The Soda Pop
Cô Vợ Nhỏ Trẻ Trung

Cô Vợ Nhỏ Trẻ Trung

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321960

Bình chọn: 10.00/10/196 lượt.


Bề ngoài xuất sắc, hơi thở lạnh lùng. Mặc dù chỉ mặc quần áo thoải mái đơn giản, lại như cũ có một luồng khí thế uy nghiêm trời sanh. Nhưng quang trọng nhất là lúc bọn họ đưa mắt nhìn lẫn nhau biểu lộ ra tình cảm, đó là tình cảm sâu nồng đầy ý nghĩa, khắc cốt ghi tâm, làm người ta không khỏi từ trong đáy lòng cảm động than thở.

Hắn tuyệt vọng rồi. Không cần bất luận người nào khuyên nhủ, hắn biết mình nên hết hi vọng rồi.Việc duy nhất hắn muốn làm chính là chúc phúc cho cô, cho dù đau lòng, nhưng thân là đàn ông nên có phần kiên quyết, chuyện tình cảm yếu đuối hắn không vướng vào.

Cho nên, hắn bình tĩnh đi tới trước mặt Bối Bối."Chúc phúc các người." Hắn thành tâm thành ý nói.

Bối Bối lập tức mở miệng cười."Cám ơn."

"Không cần khách khí." Đới Ngọc Bầy nói, tiếp theo chuyển sang Văn Hạo."Anh thật rất xuất sắc, tôi tự nhận không bằng anh, nhưng chuyện này cũng không phải là nguyên nhân chủ yếu tôi nhận thua .

Chúng tôi đi chơi rất nhiều lần, nhưng trong miệng của cô ấy vĩnh viễn đều chỉ có anh.

Nhiều hơn có bao nhiêu xuất sắc, nhiều hơn có bao nhiêu dịu dàng, thân thể nhiều hơn không tốt, nhiều hơn cận thị hơn một ngàn độ, nhiều hơn dạy cô khiêu vũ, nhiều hơn dạy cô chơi bóng, nhiều hơn, nhiều hơn, nhiều hơn. . . . . . Vĩnh viễn đều chỉ có nhiều hơn." Hắn than nhẹ."Nhưng mà tôi lại không muốn nhận thua, tôi cho là tôi chỉ cần có đầy đủ tính nhẫn nại, sớm muộn gì có thể từ trong tay anh cướp được lòng của cô ấy. Cho tới hôm nay, thấy ánh mắt ngắm nhìn anh của cô ấy, tôi rốt cuộc hiểu rõ không người nào có thể can dự giữa các người. Ánh mắt của cô ấy nhìn anh của là sự yêu mến, mê say tha thiết, tôi có thể cảm thấy được tình cảm cô ấy đối với anh đã là sâu không thể rút, không người nào có thể lung lay dù chỉ một chút . Đời này kiếp này, trong lòng của cô ấy chỉ biết có anh, cũng không cho người khác. Cho nên, tôi chỉ có thể chúc phúc các người đồng thời hi vọng có một ngày cũng sẽ có một cô gái dùng ánh mắt ấy nhìn tôi."

Dứt lời, Đới Ngọc Bầy liền xoay người rời đi, tâm trạng Văn Hạo đều run rẩy mà nhìn bóng lưng của hắn, một lúc lâu không thể nhúc nhích tí nào. Sau đó, anh từ từ rũ mắt tìm tòi trên mặt Bối Bối.

Một phần si tình trên mặt cô này thật là cho anh sao? Sự điên cuồng trong đáy mắt cô thật là thuộc về nữ nhân thành thục sao?

Thật sao? Thật sao?

"Bối Bối, lửa tốt lắm, còn không mau tới nướng, mình nướng mình tự ăn , chúng mình cũng không giúp bọn cậu nướng đâu!"

Sau khi cho anh một nụ cười dịu dàng thâm tình, Bối Bối kéo Văn Hạo đến gần.

"Đến rồi!"

Cự tuyệt con gái mến mộ theo đuổi bình thường rất dễ dàng, chỉ cần đem bộ lão K bày ra,lời lẽ hung ác điểm tâm từ chối thẳng thắn là được.

Nhưng loại nữ học sinh cấp 3 nửa đời không quen này ? Hơn nữa họ vừa là bạn học cùng Bối Bối , cũng không được quá vô tình, lại không thể quá mức nghiêm nghị, dĩ nhiên càng không thể nào tiếp nhận. Hơn nữa trừ Bối Bối, anh không có kinh nghiệm chung sống cùng con gái. Cho nên lúc một đám con gái vây quanh anh vội vàng tự giới thiệu bản thân mãnh liệt lấy lòng thì anh cũng chỉ có thể khó chịu xoay người trầm mặc không nói.

Nhưng Bối Bối luôn có thuật bảo vệ chồng kịp thời chộp lấy cây chổi cao khua hai phía, đem anh bên người quét một đám đồ bỏ đi xa tít chân trời, lại lôi kéo anh ngồi xuống, đem đùi gà mới vừa nướng xong đặt ở trên tay anh.

"Nếm thử một chút xem tài nấu nướng của em như thế nào?"

Bởi vì Văn Hạo không thể ăn thêm chất bảo quản gì đó, cho nên Bối Bối đặc biệt từ trong nhà mang đến nước cây đu đủ tươi, còn có một chút trái cây, thậm chí ngay cả tương liệu đều là bảo Trương tẩu chuẩn bị xong mang tới.

"Không tệ " Văn Hạo chỉ cắn một cái liền lia lịa gật đầu nói: "Thật rất ngon!"

"Thật?" Bối Bối mặt mày lập tức hớn hở, đồng thời rót ra một ly nước đu đủ cho anh."Vậy anh ăn nhiều hơn một chút, muốn thổ ty sao?"

"Được." Văn Hạo cắn một cái đùi gà nữa."Em không ăn sao?"

Bối Bối xoay tay chỉ một cái."Vẫn còn đang nướng, một người hai cái đùi gà, mấy miếng thịt, còn có ngô, nếu như không đủ có thể lại đi theo chân bọn họ đòi."

"Đủ rồi, đủ rồi."

Bối Bối nhăn nhíu lỗ mũi."Sớm biết anh ăn không nhiều lắm." Dứt lời, cô xoay người lại vừa lật đùi gà cá ở phía trên xoạt đầy tương, vừa lấy bơ trộn với ngô, nước sốt cùng bơ nhỏ xuống đang hâm nóng lên, mấy tiếng nở vang, truyền đi một hồi khói mù tràn ngập.

Văn Hạo chần chừ một lúc."Bối Bối, chúng ta vừa tới không lâu người con trai chạy tới nói với chúng ta chính là. . . . ."

"Đới Ngọc Bầy, anh còn từng nhận lấy điện thoại anh ta một lần, có nhớ không? Chính là khi nghỉ đông đó." Bối Bối quay đầu lại nói."Em vẫn cho là anh ta buông tha ý nghĩ đuổi theo em rồi, không ngờ. . . . . ." Cô nhún nhún vai quay lại đầu."Dù thế nào đi nữa anh ta hiện tại chết tâm là tốt."

Văn Hạo trầm mặc chốc lát."Có rất nhiều con trai đuổi theo em sao?" Anh lại hỏi.

"Rất nhiều a, từ lúc Quốc Trung bắt đầu." Bối Bối thành thật nói."Có một số em quả quyết cự tuyệt sau tuyệt vọng rồi, có một số thà chết không chịu buông, dù sao em không rảnh để ý là được."

"Tại sao?"