.” Hạ Vũ Hi đung đưa chất lỏng ở trong ly đang cầm tay, nheo mắt lại, “Tự tôi có biện pháp.”
Trong lòng Đinh Chi Thành thoáng qua một tia lo lắng, mỗi khi hắn lộ
vẻ mặt như vậy, chính là trong thâm tâm hắn đang có một điều mờ ám đang
bộc phát, anh ngẩng đầu lên dõi theo ánh mắt của hắn. Cuối cùng vẫn đem
tất cả lời khuyên giải liền nuốt trở lại vào trong bụng, quen biết hắn
nhiều năm, Đinh Chi Thành hiểu rõ một khi hắn đã quyết định, sẽ không
thể nào thay đổi.
************
“Thiếu phu nhân đến.”
Tài xế nhà họ Hạ, ông Lý cung kính mở cửa xe chỗ ngồi phía sau ra, cả người Tống Khuynh Vân mặc trang phục rất lộng lẫy, trong tâm tư có chút do dự, còn đắm chìm vào trong buổi chiều mà Hạ Vũ Hi dịu dàng mời cô
cùng đi ăn tối chung.
“A.”
Một tiếng lẩm bẩm, hai chân thon dài mang giày cao gót nạm đá bước ra ngoài xe, không khỏi ngẩng mắt nhìn nhà hàng cao cấp nổi tiếng Châu Âu
năm sao ở trước mặt, trong bụng càng cảm thấy rất đổi bất an.
Ánh nến mềm mại ấm áp, được rọi xuống từ tầng cao nhất ở phía bên
ngoài cửa sổ, mắt nhìn xuống những ngọn đèn dầu phát ra những tia sáng
cầu vồng, bên cạnh có người hầu bàn đang kéo đàn viôlông nghe thật cảm
động, Tống Khuynh Vân nháy nháy mắt, thật không dám tin đây là sự thật.
“Sao vậy? Ăn không ngon sao?” Thấy trước mặt cô, miếng thịt bò bít
tết cao cấp Kobe cũng không hề động đến, Hạ Vũ Hi cau mày, hạ giọng hỏi.
“Không phải, không phải đâu, ăn rất ngon.” Lấy lại tinh thần, mặt
Tống Khuynh Vân bừng đỏ, cuống quít cầm dao nĩa ra sức cắt lấy miếng
thịt bò bít tết, để chứng minh đang ăn thật sự, cô không ngừng nhét vào
miệng.
Hạ Vũ Hi lau chùi miệng thật trang nhã, để dao nĩa xuống, mỉm cười
nhìn cô, “Thịt bò bít tết cao cấp nhất của Kobe, tốt nhất nên kết hợp
với Rafael năm tám hai của nước Pháp, mùi vị sẽ tốt hơn, hãy nếm thử một chút đi.”
Có cái hiểu có cái không, nhưng Tống Khuynh Vân vẫn gật đầu một cái,
những nhà hàng hạng sang này dĩ nhiên không thuộc sở trường của cô, cô
thấy người hầu bàn rót thêm chất lỏng màu đỏ cho cô, học theo bộ dạng
của Hạ Vũ Hi nắm lên cổ ly cao.
Hạ Vũ