
hông thuận lợi. Anh Trạch Vũ đã từng nói là có người hãm hại sau lưng anh ấy, nhưng không biết thân phận đối phương thế nào, nếu biết rõ thì tốt. Cùng lắm thì xin lỗi người ta, chuyện gì cũng sẽ được giải quyết.
Nhưng đối phương nếu có thể điều khiển quản lý ở công ty lại có thể điều khiển ở trường học gia cảnh nhất định không đơn giản. Nhưng căn bản Trạch Vũ cũng không biết mình đắc tội với nhân vật nào. Duy Y cũng lo lắng cho anh ấy…….
Bạch Trạch Vũ: Y Y anh từ chức trong công ty kia rồi! Lúc anh đi, quản lý thường làm khó anh nói thật với anh.
Duy Y: Nói thật cái gì? Anh từ chức rồi về sau tính sao?
Bạch Trạch Vũ: Không thể đi làm, cũng may trong tài khoản ngân hàng của anh còn một ít tiền còn có thể chống đỡ một thời gian. Quản lý nói, anh đắc tội người kia cho nên ông ấy mới bất đắc dĩ làm khó anh. Trước khi anh đi ông ta còn xin lỗi anh.
Duy Y: Đắc tội nhân vật lớn?
Bạch Trạch Vũ: Đúng vậy, ông ấy nói người kia nắm trong tay tính mạng của công ty, ông ấy không thể không nghe theo yêu cầu của người kia.
Duy Y: Vậy rốt cuộc anh đắc tội với người nào? Không phải là xã hội đen chứ anh Trạch Vũ, anh cũng phải cẩn thận một chút.
Bạch Trạch Vũ: Ừ, anh sẽ cẩn thận. Nghe quản lý nói, ông ấy cũng chưa từng thấy người kia, chỉ biết là người kia gọi điện cho một người đàn ông khác phân phó cho ông ấy gọi đối phương là Kiều tiên sinh. Trong trí nhớ của anh cũng không quen ai họ Kiều, duy nhất biết họ Kiều cũng chỉ có Kiều Y mà thôi…….
Duy Y dừng lại, cô chưa hoàn hồn sau cái tin này.
Bạch Trạch Vũ: Y Y, em làm sao vậy? Ngủ quên à?
Duy Y: Anh Trạch Vũ vậy anh cẩn thận một chút! Em phải out rồi, ngủ ngon!
Bạch Trạch Vũ: Ừ, nghỉ ngơi thật tốt, bái bai!
Duy Y tắt máy vi tính nằm lại trên giường, cô giống như mình đang trong giấc mộng dài, một ác mộng dài nhưng vẫn chưa tỉnh lại.
Kiều tiên sinh…….Kiều tiên sinh…….Kiều tiên sinh…….
Rõ ràng là mùa hè nhưng Duy Y cảm thấy lạnh quá, đắp chăn nhỏ vẫn còn phát run. Ngày hôm sau, Duy Y sốt cao, mẹ Duy không thể làm gì khác là giúp cô xin nghỉ học.
Mà mình cũng ở nhà chăm sóc cô.
Duy Y không đi học liên tiếp ba ngày, mấy ngày thi cuối kỳ cũng bỏ lỡ. Thi cuối kỳ ba ngày, thi xong chính là ngày nghỉ.
Ở nhà nằm ba ngày cũng không có hạ sốt, người nhà đưa cô đi bệnh viện, chuẩn đoán bị viêm phổi, ước chừng phải ở bệnh viện quan sát bày ngày mới về nhà. Về đến nhà cô vẫn không thấy tốt hơn tí nào.
Thân thể từ từ bình phục, Kiều Y và Ngô Soái bởi vì phải thi cũng có qua thăm cô mấy lần, sau khi thi xong thì thường xuyên chạy đến nhà Duy Y.
Mẹ Duy lo lắng nhất bởi vì bác sĩ nói Duy Y bị sốt là do áp lực.
Bình thường mặc dù trên phương diện học tập bà yêu cầu tương đối nghiêm nhưng từ trước đến nay đều vậy, mà thành tích của cô cũng không tồi, con gái chịu áp lực gì nghiêm trọng đây? Duy Kiến Quốc muốn đưa công ty ra ngoài thị trường không chú ý đến Duy Y là bình thường.
Nhưng mẹ Duy thì khác, ban đêm thường đứng canh trong phòng con gái, có lúc còn nghe con gái lẩm bẩm khi gặp ác mộng. Giống như là bị kinh sợ rất nghiêm trọng.
Nhưng mà hỏi thế nào Duy Y cũng không chịu nói, chỉ nói không sao, không để cho bà lo lắng.
Bà mơ hồ cảm thấy chuyện này có liên quan đến Kiều Ngự Diễm nhưng Duy Y không nói, Kiều Ngự Diễm cũng không ngả bài, làm mẹ bà cũng không thể làm được gì, dù sao chồng mình còn phãi đựa vào Kiều Thị để ra thị trường. Vừa là con gái, vừa là chồng……..
Mẹ Duy đắp chăn cho con gái, tắt đèn rồi đi ra cửa.
Mấy ngày nay con gái đã tốt hơn rất nhiều, chính là thân thể hơi yếu. Tối hôm nay học sinh của bà có buổi tụ họp cuối kỳ, bà không thể không đi bởi vì chăm sóc con gái, hơn một tuần nay bà không quan tâm tới học sinh, lại đúng lúc cuối kỳ, công việc nhiều hơn bình thường. Chồng đi ra ngoài xã giao chưa về, bà chỉ có thể đợi Duy Y ngủ mới đi được.
Duy Y ngủ không bao lâu liền tỉnh, đứng dậy mặc quần áo chuẩn bị đi ra ngoài.
Cô muốn đi tìm Kiều Ngự Dễm, tránh né một tuần lễ, chuyện gì cũng phải giải quyết, có thể tốt cũng có thể xấu, ít nhất cô không muốn bởi vì mình mà khiến anh Trạch Vũ cùng Cát Phàm tổn thương, nếu như cô còn trốn nữa nói không chừng người bị tổn thương chính là ba mạ của mình.
Anh Trạch Vũ du học ở Anh, người đàn ông kia cũng có thể đem ma trảo đến nơi đó, cô không dám nghĩ đến hắn là người đàn ông đáng sợ đến như thế nào…….
Gọi điện thoại cho Kiều Ngự Diễm, hắn nói đang ở công ty, cô liền kêu taxi đến Kiều Thị gặp hắn.
Cô ngã bệnh hơn một tuần lễ, Kiều Ngự Diễm không phải là không có đến thăm cô, mà đều là đến vào buổi tối lúc mọi người đều đã đi ngủ.
Buổi tối mỗi ngày đều xuất hiện, giống như một con quỷ canh giữ ở mép giường cô, có lúc thấy cô tỉnh cũng sẽ nói những lời ngọt ngào bên tai cô, nhưng cô biết chỉ là giả tạo, ở trước mặt cô hắn thủ thỉ thù thì, dịu dàng đợi cô nhưng quay người lại, hắn chính là ác ma…….
Nhân viên trực ở quầy đưa cô tới phòng làm việc của Kiều Ngự Diễm, đây là lần đầu tiên cô bước vào thế giới của hắn. Đối với công ty gì…cô không quan tâm, chỉ c ó thể dùng từ rất lớn để hình dung công ty của