XtGem Forum catalog
Cô Nàng Xinh Đẹp Của Bá Tước

Cô Nàng Xinh Đẹp Của Bá Tước

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322330

Bình chọn: 10.00/10/233 lượt.

ông vui chút nào.

"Bộ váy này là muốn bán hàng từ thiện sao?" Địch Lạc quay đầu hỏi Thiều

Lâm, thấy cô mỉm cười gật đầu lại xoay người bước về phía trước.

"Anh ra giá bao nhiêu?" Thiều Lâm lớn tiếng hỏi người đang rời đi.

"Mười triệu!"

"Oa!"

Những người nghe được đều toàn bộ kêu lên một tiếng, không thể tin được có nhiều tiền như vậy.

"Đồng ý!" Thiều Lâm vì Tâm Diệp mà cảm thấy vui vẻ, cô ấy rút cuộc cũng tìm đươc người đàn ông lý tưởng của mình rồi!

Bóng dáng hai người biến mất phái sau sân khấu.

"Chị Lâm, vậy bây giờ phải làm sao?" Nhân viên đứng bên cạnh hỏi, nhân vật

chính của phần kết thúc cũng đi mất thì làm sao kết thúc?

"Trực tiếp đi chào cảm ơn đi." Thiều Lâm cười nói.

Dù sao thứ đáng tiền nhất cũng đã bán đi rồi! Rời khỏi hội trường, Địch Lạc mang cô tới bãi đỗ xe.

Kéo cửa ra, anh và tài xế trao đổi vài câu, chỉ thấy anh ta xuống xe, đem chìa khóa giao cho Địch Lạc.

Anh mở cửa ghế phụ cho Tâm Diệp ngồi vào trước, rồi chính mình cũng ngồi vào ghế lái.

"Này! Anh không đến buổi tiệc có sao không?" Nhìn anh khởi động xe, Tâm Diệp

không nhịn được hỏi. Cứ rời đi như vậy đường như rất không có trách

nhiệm.

"Không sao, bố mẹ anh biết." Địch Lạc cười khoái trá nói.

Thấy cô gái mình yêu bên cạnh, nụ cười bên khóe miệng chợt rộng thêm một chút.

"Làm gì thế? Sao nhìn em mà cười, thần kinh." Cô quay đầu, trên mặt lộ ra bộ dạng đáng yêu của một cô gái nhỏ, cô thẹn thùng nhìn vào mắt anh.

Cho đến khi lên xe được năm phút đồng hồ, cô mới nghĩ không biết anh ta

muốn đưa mình đi đâu, cứ hồ đồ đi theo anh lên xe như vậy.

"Muốn, muốn đi đâu? Chẳng lẽ muốn đem em bán đi sao?"

"Yêu thương em còn không kịp, làm sao chịu bán em đi."

Nhân lúc đèn đỏ, anh nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô nói, bàn tay không tự chủ được lại đưa ra vuốt nhẹ gương mặt mềm mại.

Lời nói của anh khiến Tâm Diệp đỏ mặt.

Đôi mắt xanh biếc của anh thật dịu dàng, dịu dàng tới mức khiến cô chìm sâu không cách nào kiềm chế nổi, ngay cả sức dời tầm mắt đi cũng không có.

Đèn xanh, Địch Lạc nhìn cô cười thâm tình, rồi lại xoay người tiếp tục lái xe.

Tâm Diệp Việt vẫn ngây ngẩn chăm chú nhìn anh.

Dưới cặp lông mày rậm là đôi mắt xanh biếc phảng phất có thể nhìn thấu tất

cả, phía dưới là chiếc mũi cao, một đôi môi mỏng khiêu gợi.

Môi...Tâm Diệp không hề che giấu nhìn chăm chú vào môi anh.

Cô suy nghĩ về đôi môi khiến lòng cô kích động, hôn cô tới mức không tài nào thở nổi...

Cô có thể yêu cầu lại một lần nữa được cảm nhận không, cảm giác đó khiến cho con người ta rung động đến nghẹt thở...

Anh muốn chuyên tâm lái xe nhưng anh cảm nhận được ánh mắt của cô gái ngồi

bên cạnh nóng như lửa không ngừng thiêu đốt, cứ thế này làm sao anh có

thể chuyên tâm? Làm sao để không bị cô làm ảnh hưởng?

Cô không

biết cô làm như vậy là đang khiêu chiến sự nhẫn nại của anh sao? Mà anh

chỉ là một người đàn ông bình thường, một người đàn ông bình thường yêu

cô!

Hy vọng, khao khát, mong đợi... Cô dường như cũng không ngừng phát ra tín hiệu với anh.

Rất lâu, rất lâu, cô cứ nhìn vào môi anh như vậy, đôi mắt mê hoặc cứ nhìn anh thật chăm chú.

Rất lâu, rất lâu, anh vẫn nhẫn nại, một đôi mắt xanh biếc cố chấp nhìn chằm chằm về phía trước.

Rất lâu, rất lâu...

Xe đột nhiên dừng lại.

Không cần biết hành động như vậy nguy hiểm bao nhiêu, không cần để ý làm như

vậy sẽ mang đến cho những người đi sau bao nhiêu rắc rối...

Anh đưa tay kéo cô lại gần, thỏa mãn hôn lên đôi môi ngọt ngào của cô.

Môi hai người vừa chạm nhau đã không còn khống chế, nụ hôn này đột nhiên trở nên kích tình khó dứt.

Phía sau xe ầm ĩ như cái loa nhưng hai người không nghe thấy, chỉ chìm đắm

trong nụ hôn của đối phương, như thật lâu không được nhìn thấy tình yêu

trên đời, hãm sâu trong tình ý ngọt ngào.

Có người xuống xe tới dò hỏi xem xảy ra chuyện gì, khi đến gần nhìn vào bên trong xe Địch Lạc liền mỉm cười rồi quay về.

Nước Pháp là một quốc gia rất lãng mạn, ở bất kì nơi đâu cũng có thể xảy ra

chuyện như vậy, mọi người thấy nhiều cũng thành thói quen, làm sao có

chuyện quấy nhiễu người khác.

Không biết đợi bao lâu, tất cả mọi người đều yên lặng chờ đợi đôi tình nhân kết thúc nụ hôn nóng bỏng.

Rốt cục, một người chủ xe tới gõ cửa, nói là vợ của anh ta sắp sinh, nếu

thật sự không đi bệnh viện sợ rằng đứa con sẽ sinh ra ở trên xe mất.

Lúc đó, phía sau đoàn xe đã tắc tới gần ba mươi cây số.

Năm giờ sáng, bầu trời còn chưa ló dạng, Tâm Diệp bỗng nhiên tỉnh giấc

Nằm ở trên chiếc giường mềm mại, cô thỏa mãn liếm môi

Giường vô cùng mềm mại giống như mây vậy. A! Cảm giác thật tuyệt.

Cô có lẽ còn chưa tỉnh hẳn do lần đầu rời giường sớm như vậy

Tiếp theo cô mở đôi mắt to, đập vào mắt cô là rèm lụa chung quanh

A! Cô nhìn ngắm bốn phía

Phòng của cô khi nào thì có những thứ này?

Không, phải nói....đây là đâu?

Căn phòng này được thiết kế theo thời Trung cổ, trong phòng bày biện trang

trí các vật vô cùng quý giá, trên người cô đang mặc áo ngủ là chất liệu

ren thượng hạng

Cô cầm lấy chiếc áo khoác bằng ren, nhẹ kéo cánh cửa, từ bên trong đi ra.

Trong đầu cô tràn