Cô Vợ Giả Của Tổng Giám Đốc

Cô Vợ Giả Của Tổng Giám Đốc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325454

Bình chọn: 8.5.00/10/545 lượt.

của Quan Thừa Diễm lại gọi điện thoại tới.

Ngôn Lạc Quân nghe, người bên kia nói: "Ngôn tiên sinh, vụ án có tiến triển mới, anh có thể tới sở cảnh sát một chuyến không?"

"Được, tôi đến nay."Nghe tin tức như thế, Ngôn Lạc Quân lập tức cúp điện thoại, đi tới thang máy.

"Ngôn Lạc Quân!" Phương Tuyền ở phía sau gọi anh lại.

Ngôn Lạc Quân dừng bước, chỉ nghe Phương Tuyền phía sau lưng nói: "Nếu Nhược Tình xảy ra chuyện gì, tôi sẽ không bỏ qua cho anh đâu!"

Ngôn Lạc Quân không quay đầu lại, đi thẳng vào thang máy.

Trong sở cảnh sát, đội trưởng Trần đặt một tấm hình ở trước mặt Ngôn Lạc Quân.

"Anh có biết cô ấy không?"

Ngôn Lạc Quân nhìn cô gái trong hình thật lâu, gật đầu một cái.

"Quan hệ thế nào, sao lại quen nhau?"

"Hộp đêm."Ngôn Lạc Quân nói.

"Từng có quan hệ?"

Yên lặng một chút, Ngôn Lạc Quân lại gật đầu lần nữa.

"Theo tôi được biết, anh và Ngôn phu nhân tình cảm rất tốt."

Ngôn Lạc Quân cúi đầu, nói: "Khi ấy, quan hệ không tốt."

"Ngôn phu nhân biết chuyện này không?" Đội trưởng Trần hỏi.

Ngôn Lạc Quân ngẩng đầu lên, ngay sau đó lại cúi đầu, sắc mặt có chút trắng bệch, nói: "Không biết."

"Anh sợ cô ấy biết?"

"Tôi cho rằng chuyện không liên quan đến vụ án." Có vẻ như anh không muốn nhắc đến chuyện này.

Đội trưởng Trần gật đầu một cái, nói: "Đêm hôm xảy ra vụ án, anh xuống máy bay xong trực tiếp về nhà hay là đi qua chỗ khác?"

"Trực tiếp về nhà, tôi nói rồi tôi không nhớ rõ."

"Quan Thừa Diễm có đi tìm anh không?"

"Không."

"Vậy còn tấm hình này, anh từng thấy chưa?" Đội trưởng Trần đặt một tấm hình khác trước mặt anh.

Trong nháy mắt nhìn thấy tấm hình kia, mặt Ngôn Lạc Quân trắng bệch.

Là hình anh và người phụ nữ kia ở khách sạn!

"Chúng tôi căn cứ từ đầu mối khác tìm được cô gái này, là một diễn viên không nổi nóng lòng gia nhập giới giải trí. Cô ta nói cho chúng tôi biết, trước đây không lâu, Quan Thừa Diễm tìm cô ta, bảo cô ta diễn một tuồng kịch, rồi cô ta sẽ nhận được một món tiền lớn. Sau đó, sẽ công bố ảnh nóng của cô ta và một doanh nhân của công ty nổi tiếng, Quan Thừa Diễm sẽ nhân cơ hội nâng cô ta lên, để cô ta nhanh chóng trở thành ngôi sao hạng A, cô ta đồng ý. Mà hình này, là cô ta đưa cho chúng tôi, cũng nói cho chúng tôi biết, ở chỗ Quan Thừa Diễm nơi cũng có."Đội trưởng Trần chậm rãi nói.

Tất cả những hình ảnh đã quên giờ lại hiện lên trong đầu, Ngôn Lạc Quân khó chịu ấn đầu.

Tia chớp. . . . . . Tiếng sấm. . . . . . Đường sắt bỏ hoang. . . . . . Quan Thừa Diễm. . . . . . Còn nữa, còn có tấm hình này. . . . . .

Từng hình ảnh thoáng qua trong đầu, sau đó dần rõ ràng, dần chi tiết. . . . . .

Ngôn Lạc Quân ấn đầu, rất lâu sau đột nhiên nói: "Tôi nhớ ra rồi. . . . . . Chính là anh ấy giết. . . . . . Chính là anh ấy giết. . . . . ."

"Là ai?" Đội trưởng Trần lập tức hỏi.

Ngôn Lạc Quân chậm rãi nói: "Anh trai tôi."

Trong phòng thẩm vấn, cảnh sát không ngừng hỏi chi tiết sự việc, Bạch Ngưng vẫn hoảng sợ không nói một câu nào.

Cảnh sát nhìn cô, mở miệng nói: "Ngôn phu nhân, cô đừng nói dối, Ngôn tiên sinh đã khai tất cả mọi chuyện."

Thân thể Bạch Ngưng không ngừng run lên.

"Ngày đó cô không đi, nhưng chồng cô biết địa điểm cô và Quan Thừa Diễm gặp mặt, sau khi đến đã xảy ra xung đột với Quan Thừa Diễm. Quan Thừa Diễm có hình chồng cô và một cô gái ở hộp đêm, vốn định cho cô xem, kết quả vì kích động mà dùng nó đe dọa Ngôn Lạc Quân. Sau đó, Ngôn Lạc Quân giết anh ta. Hơn nữa, chúng tôi đã tìm thấy vết máu trên xe Ngôn Lạc Quân, kết quả xét nghiệm còn chưa có, nhưng tôi tin chắc chắn là của nạn nhân."Cảnh sát tinh tường nói.

Bạch Ngưng cúi đầu, nước mắt từ từ chảy xuống, sau đó càng lúc càng nhanh, càng lúc càng nhiều.

"Thật xin lỗi. . . . . . Tôi không muốn anh ấy xảy ra chuyện, thật sự không muốn. . . . . . Ngày đó, tôi mở cửa, thấy anh ấy đi từ trong xe ra, cả người đầy máu, mưa xối trên người anh ấy khiến quần áo toàn thân bị nhuộm thành màu máu. . . . . . Tôi sợ anh ấy có chuyện, rất sợ rất sợ. . . . . ."

Cảnh sát ghi chép lại, hỏi: "Làm sao cô biết anh ta đã giết Quan Thừa Diễm?"

"Anh ấy hôn mê bất tỉnh, sau đó tôi thấy cái cuốc dính máu trong xe, còn có tấm hình, điện thoại di động. . . . . . Tôi biết anh ấy vì tấm hình mà giết người, giết Quan Thừa Diễm, đều tại tôi. . . . . . Nếu không phải do tôi luôn trốn tránh, chúng tôi sẽ không biến thành như vậy, anh ấy sẽ không đi tìm người phụ nữ khác, cũng sẽ không vì sợ mà giết Quan Thừa Diễm. . . . . . Đều tại tôi. . . . . ."

. . . . . .

"Lúc đó tôi cũng không biết phải làm sao, chỉ cởi quần áo dính máu trên người anh ấy đi đốt, tấm hình, điện thoại di động tôi cũng đốt hết. . . . . . Tôi không biết làm sao, chỉ sợ anh ấy xảy ra chuyện, sợ anh ấy bị phán hình. . . . . . Sau đó anh ấy tỉnh, hỏi anh ấy về bằng cách nào. . . . . . Tôi phát hiện anh ấy không nhớ gì cả, không nhớ những chuyện đã xảy ra. . . . . . Cho nên tôi đột nhiên nghĩ tới việc gánh tội thay anh ấy. . . . . . Anh ấy không thể chết được, tôi không muốn anh ấy chết. . . . . . Đều tại tôi, chúng tôi rõ ràng có thể hạnh phúc ở bên nhau. . . . . . Rõ r


XtGem Forum catalog