Cô Vợ Bé Nhỏ Của Tổng Giám Đốc Băng Hoả

Cô Vợ Bé Nhỏ Của Tổng Giám Đốc Băng Hoả

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323720

Bình chọn: 8.00/10/372 lượt.

rằng anh ta có liên quan đến chuyện anh Kiều bị thương, cô không dám tin điều này.

“Duy Y.......” Bạch Trạch Vũ đi tới ngồi bên cạnh Duy Y. “Hai ngày nay đã quen chưa?”

Nghe người làm nói cô không có tâm tình ăn uống,có cơ hội liền muốn chạy ra ngoài cũng trách chính hắn không sớm làm rõ thân phận mới có thể để cô luôn muốn chạy trốn.

Duy Y đã hiểu vì vậy hỏi Bạch Trạch Vũ “Anh Trạch Vũ, anh là chủ nơi này?” Chân mày không khỏi nhíu lại.

Cô nghĩ rằng anh Trạch Vũ chỉ làm việc ở đây thôi chưa từng nghĩ hắn ta là chủ nơi này.

“Sao vậy, em thích chỗ này sao?” Bạch Trạch Vũ mỉm cười nhìn cách trang trí trong phòng, đây là do hắn chuẩn bị hai năm, đáng tiếc không đợi được chủ nhân của nó, bây giờ thì tốt rồi, Y Y đã ở bên cạnh hắn rồi. Mà hắn cũng có năng lực bảo vệ cô, hạnh phúc của bọn hắn sắp bắt đầu.

Duy Y nhìn theo ánh mắt hắn ta, trong lòng không dám tin, anh Trạch Vũ lại thừa nhận, nghĩa là anh Kiều bị bắn là do hắn ta chủ mưu.......

“Anh Trạch Vũ, anh Kiều bị thương là do anh làm đúng không?” Duy Y chất vấn hắn ta.

Bạch Trạch Vũ nghe cô chất vấn như vậy sắc mặt lập tức trở nên âm trầm, giận dữ “Em biết rồi sao?” Đúng vậy, cô nên biết rồi mới đúng, là hắn cố ý lộ cho cô biết nhưng hắn không nghĩ tới cô sẽ tới sân bay một mình.

Nhanh như vậy liền đoán được là do hắn làm nhất định là Sultana lại làm gì sau lưng hắn ta.

Hắn ta không muốn Duy Y có ấn tượng xấu với hắn ta cho nên chuyện này hắn ta tuyệt đối sẽ không cho cô biết nhưng không nghĩ tới Sultana đâm một dao sau lưng hắn ta, ban đầu hắn ta không nên để cô ta ra ngoài.

“Thật sự là do anh làm!” Những lời này là dùng giọng khẳng định nói.

“Anh làm thì sao,chẳng lẽ em không vui sao? Em sắp có thể thoát khỏi hắn! Chúng ta có thể ở chung một chỗ không tốt sao?”

“Anh Trạch Vũ, sao anh có thể làm như vậy, anh ấy là chồng em!” Đột nhiên Duy Y tức giận rống to với hắn ta.

Lần đầu tiên Bạch Trạch Vũ thấy Duy Y tức giận như vậy, không khỏi sửng sốt một chút, trong mắt không rõ là tâm trạng gì “Em.......Yêu hắn?” Một lúc sau hắn thốt ra một câu như vậy, lần trước lúc gặp mặt trong nước hắn đã mơ hồ cảm thấy chỉ là hắn không muốn thừa nhận mà thôi.

Vì muốn có được cô, hắn đã tốn bốn năm, biến thành ác ma, tại sao cô có thể xoay người đi về phía người đàn ông khác? Cô xem hắn là gì?

“Anh ấy là chồng em, chẳng lẽ em không được yêu ang ấy?”

“Vậy em xem anh là gì?” Lần này đến phiên Bạch Trạch Vũ tức giận, hắn nắm vai cô, lắc lắc chất vấn “Lúc đầu hai chúng ta ở cùng nhau, là hắn cướp mất em từ anh, bây giờ anh đã trở về, anh có năng lực bảo vệ em, em lại nói em yêu hắn?”

“Anh Trạch Vũ, chuyện của chúng ta đã là quá khứ, em nói rồi anh xứng với nhiều cô gái tốt hơn em.” Nhớ lại ngày đó cũng là ngày cô kết hôn cô muốn hắn ta buông cô ra tìm một cô gái tốt hơn.

“Anh không muốn ai cả, anh chỉ muốn em!” Bạch Trạch Vũ cực đoan, đẩy một cái Duy Y bị ném lên giường sau đó Bạch Trạch Vũ cũng đè lên.

Người đàn ông cường tráng ôm chặt thân thể nhỏ nhắn của cô, cường chế hai cánh tay phản kháng của cô, vội vành hôn môi cô, Duy Y không kịp phát ra tiếng cảm thấy một cái lưỡi cứ chiếm môi cô làm cho cô không thể phát ra tiếng.

Cô phản kháng lại thú tính của người đàn ông, quần áo trên người Duy Y đã bị xé rách một miếng lớn, bộ ngực hấp dẫn như ẩn như hiện.

“Duy Y, em là của anh!” Đôi mối người đàn ông rơi vào bên tai Duy Y.

“Anh Trạch Vũ, cầu xin anh đừng như vậy.......” Duy Y khóc thảm nhưng làm thế nào cũng không đầy người đàn ông ra được,cơ thể nhỏ bé của cô khẽ run.

Tại sao anh Trạch Vũ có thể như vậy, cô vẫn luôn tin tưởng anh ta.......Nhưng anh ta là bạn thanh mai trúc mã của cô.......

Đúng lúc này ngoài cửa truyền đến tiếng hét ầm ĩ truyền thẳng tới đây.

Tiếng hét ẩm ĩ bên ngoài thành công ngăn cản hành động của Bạch Trạch Vũ.

“Ai hét ầm ĩ bên ngoài, không muốn sống nữa sao?” Ngườ đàn ông tức giận quát.

“Không xong rồi, anh Bạch, bên ngoài có một nhóm người không rõ thân phận xông vào, đối phương tới quá nhiều trên người còn đem theo vũ khí nặng......” Bên ngoài truyền đến tiếng trả lời của một người đàn ông, Bạch Trạch Vũ rời khỏi người Duy Y.

“Ai dám giương oai trên đất của tao!” Bạch Trạch Vũ trả lời mở cửa ra,chỉ thấy lúc này có một nhóm người tràn vào phòng. Bạch Trạch Vũ chưa kịp nói gì, một khẩu súng đã dí vào đầu hắn.

Theo khẩu súng nhìn về phía trước, người cầm súng lại là Dennis, hắn ta làm sao cũng không tra ra được thân phận của Dennis.

Sau đó có một người đàn ông cao lớn từ phía sau chạy vào nhìn thấy Duy Y ngồi trên giường khóc, tim hắn muốn bể nát.

“Y Y.......”

Duy Y nưc nở ,còn chưa hết hoảng sợ quay lại đã rơi vào ngực của một người đàn ông, giọng nói quen thuộc, mùi hương quen thuộc làm cô vô cùng yên tâm “Anh Kiều.......huhuhu.......”

“Không sao, đừng khóc.......Không sao.......” Giọng nói trầm ổn của người đàn ông truyền đến bên tai, trấn an nỗi sợ hãi của cô.

Nhưng hắn cũng không khá hơn chút nào, ôm chặt Y Y, không phải bàn tay vuốt nhẹ sau lưng cô cũng đang run rẩy sao?Nếu như hắn đến trễ một bước,không phải là....


XtGem Forum catalog