
i nhân bên kia mấy lần, thấy bà xã đang cùng với
bạn gái của Chu Thần Dật nói chuyện hăng say, muốn nói gì đó, rồi suy
nghĩ lại một chút hay là thôi đi.
Hướng Vi cũng không chú ý
đến bên đó, dù sao hôm nay tới cũng coi như là theo đám đông, ăn uống
miễn phí. Thôi Mạn nhíu mày một cái, nói với Hướng Vi: “Hướng
Vi,♡Trần♡Thu♡Lệ♡Thần Dật uống hơi nhiều, em không qua xem một chút sao?
Bành Chiêu nhà chị mà uống say là về nhà cứ đòi ăn.”
Đầu Hướng Vi không khỏi xuất hiện vạch đen, “ Cái này…”
“Em vừa nhìn chính là loại người bị Tiểu Chu tử ăn gắt gao, em gái, đàn ông ấy à, em không thể luôn theo ý bọn họ, càng không được nuông chiều, em
càng nuông chiều bọn họ lại càng cho rằng em dễ bị bắt nạt.” Thôi mạn
như chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói.
Vẻ mặt Hướng Vi
không biết làm sao, cô và Chu Thần Dật vốn vẫn chưa đến tình trạng đó,
cô có thể nói gì đây? Nhưng trong mắt những người này, cô đã bị dán mác
là bạn gái của Chu Thần Dật rồi. Hướng Vi thật là khóc không ra nước mắt mà, cái này thì bảo cô phải làm sao?
Thôi Mạn lắc đầu một cái nói: “Cái tên Tiểu Chu tử này…”
Kết quả cuối cùng, Hướng Vi rất đau khổ quay về làm bảo mẫu. Mấy người đàn
ông này uống rất nhiều, nhất là Chu Thần Dật, chính là một loại bùn
nhão, Thôi Mạn đi tới giữ ông xã mình lại, trong mắt người ngoài Hướng
Vi là thân phận bạn gái, nên việc chăm sóc Chu Thần Dật rơi trên đầu cô.
“Hướng Vi, tiểu tử Thần Dật này giao cho em chăm sóc, lái xe cẩn thận nha.” Thôi Mạn đỡ Bành Chiêu nói với Hướng Vi.
“Vâng, chị Mạn, em se cẩn thận, tạm biệt.” Hướng Vi đỡ Chu Thần Dật lên xe,
ngồi vào chỗ tài xế thở hổn hển. Ở đây, Chu Thần Dật có một căn nhà nhỏ, Hướng Vi lái xe vào, mất một lượng lớn sức lực mới đỡ được anh lên lầu, cũng may người này còn chút ý thức, nói chuyện với anh, anh cũng có thể trả lời.d.d.l.q.d
“Này, này, chìa khóa anh để ở đâu?”
Chu Thần Dật đưa tay vào túi sờ sờ, sờ soạng một hồi lâu mới lấy ra, Hướng
Vi nhận lấy, mở khóa cửa, cực kỳ mệt mỏi mới dìu anh vào trong giường,
không kịp nghỉ ngơi lại đi vào phòng bếp đun nước nóng.
Chờ
Hướng Vi trở lại phòng ngủ, tên kia đang nằm ở mép giường nôn, mùi vị
thật là khó ngửi. Hướng Vi trừng đôi mắt to nhìn chằm chằm, đi tới,
“Này, anh không sao chứ?”
“Nôn…”
Hướng Vi vội vàng chạy vào phòng tắm lấy khăn lông, bưng một chậu nước nóng ra. Chu Thần
Dật nằm thẳng đơ trên giường, Hướng Vi thở dài, vắt khăn lau mặt, lau
tay cho anh, mới phát hiện trên quần áo cũng dính không ít vết bẩn,
Hướng Vi cau mày cởi áo anh ra, rồi kéo chăn đắp kín anh lại, cầm cây
lau nhà thu dọn chiến trường anh gây ra, rồi đem quần áo anh đi giặt
sạch sẽ, lúc này nhìn thời gian cũng đã mười hai giờ.
Sau khi thu dọn xong tất cả, Hướng Vi mới có thời gian nghỉ ngơi một lát, nhà
cửa cũng không lớn, một phòng ngủ, một phòng khách, một phòng bếp và một nhà vệ sinh, nhưng mang một người ở cũng được coi là rộng. Vốn là Hướng Vi cũng muốn mua một căn nhà nhỏ như vậy, nhưng mà sau đó Julie nói chỗ ở của chị rộng rãi, bảo Hướng Vi đến ở cho vui, nên cô mới không mua
nhà.
Khi Chu Thần Dật tỉnh lại là ba giờ ba mươi sáng,
bật đèn đầu giường lên, ngồi trên giường mới phát hiện trên người không
mặc áo, đứng dậy mở hộc tủ, lấy một cái áo sơ mi mặc vào rồi mới mở cửa
phòng đi ra ngoài, nhìn thấy Hướng Vi đang ngồi thiếp đi trên ghế
sa-lon, trên người đắp một cái mền.
Chu Thần Dật vỗ vỗ đầu
còn có chút chóng mặt, đi tới, khom người xuống cẩn thận ôm cô vào trong ngực đi vào phòng ngủ, đắp kín mền cho cô, Chu Thần Dật ngồi ở mép
giường lẳng lặng nhìn cô.
Bộ dáng thường ngày của Chu Thần
Dật lúc nào cũng lạnh lùng nhưng bây giờ khóe miệng lại hàm chứa vui vẻ, nếu Hướng Vi tỉnh lại, nhất định sẽ phát hiện người này không giống như bình thường.
Đây là lần đầu tiên anh nhìn cô với khoảng cách gần như vậy, không thể không thừa nhận, với đàn ông mà nói đây là một
khuôn mặt xinh đẹp, mặc dù đã hai mươi lăm tuổi, nhưng da quả thật rất
tốt, vô cùng mềm mại, phỏng chừng cùng cô ngày trước ở thủ đô có quan hệ rất lớn.
Anh nhớ khi còn nhỏ, cô bé này chỉ thích trốn tránh người trong đại viện bọn anh, nếu tình cờ gặp cũng chỉ lên tiếng chào
hỏi, rồi vội vàng chạy mất, giống như bọn anh là độc xà thú dữ không
bằng. Cô cũng không thích đám người bọn anh, điều này rất rõ ràng. Mấy
năm đó cô xa lánh đám người ở đại viện, ngay cả lúc đi học cũng tìm chỗ
rất xa. Lúc nào thì anh để ý đến cô? Lần đầu tiên gặp mặt cô quả thật đã để lại ấn tượng cho anh, sau nữa gặp lại, phong cách hành sự của cô bé
này cùng những cô gái khác trong đại viện khác biệt rõ ràng, anh ở một
bên lặng lẽ nhìn, chỉ là muốn nhìn xem một chút cô bé có gì mà khác
biệt, lúc đó được nghe nhiều nhất chính là “Con gái nhà họ Hướng rất
thông minh”, “Tài năng xuất chúng” các loại vân vân, sau này cô đi Bắc
Kinh. Gặp lại lần nữa, cô đã một cô gái trưởng thành duyên dáng yêu
kiều, xinh đẹp đứng trong phòng khách nhà anh, mỉm cười nhìn anh đi từ
trên lầu xuống, khi đó anh lại nghĩ cô là con gái nhà ai mà xinh đẹp như vậy. Hóa ra cô chính là