
với ba và mẹ của cô ta .
Đám phóng viên vừa thấy họ đã chạy tới phỏng vần này nọ , cũng may là nó chưa
bao giờ công khai với báo chí chủ tịch thật sự của FJ nếu không thì nó toi mạng
rồi .
- Thưa Ngọc Chủ tịch ông có thể cho chúng tôi hỏi vài câu được không ?
– pv 1
- nghe nói là công ty ông đang đứng trên bờ vực phá sản – pv2
-
không có chuyện đó đâu , công ty chúng tôi hiện đang rất tốt . Ai đã tung tin
đồn đó vậy chứ , không hề có chuyện phá sản đâu .
- Vậy chúng tôi nghe nói là
công ty đang mắc một số nợ rất lớn thì phải ?- pv2
- chuyện đó thì tôi xin
phép không trả lời .
Nói xong rồi họ cùng nhau bước vào đại sảnh , nó vừa nghe đoạn đối thoại trên
qua máy định vị nhờ Vũ gắn giúp lên áo của Ngọc gia linh lúc anh đi ngang qua ,
mỉm cười thích thú với phần trả lời vừa rồi , không phá sản thì nó sẽ giúp cho
phá sản , đang thiếu nợ thì nó cho tịch thu hết tài sản để cho họ trắng tay sau
đó mới trả thù tiếp . Miêng mang mải nó sực tỉnh khi có tiếng nói từ trên khán
đài .
- Sau đây là phần dự tiệc của buổi tiệc ngày hôm nay mong mọi người cứ
chơi vui vẽ .
Nó nhấp một ly vang trắng của Italy , hắn cùng Nhã Anh cứ dính
với nhau như keo dán , còn Bảo cùng Miu bây giờ mới xuất hiện , nhỏ bận một
chiếc váy công chúa phủ dài đến bắp chân theo màu mà nhỏ thích , trang điểm nhạt
một tí như lại rất xinh , hắn và Bảo thì bận vest đen trong thật lịch lãm , Vũ
cũng vậy nhưng lại chọn vest trắng , làn da vốn trắng của một người con lai thứ
thiệt nay lại trắng hơn . Hắn với làn da trắng như mem sứ , đôi mắt to tròn , ,
miệng thì đỏ như máu , tuy không cười nhưng chỉ cần mỉm một cái cũng đủ làm cho
con gái ở đây đỗ rần rần . Nếu như so sánh Vỹ với Vũ thì hai người hai vẽ đẹp
khác nhau không biết phải so sánh sao cho vừa .
Nó cảm thấy buổi tiệc thật
nhàm chán ,anh thì cứ lo nói chuyện riêng với ba mẹ của mấy cô chiêu cậu ấm có
tiếng trong trường , Miu thì dính với Bảo không rời , lúc nào cũng đánh lẽ đi
chơi riêng , Nhã Anh và Gia linh cũng bà tám với nhau . Duy chỉ nó với hắn là
đứng mỗi người một góc , mỗi người một suy nghĩ . Hắn nhìn nó , nó lại nhìn anh
, anh thì lại nói chuyện với mấy người khác . Đúng thật là nhàm , biết vậy thì
nó ở nhà chờ anh mang kết quả của buổi tiệc này về nói cho nó nghe là xong . Đặt
ly rượu xuống bàn dài gần đó , nó định đi ra ngoài hít thở không khí thì tiếng
MC lại vang lên , khiến nó phải dừng bước .
- Xin mọi người hãy dừng cuộc nói
chuyện của mình lại để chúng ta cùng nghe vài lời tuyên bố buổi tiệc hôm nay
được không ạ .
- Được – mọi người cùng đồng thanh nói
- Mời thầy Hiệu
trưởng
- Sau đây tôi xin thay mặt toàn bộ các học viên của trường cám ơn mọi
người đã đến dự buổi tiệc này …………………….. . Rất chân thành cám ơn , mọi người
tiếp tục dùng rượu . – Lời thầy hiệu trưởng vừa dứt thì mọi người cũng bắt đầu
những công việc còn dang dở của mình sau khi nghe một bài diễn văn thật dài
.
Tiếng MC lại vang lên trong không gian – Để nối tiếp chương trình lần này ,
tôi xin mời quán quân dành giải đặc biệt của cuộc thi Nữ sinh thanh lịch lần này
lên đàn một bản nhạc được không .
Nó biết ngay thế nào mình cũng không thoát
được nên quay sang nhìn anh nhưng anh lại bàn chuyện rồi , thật ra anh đi theo
nó là để bàn chuyện hay là để xem nó bị người khác ức hiếp đây . Muốn nó đàn rất
dễ nhưng phải tùy vào cảm hứng , nếu không bài nhạc nó đánh , hay một bản violin
hay còn tùy thuộc vào yếu tố tâm trạng nó nữa . Định rời đi nhưng không thể đành
nhìn hắn , hắn lại quay ánh nhìn ra hướng khác thật là tức chết đi được mà .
Bước từng bước chân lên nơi đặt cây Dương cầm màu trắng , mọi người nhìn theo
bước chân nó bước đi mà thầm thán phục trên đời này lại có người đẹp đến thế sao
. Mai mắn là đây chỉ với mặt nạ thôi nếu như là mặt thật thì sao trời . Lúc nó
vừa đặt tay lên đàn thì một bàn tay khác cũng đặt lên , hắn ngồi kế nó trên
chiếc ghế dài . tuy không nói nhưng nó biết là hắn đang nhìn nó , đang muốn giúp
nó . Bài nhạc kết thúc , mọi người đều tấm tắt khen ngợi , nhận ra cái lườm đầy
chết chóc của Nhã Anh , nó chỉ cười mỉa . Sau đó đi ra khỏi hội trường , hắn
cũng đi theo nó .
Bầu không khí đêm thật trong lành , nó đứng gần đài phun nước lớn đằng kia .
Hắn cũng theo nó đi đến đó , chậm rãi lên tiếng
- Nếu như cho cô điều ước cô
sẽ ước gì ? – hắn hỏi xong mới biết là mình vừa hố khi chọn một câu hỏi chẵng ăn
nhập vào đâu với khung cảnh lãng mạng ngoài này .
- Ước , với tôi là một thứ
quá sa sỉ . Nhưng nếu được ước tôi ước mình tìm được người thật lòng yêu mình dù
chì trong một thời gien ngắn ngủi cũng được .
- Vậy nếu như điều đó thành sự
thật thì sao ?
- Tôi không biết nữa nhưng ….
Lời nó chưa nói dứt thì đã bị
chặn lại ngay phía cổ , hắn đang hôn nó sao , cái ” fist kiss ” của nó định dành
cho người thật lòng mà nó yêu thương nhưng lại bị hắn cướp mất . Gương mặt nó đỏ
bừng như trái cà chua chín , tim đập liên hồi như muốn nhảy ra khỏi lòng ngực .
Liệu đây có phải là dấu hiệu của tình yêu hay không.
Một tháng trôi qu