
hông phải
tiểu Hầu gia sao? Đang ở chổ nào về nha?”
Vân Mặc xưa nay cũng không để ý tới đám nữ dân này,tuấn nhan lạnh
lùng,bước chân cũng là nửa điểm không ngừng,lại trong lúc lơ đãng bỗng
nhiên nhìn đến thân ảnh một nha đầu đứng bên cạnh nhóm quản sự, lượn lờ
thướt tha, kia không phải Anh Ninh thì là ai?
Nàng tại sao ở nơi này giúp vui?
Thiếu niên hơi sửng sốt,bước chân liền dừng lại,tiểu thiếp kia nghĩ
lầm thiếu niên cố ý dừng lại vì nàng,cảm thấy mừng rỡ,nhân cơ hội kéo
lấy ống tay áo của Vân Mặc, một tay bưng chén trà, cười xoay thân ngăn
trở đường đi Vân Mặc,” Ai nha, tiểu Hầu gia nha,làm sao không để ý tới
người ta? Đã đến đây, không bằng ngồi xuống uống vài chén đi!”
“Buông tay.” Vân Mặc lạnh lùng phun ra hai chữ, không lưu tình chút nào bỏ tay nàng ra, mặt tiểu thiếp kia lập tức đỏ lên.
“A, tiểu Hầu gia e lệ?” Một tiểu thiếp khác không biết sống chết,cũng cười hi hi đi lại:“Người người đều nói thiếu tướng quân Phù gia ngày
thường tuấn tú, theo ta thấy, tiểu Hầu gia chúng ta và thiếu tướng quân
Phù gia tương xứng,chẳng qua là không biết tiểu thư nhà nào có phúc có
thể xứng đôi ! Đúng rồi, nghe nói quận chúa của Thích thái sư rất hợp ý
tiểu Hầu gia, có phải hay không?”
Vân Mặc nghe vậy sắc mặt trầm xuống, lạnh giọng trách mắng:“Ngươi nói bậy bạ gì đó?”
“Ôi,tức giận như vậy làm gì nha? Chúng ta là khách Diễm di nương!”
Tiểu thiếp kia thấy tiểu Hầu gia bị chọc phát hỏa,liền bĩu môi đưa Diễm
di nương ra, còn không biết trời cao đất rộng nói:“Chờ lão Hầu gia từ
kinh ngoại trở về, giúp đỡ Diễm di nương làm chính thất, tiểu Hầu gia
này phải gọi nàng một tiếng ‘Nãi nãi’!”
Trong cả phủ,ai không biết tiểu Hầu gia và mấy vị bà cô này không hợp?
Đám người Hà Hương nhất thời thở hốc vì kinh ngạc,cảm thấy thẳng kêu
không tốt, e sợ bọn họ trở mặt cho nên chạy nhanh hướng bên kia, Anh
Ninh suy nghĩ, cũng đứng dậy theo đi qua.
Vân Mặc chán ghét nhìn mắt nữ nhân kia,trong miệng lại lấy một giọng
điệu khinh thường nói chuyện cùng mỉa mai miệng,trầm giọng phun ra lời
nhục nhã nói:“Khó trách nói một ngọn núi toàn là hồ ly lẫn nhau đều là
tồi tệ, không có gì khác biệt, quả nhiên là vật,cùng,một,loài.”
Lời này vừa nói ra lập tức đả kích tất cả mọi người, đặc biệt đem Diễm di nương kia tức giận đến cả người phát run.
Xú tiểu tử này thật sự là không coi ai ra gì! Trước kia không đem
chính mình để vào mắt, nàng có thể nhịn! Nhưng hôm nay thì không được!
Trong bụng nàng là ai?
Là con của lão Hầu gia!
Nói lý lẽ, xú tiểu tử này còn phải kêu một tiếng “Thúc thúc”! Dựa vào cái gì trước mặt người ngoài không chừa nàng chút mặt mũi?
Diễm di nương càng nghĩ trong lòng càng hỏa lớn, lúc này vỗ cái bàn
đứng lên,chỉ vào Vân Mặc hắt khẩu mắng:“Ngươi cho là chính mình xuất
thân cao quý bao nhiêu? Mẫu thân của ngươi còn không bằng tên nha đầu đê tiện, hao tổn tâm cơ câu dẫn chủ tử mới có ngươi! Đáng tiếc .. đáng
tiếc, có vận may lại không có mệnh, còn không phải sinh ngươi bị ngươi
khắc chết sao!”
“Diễm di nương! Đừng nói lung tung!” Lời của nàng làm cho Vương ma ma cũng bị dọa ngây người.
Nữ nhân này không phải là điên rồi sao?
Thân thế mẹ ruột Tiểu Hầu gia ở trong Hiên Viên Hầu phủ là một đề tài cấm kỵ,không ai dám nhắc tới? Hôm nay không chỉ nói trước mặt tiểu Hầu
gia,còn nói được rõ ràng!
Hơn mười ánh mắt không hẹn mà cùng nhìn Vân Mặc, tại trên mặt thiếu
niên mười bốn tuổi kia thế nhưng có một loại ác ngược tàn nhẫn,bởi vì
đáy mắt như có hỏa hừng hực thiêu đốt, lại như hải triều sóng lớn mãnh
liệt,tùy thời có thể đem người cắn nuốt.
Ai cũng không dám nhìn biểu cảm trên mặt tiểu Hầu gia, các nín thở ngưng thần,nhưng lại không dám phát ra nửa điểm tiếng vang.
“Các ngươi giả ngốc cái gì? Chuyện này ai không hiểu được? Còn sợ nói cái gì!”
Diễm di nương vẫn cứ kêu gào:“Một cái nha hoàn cũng vọng tưởng làm
thiếu phu nhân Hiên Viên Hầu phủ? Thật sự là si tâm vọng tưởng, lão Hầu
gia căn bản là không thừa nhận nàng,cho dù chết cũng không phải không có danh phận sao!”
Con ngươi triệt để kết một tầng băng, trên trán Vân Mặc nổi đầy gân
xanh, dư quang khóe mắt lại theo bản năng tìm thân ảnh kia phát hiện
nàng nhíu lại tú mi, lẳng lặng nghe, mũi thẳng thắn môi mỏng mím chặt
lại.
Nàng nghe được, nàng nghe được! Nàng về sau sẽ càng thêm coi thường hắn!
Được,được lắm……
Thật sự rất tốt!
“Có vận mất mạng?” Hắn lạnh lẽo nở nụ cười thanh,nhìn chằm chằm nữ
nhân không biết sống chết kia,trong giọng nói tràn ngập ác độc:“Lời này
nói thật rất hay.”
“Ngươi có ý gì?” Diễm di nương bất kể mọi việc kêu gào nói:“Ngươi đem mọi việc nói rõ ràng! Cho dù Hầu gia trách tội, chúng ta cũng phải nói
lý lẽ!”
“Không có ý gì.” Hắn giận dữ cười,chậm rãi nói:“Ta chỉ là muốn nhìn
xem,ngươi có thể rơi vào kết cục không vận cũng mất mạng hay không.” Dứt lời phẩy tay áo một cái, xoay người liền nghênh ngang mà đi.
“Ngươi ngươi ngươi…… Ngươi nói cái gì?” Diễm di nương trong lòng cả
kinh, giọng hỏi lại đầy vẻ chất vấn:“Ngươi muốn làm cái gì? Muốn hại mẫu tử ta sao? Ngươi đừng quên, trong bụng ta là huyết mạch