
thế, còn chưa xả hết sữa tắm :3)
- Anh không muốn đêm tân hôn của mình là ở trong phòng tắm đâu. Anh nhìn cô cười nói.
Anh đặt cô lên giường rồi đè lên người cô…
Đêm càng lúc càng sâu, ánh trăng tròn đang trốn sau đám mây, ngượng ngùng khi nhìn thấy cảnh xuân nóng bỏng kia…
Sáng sớm
Ánh mặt trời vàng rực rỡ xuyên qua cửa sổ thủy tinh mà tiến vào căn phòng, chiếu sáng bừng từng góc nhỏ
Triệu Hi Thành tỉnh lại trước, nhìn sang Chu Thiến đang ngủ say.
Người cô đầy những dấu hôn của anh, tối hôm qua nhất định là anh đã
không dịu dàng.
Lúc này anh mới phát hiện trên nệm có vệt máu loang lổ, lòng đau đớn, nhất định là đã làm đau cô… Mấy hôm tới không thể quá phóng túng được.
Triệu Hi Thành nhìn cô mỉm cười, tay chậm rãi mơn trớn khuôn mặt cô rồi vuốt tóc cô ra sau đầu, trong mắt đầy sự dịu dàng
Anh nhẹ nhàng xuống giường, mặc quần áo, cũng không ngờ lại đánh thức Chu Thiến, Chu Thiến mở mắt ra nhìn anh mỉm cười, nụ cười có chút thẹn
thùng:
- Chào buổi sáng!
Triệu Hi Thành đi đến bên giường khẽ hôn cô, dịu dàng nói:
- Sao không ngủ thêm chút nữa?
- Không ngủ nữa, chẳng phải hôm nay chúng ta sẽ đến Cửu Trại Câu sao?
- Còn sớm, chiều mới bay mà
Chu Thiến ôm chăn ngồi dậy:
- Cũng không sớm nữa, còn phải dậy cùng cha mẹ ăn sáng
Triệu Hi Thành vừa mặc quần áo vừa cười nói:
- Em không dậy kịp cũng không sao, cha mẹ sẽ hiểu mà!
- Không được, cha mẹ hiểu nhưng em không thể vịn vào đó mà không biết chừng mực được
Cô nhớ ra người không mặc quần áo, bên cạnh chẳng có quần áo nên định nhờ anh lấy quần áo giúp nhưng anh chỉ nhìn cô cười xấu xa rồi chỉ vào
tủ quần áo:
- Quần áo ở đây này, em tự xuống lấy đi! Dù sao tối qua anh cũng nhìn thấy hết rồi, em sợ gì chứ
Chu Thiến rất ngại khi phải trần truồng đi lại trước mặt anh, cô đỏ
mặt lườm anh một cái rồi lấy chăn quấn quanh người, bước vội đến phòng
thay đồ. Phía sau, Triệu Hi Thành cười lớn
Hai người thay quần áo xong thì cùng nhau xuống lầu, cùng vợ chồng
Triệu thị ăn sáng. Thế Duy thấy thực sự có thể ở cùng Chu Thiến thì
đương nhiên là rất vui vẻ, luôn quấn quýt lấy Chu Thiến, gạt Triệu Hi
Thành qua một bên khiến anh chỉ có thể cười trừ.
Sau khi ăn xong hai người được Dung tẩu và người hầu giúp thu dọn
hành lý. Vì là tuần trăng mật nên không đưa Thế Duy đi cùng. Thế Duy có
chút không vui nhưng Chu Thiến hứa hẹn rằng sẽ mua rất nhiều quà, lần
sau nhất định sẽ đưa cậu bé đi cùng thì Thế Duy mới vui vẻ lại
Lái xe đưa bọn họ ra sân bay.
Ngồi trong khoang hạng nhất, nhìn trời xanh mây trắng bên ngoài, Chu Thiến dựa đầu vào vai Triệu Hi Thành nói:
- Hi Thành, em thấy thật quá hạnh phúc.
Triệu Hi Thành tựa đầu vào đầu cô nói:
- Đồ ngốc, những tháng ngày hạnh phúc của chúng ta còn dài lắm!
HẾT
Sau tuần trăng mật, cuộc sống của chúng tôi lại trở về với quỹ đạo
bình thường nhưng đó chính là cuộc sống mà tôi muốn. Sau khi kết hôn,
tôi vẫn làm trợ lý cho Khắc Y nhưng may mắn là cha mẹ chồng lần này
không còn phản đối tôi nữa. Tôi cảm thấy bọn họ đã thay đổi rất nhiều,
nhất là cha chồng tôi, tính cách cũng ôn hòa đi nhiều. Nghe nói phụ nữ
có thời kì mãn kinh, lúc này tính cách vô cùng nóng nảy, khi nào qua
giai đoạn đó thì lại bình thường. Chẳng lẽ đàn ông cũng có giai đoạn
này?
Chúng tôi đều có công việc riêng của mình, công việc của Hi Thành
cũng không ít, thường phải làm việc đến nửa đêm mới về. Anh ấy thường
nói với tôi:
- Thiến Thiến, vừa nghĩ đến em đang ở nhà chờ, lòng anh lại nóng như lửa đốt, làm gì cũng có tinh thần
Tôi cười, thực ra tôi cũng như vậy thôi. Mỗi sáng mở mắt đã thấy anh
ấy ở ngay bên cạnh, cảm giác đó thật khó mà hình dung, giống như… trái
tim đang tan ra.
Rất nhiều người đều cảm thấy tôi được ông trời thiên vị, rất may mắn, tôi cũng không phủ nhận điều này. Nếu không nhờ ông trời thiên vị thì
sao tôi có thể gặp được Hi Thành, tôi sao có thể bước vào cuộc sống cua
anh ấy? Tôi cảm thấy, kiếp trước nhất định chúng tôi đã có duyên nợ,
đừng nói tôi sến, thực sự tôi cảm thấy như thế, bằng không thì sao có
thể giải thích mọi chuyện đã xảy ra này? Nhưng tôi thực sự cảm ơn ông
trời, cho dù ông ấy đã từng khiến tôi rất đau khổ nhưng nếu phải trải
qua nỗi đau đó mới có được sự ngọt ngào ngày hôm nay thì bảo tôi phải
chịu nhiều đau khổ hơn tôi cũng chấp nhận.
Những ngày cuối tuần, chúng tôi sẽ dẫn Thế Duy đến vùng ngoại ô dã
ngoại, chụp được rất nhiều ảnh chụp. Chụp được nụ cười sáng lạn của Thế
Duy, chụp được cảnh Triệu Hi Thành nhìn tôi đầy tình cảm, chụp được cảnh cha con Thế Duy chơi đùa vui vẻ. Chúng tôi rất vui vẻ, trời xanh, mây
trắng, gió nhẹ, sông nhỏ, hoa cỏ, cây rừng, tất cả đều rất tốt đẹp. Các
bạn tôi nhìn những bức ảnh này đều nói chúng tôi cười trông giống nhau
như đúc, tôi nghe mà rất vui vẻ.
Thế Duy vẫn gọi tôi là “cô” nhưng thằng bé vẫn rất thân thiết, gần
gũi tôi. Trẻ con có suy nghĩ của riêng nó, trong tim nó có một chỗ chỉ
dành cho mẹ, thật ra đây là điều rất khó mà làm được, điều này cũng
chứng tỏ, Thế Duy có một trái tim rất trong sáng.
Bạn à, có lẽ bạn sẽ nói, có đứa trẻ n