
ban đầu ba nhận nuôi anh là làm con rể Tang Gia ."
"Cái gì? !" Ba người đồng loạt thét chói tai."Anh ta là vị hôn phu của cậu? !"
Thẩm Xương Hồng xuống tay sai nên không nhận được quả bóng, đảo mắt đưa tới ánh mắt hiếu kỳ hỏi: "Cái gì vị hôn phu?"
"Nhiều hơn là vị hôn phu chưa cưới của Bối Bối!" Ông Lâm kêu lên."Suy nghĩ cả nửa ngày, thì ra là Nhiều Hơn là do ba Bối Bối giúp cậu ấy tìm đến vị hôn phu ."
Thẩm Xương Hồng đối diện sắc mặt Đới Ngọc Bầy đàn trở nên khó coi cực kỳ. Bối Bối muốn nói lại thôi , chần chừ một hồi lâu, đúng là vẫn cần tuân thủ ước định không đem lời trung thực nói ra.
Sững sờ một lát sau, Chu Gia Dình mới chần chờ nói: "Nhưng là, cũng bởi vì anh ta là người mà ba cậu quyết định nên đi thích anh. . . . . . Không phải thật kỳ quái sao?"
"Không phải như thế!" Bối Bối phản bác."Mình hồi nhỏ đã thích anh ấy, khi đó mình còn không biết tương lai anh ấy sẽ là chồng của mình a!"
"phải!" Ông Lâm cười một tiếng."Hiện tại cũng không phải là cổ đại, hôn nhân con gái còn phải do cha mẹ quyết định, vậy quá buồn cười sao? Coi như các cậu đã kết hôn rồi, đầu năm nay kết hôn ly hôn cùng ăn bữa cơm. Hết hứng thú không hợp cũng có thể cắt đứt tình cảm rồi, huống chi anh ta chỉ là vị hôn phu mà thôi, cậu. . . . . ."
"Này, Này!" Bối Bối không chịu nổi gọi."Rốt cuộc muốn mình nói mấy lần hả? Là mình thích anh ấy, không phải là bị ba miễn cưỡng á!"
Ông Lâm và Chu Gia Đình nhìn trộm lẫn nhau một cái, ngay sau đó trấn an nói: "Đúng, đúng, chính cậu thích, nhưng coi như cậu đã có vị hôn phu. Anh cũng không thể ngăn cậu kết giao bằng hữu tự do chứ?"
Chu Gia Đình vội phụ họa nói: "Đúng vậy a! Đúng vậy a nhiều bạn bè trong sáng sẽ không có cái gì á..., tựa như Đới Ngọc Bầy vậy. Nhiều bạn mọi người có thể ở chung một chỗ nghiên cứu bài tập, cùng nhau chơi đùa chơi đùa náo. Cậu không phải cảm thấy rất được sao? Chính cậu cũng nói qua Đới Ngọc Bầy cho cậu cảm giác rất dịu dàng sao? Cùng Thẩm Xương Hồng và Tề Thiếu Vân ở chung một chỗ chơi,cậu không phải cũng là rất tự tại sao?"
Ông Lâm ôm đầu vai Bối Bối ."Chúng mình không có gì dự định ác ý, chỉ hi vọng là tầm mắt của cậu sâu xa một chút. Lòng dạ cũng buông lỏng ra một chút, thế giới này rộng lớn cực kì, các loại chuyện thú vị vật chờ đợi cậu đi khám phá. Các loại người đa sắc màu đang chờ cậu đi tiếp xúc. Đừng làm con ếch thủy chung ngồi đáy giếng chỉ giới hạn ở sự vật quanh mình. Thanh xuân trôi qua, không cần ở tương lai quay đầu trở lại lại hối tiếc bỏ qua sung sướng vốn nên có. Vậy thì quá ngu xuẩn."
"Cậu nói hình như cũng không sai." Bối Bối trầm ngâm."Mình rất ít cùng các cậu đi trải nghiệm cuộc sống."
Quá khứ mặc dù thường cùng cha mẹ đi nước ngoài nghỉ phép, nhưng là đều là người nhà mình ở cùng nhau, cũng không có cùng người ngoài tiếp xúc. Thế giới rất rộng, nhưng thực tế cuộc sống và nhân tố cong người ngược lại ngu ngốc cực kì.
"Đó chính thế!" Ông Lâm hả hê lên tiếng."Về sau cũng không cần vì lão Nhiều Hơn mà khước từ chúng mình. Ở trong trường chúng ta là đồng đảng, ở ngoài trường trong sinh hoạt chúng ta cũng nên là tê dại( cùng chết) chứ? Chúng mình muốn dẫn cậu đi nhìn lâu một chút các loại chuyện mới vật lạ. Biết nhiều vài bạn bè, tuổi chúng ta bây giờ nên trải qua cuộc sống. Nhiều Hơn là một con người trưởng thành, cuộc sống của anh ta không nhất định thích hợp với cậu….Cậu ít nhất phải có thể so sánh thì mới tìm được ra người cậu rốt cuộc muốn là ai chứ?"
"Ừ, chính xác, Nhiều Hơn rất trưởng thành." Bối Bối gật đầu một cái."Có lẽ cũng bởi vì mình đối diện với cuộc sống quá ít, cho nên Nhiều Hơn vẫn cho rằng mình rất ngây thơ!"
Lại Nhiều Hơn! Ông Lâm liếc mắt xem thường, ngay sau đó còn nói: "Đúng , đúng,, Biểu hiện cậu quá ngây thơ, anh ta cũng sẽ rất mệt mỏi. Cậu phải biết, đàn ông coi trọng sự nghiệp, bình thường lấy vợ về nhà là hy vọng có thể nhiều trợ thủ, anh ta cũng sẽ không muốn kết hôn với một đứa bé về nhà tốn sức chăm sóc đâu nhé!"
Ừ, có lý. Có khả năng là do biểu hiện cô quá ngây thơ, cho nên Nhiều Hơn mới không chịu cùng cô thành vợ chồng thực. Anh cũng không phải là biến thái, ai nguyện ý cùng trẻ con lên giường chứ!
Nghĩ tới đây, Bối Bối liền nặng nề gật đầu nói: "OK, từ nay mình muốn bắt đầu mở rộng tầm mắt, nâng cao kiến thức, không để Nhiều Hơn cho rằng mình chỉ là cô gái nhỏ ngây thơ còn chưa lớn lên."
Ông Lâm thầm thở dài, đồng thời lại hướng Đới Ngọc Bầy nháy mắt, nhận được chỉ thị Đới Ngọc Bầy lập tức phản ứng.
"Tuần sau lớp bọn tôi muốn đi ăn thịt nướng, mọi người cũng cùng đi chứ!"
Không ai phản ứng. Vì vậy đến phiên Bối Bối và Chu Gia Đình vào sân ngược đãi tiểu bạch cầu. Ông Lâm lại lôi kéo Đới Ngọc Bầy sang một bên líu ríu tuỳ cơ hành động.
Thật ra Ông Lâm cũng không phải có thành kiến gì với Nhiều Hơn, chỉ là những người cùng tuổi nên ở với nhau. Dù là thầy trò yêu nhau, mặc dù tuổi có thể kém rất nhiều, ít nhất cũng có cùng hơi thở. Mà thanh mai trúc mã càng không đáng tin, tình cảm ngây thơ có thể duy trì bao lâu? Sau khi trung học cấp 3 phân chi thì chậm một chút là bướ khỏi xã hội .Tự nhiên mỗ