
Biệt thự nhà họ Hạ.
Nhà họ Hạ tổng cộng có sáu người, ngoài hai vợ chồng ra, họ còn sinh được
bốn cô con gái – Hạ Tâm Diệp, Hạ Vân Vi, Hạ Chi Liễn, Hạ Thiên Cẩn.
Cô con gái lớn Hạ Tâm Diệp, cá tính có chút gấp gáp nóng nảy, cởi mở,
không câu nệ chuyện nhỏ nhặt, thích tự do thoải mái, cuộc sống không gò
bó, không trói buộc, yêu hận rõ ràng, là một cô gái có cá tính mạnh.
Hiện nay, cô là một chuyên gia thiết kế thời trang, cô không thích lộ
diện với bên ngoài nên toàn bộ tác phẩm của mình thiết kế đều dùng danh
nghĩa những người bạn tốt để công bố.
Cô con gái thứ hai Hạ Vân
Vi, là cô gái duy nhất trong nhà khiến người ta đoán không ra được cá
tính, toàn thân trên dưới tản mát ra hơi thở lười biếng vô hại, trong
mắt lúc nào cũng mang theo ý cười mê hoặc khiến cho đàn ông nhìn vào
liền bị say mê, là một người con gái tràn đầy quyến rũ xinh đẹp.
Cô thường lấy việc bắt bẻ người khác làm thú vui, trêu cợt đối tượng mình
chán ghét, cuối cùng làm ra bộ dáng như vô hại. Cô từ nhỏ đã thông minh
lanh lợi, còn biết quản lí tiền bạc. Tuổi còn trẻ nhưng chính là người
có rất nhiều tài sản, nguyện vọng cả đời là làm sao để mình có cuộc sống được nhàn hạ và thoải mái nhất, chỉ thích làm chuyện mình muốn làm.
Cô con gái thứ ba Hạ Chi Liễn, trầm tĩnh không thích nói nhiều, cá tính
hơi nhát gan, hiện là chuyên gia vẽ tranh minh họa có chút danh tiếng.
Bởi vì không giỏi kết giao qua lại với mọi người, nên cô chỉ hay ở chung một chỗ cùng Vân Vi. Trừ người nhà ra, cô gần như không có bạn bè, mỗi
ngày đều ôm máy vi tính gắng sức làm việc.
Cô con gái thứ tư, Hạ
Thiên Cẩn, là cô gái làm người trong nhà đau đầu nhất. Cá tính của cô
vốn là rất cởi mở vui vẻ, nhưng sau khi tốt nghiệp đại học, không hiểu
sao tính tình đột nhiên thay đổi lớn, trở nên lạnh lùng khó có thể gần
gũi.
Bởi vì để tiện cho công việc, bốn chị em đều lần lượt dọn ra ngoài ở. Nhưng hôm nay, hiếm khi thấy thành viên Nhà họ Hạ toàn bộ đến
đông đủ, tập hợp ở trong nhà.
Người đứng đầu Nhà họ Hạ là – Hạ Vĩ Phong, tổng giám đốc tập đoàn Hạ Thị cùng vợ là Lương Kiều Kiều. Hai
người lúc này đang ngồi ở bên trong phòng khách, không ngừng quan sát
bốn cô con gái ngồi ở đối diện.
“Tâm Diệp, con cũng đã hai mươi tám tuổi rồi.” Hạ Vĩ Phong tinh thần vui vẻ nhìn chăm chú cô con gái lớn.
“Đúng vậy ạ.” Tâm Diệp ngẩng đầu lên nhìn cha mình, không hiểu vì sao ông lại hỏi như vậy.
“Ừ, quả thật là nên kết hôn rồi.”
“Cái gì?” Tâm Diệp sững sờ nhìn cha mẹ.
“Mấy ngày trước, sau khi gặp lại những người bạn thời đại học, ba phát hiện
con và con trai của họ đều đã đến tuổi kết hôn, cũng nên đem chuyện hôn
nhân của các con xử lí một lần rồi.” Ông Hạ nhìn vẻ mặt nghi ngờ của con gái nói.
“Đem chuyện hôn nhân của chúng con xử lí một lần? Con
có hôn ước với con trai họ khi nào à? Tại sao con không biết?” Tâm Diệp
đứng lên, hai tay chống nạnh, đôi lông mày nhỏ nhắn uốn cong lại một
chỗ, vặn hỏi cha mình.
“Hả? Ba chưa nói với các con sao?” Hạ Vĩ Phong hoài nghi nhìn về phía vợ bên cạnh.
Thấy vợ lắc lắc đầu, tỏ ý không có.
“Ồ! Thì ra là ba quên, thiệt là, chuyện quan trọng như vậy làm sao có thể
quên nói cho các con biết chứ?” Ông Hạ dùng sức tự vỗ lên trán mình.
“Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?” Tâm Diệp nhìn về phía cha mẹ, rồi quay đầu
lại liếc mắt nhìn mấy cô em gái, cả nhóm em gái đều nhất trí lắc lắc
đầu.
“Các con đã quên sao? Khi các con còn bé, những người bạn
của ba đã từng dẫn theo con trai của họ đến nhà chơi, lúc đó chúng ta
cũng đã quyết định chuyện hôn nhân cho các con.” Ông Hạ cười khan, ông
đương nhiên biết lúc ấy bọn trẻ tuổi còn quá nhỏ, sớm đã quên chuyện
này.
“Chúng con?” Vân Vi nhíu lông mày, nghe ra sơ hở trong lời nói của cha mình.
“Đúng vậy! Mẹ thấy mấy đứa tụi con cũng đến tuổi nên kết hôn rồi, không bằng
cứ cùng nhau xử lí một lần đi.” Bà Hạ cũng lên tiếng thương lượng.
“Chuyện như vậy tại sao ba mẹ lại không nói sớm?” Tâm Diệp mất hứng rống to,
nói tiếp: “Vả lại, con căn bản cũng không có dự định kết hôn.”
“Đúng đó! Cần gì phải kết hôn chứ? Sống như vầy có gì không tốt sao.” Không
gì vướng bận, cả người thoải mái, Vân Vi lạnh lùng phun ra một câu, nói
cách khác, cô cũng không có dự định kết hôn.
“Con...... Con cũng vậy....” Bĩu môi cúi đầu xuống, Chi Liễn cũng lắc đầu biểu đạt ý nghĩ trong lòng.
Chỉ có Thiên Cẩn lạnh lùng ngồi ở một bên, ngay cả nói cũng chẳng thèm nói. Nhưng mà từ thần sắc thản nhiên trên mặt cô, có thể nhận ra cô đối với
chuyện kết hôn này cũng không có nghĩ đến.
“Phụ nữ là phải nên
lấy chồng sinh con, sao lại không muốn kết hôn chứ?” Không đồng ý với
lời con gái nói, bà Hạ nhướn lên lông mày, trừng mắt nhìn mấy cô con
gái. Nhớ ngày đó, bà chỉ mới mười chín tuổi là đã sinh Tâm Diệp rồi.
“Đây là chuyện đã được kết định từ lâu, các con muốn phản đối cũng không được.” Ông Hạ nghiêm mặt nói.
“Muốn con kết hôn, con thật không làm được.” Từ đầu tới cuối không mở miệng, Thiên Cẩn rốt cuộc lên tiếng.
Mặc dù cô đã hai mươi lăm tuổi, đối với một số người mà nói, có lẽ đến lúc
nên tìm một ngườ