
lai càng không. Nếu ta mà biết các ngươi giở trò mờ ám gì sau lưng ta, ta sẽ không để ý tự mình ra tay đòi lại công bằng.”
Mặc Lão Đại ném những lời này ra liền dắt lấy cái đuôi của Ngân Tiểu Tiểu đi rồi.
Cha Mặc mẹ Mặc và Mặc Lão Nhị Mặc Lão Tam ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, ai cũng không nói gì, cũng không có xà đuổi theo Mặc Lão Đại đã rời đi. Chỉ là, cảm xúc trong xà nhãn của cả nhà bại lộ chúng nó chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ.
Ngân Tiểu Tiểu bị Mặc Lão Đại kéo đi rất xa mới buông ra, dưới ánh mắt uy hiếp của Mặc Lão Đại, Ngân Tiểu Tiểu ai ya theo sát bên cạnh Mặc Lão Đại.
Ngân Tiểu Tiểu đi lại nhịn không được nhìn về sau, rốt cục kìm không mà nói: “Hắc Thán, như vậy không tốt lắm đâu.” Tuy rằng Ngân Tiểu Tiểu nhìn ra người nhà Mặc Lão Đại và người nhà của mình khác nhau rất nhiều, nhưng dù sao vẫn là cha mẹ em trai em gái, nếu vì mình mà khiến Mặc Lão Đại trở mặt với người nhà, Ngân Tiểu Tiểu có chút áy náy.
Mặc Lão Đại quay lại hôn nhẹ cái trán Ngân Tiểu Tiểu, trấn an nói: “Không có gì, nếu ta không tỏ thái độ mãnh liệt thì cha mẹ chắc chắn sẽ không nghiêm túc suy nghĩ chuyện của ta và ngươi. Đừng lo lắng, chúng nó nhất định sẽ đồng ý chuyện của chúng ta.”
Giờ Ngân Tiểu Tiểu mới biết Mặc Lão Đại cố ý bày ra bộ mặt thực hung ác, cuối cùng thì yên tâm một ít.
Nhưng cho dù ba ba a cha và các ca ca của mình phản đối, cho dù cha Mặc mẹ Mặc Mặc Lão Nhị Mặc Lão Tam không đồng ý, mình vẫn muốn đi theo con rắn bên người này. Ngân Tiểu Tiểu quay đầu nhìn về phía Mặc Lão Đại bên cạnh, Hắc Thán, nói không chừng ta đã sớm yêu ngươi rồi.
“Lão Đại Lão Đại! Từ từ!”
Một tiếng gọi to khiến Ngân Tiểu Tiểu và Mặc Lão Đại dừng bước, hai xà theo tiếng kêu nhìn lại, thì ra là Mặc Đại Nhất.
“Lão Đại, ngươi vừa trở về đã đi rồi sao?” Mặc Đại Nhất thật vất vả chạy tới trước mặt Mặc Lão Đại và Ngân Tiểu Tiểu, nói chuyện có chút hụt hơi.
“Ừ.” Mặc Lão Đại đáp.
“Lão Đại, ngươi đã đi nhiều năm không trở lại! Lần này trở về nói gì cũng phải ở vài ngày rồi đi chứ!” Mặc Đại Nhất cười hì hì đề nghị.
Mặc Lão Đại nhìn chằm chằm Mặc Đại Nhất một phút đồng hồ, trành đến nụ cười suýt không thể đọng lại trên mặt Mặc Đại Nhất, Mặc Lão Đại bỗng nhiên nói: “Ta sẽ không kết thành bạn lữ với muội muội của ngươi.”
“Hả?” vẻ mặt Mặc Đại Nhất kinh ngạc thêm mê mang, “Muội muội của ta? Mặc Đại Nhị? Nó làm sao?”
Mặc Lão Đại: “… Ngươi không biết sao?”
“Biết cái gì?” Mặc Đại Nhất nghi ngờ nói, “Bạn lữ của ngươi không phải… Ngân xà bên cạnh ngươi sao. Ta biết mà.”
“… Ba mẹ ta nói ta vừa trưởng thành phải kết làm bầu bạn với Mặc Đại Nhị.” Mặc Lão Đại dừng một chút, lại nói, “Ba mẹ ngươi hẳn cũng biết.”
“Ba mẹ ta không nói với ta.” Mặc Đại Nhất lắc đầu, sau đó giật mình, “Ngươi nghĩ ta nói ngươi ở lâu vài ngày là vì muội muội của ta?”
Mặc Lão Đại gật đầu.
Ngân Tiểu Tiểu đã sau điên cuồng gật đầu.
Mặc Đại Nhất: “… Ta oan uổng mà! Lão Đại, ta chơi với ngươi từ nhỏ đến lớn! Ngươi không thể không tin tưởng ta!”
Ngân Tiểu Tiểu đột nhiên chen miệng nói: “Chơi từ nhỏ đến lớn ? Nói như vậy cảm tình của các ngươi rất tốt sao?”
Mặc Đại Nhất nhô nửa người trên lên, bộ dạng thực kiêu ngạo: “Đó là điều đương nhiên, cảm tình của ta và Lão Đại tương đối tốt! Mặc xà bộ tộc người nào không biết!”
Ngân Tiểu Tiểu nghĩ nghĩ, vẫn quyết định hỏi nghi ngờ của mình ra khỏi miệng: “Vậy ngươi và Hắc Thán… Mặc Lão Đại sao không kết thành bầu bạn?”
Mặc Đại Nhất: “…”
Mặc Lão Đại dở khóc dở cười: “Tiểu Bạch Si, đừng làm rộn!”
Ngân Tiểu Tiểu dùng cái đuôi vò đầu, thực nghi hoặc như trước: “Ta thực nghiêm túc mà. Từ nhỏ đến lớn đều chơi với nhau, cảm tình cũng rất tốt, ở cùng một chỗ không phải là thuận lý thành chương sao!” Đây giống với đạo lý thanh mai trúc mã đó! Nói ví dụ như Lam Nhất Nhất, không phải là vì chơi với mình từ nhỏ đến lớn mới thích mình, muốn kết thành bạn lữ với mình sao, vậy Mặc Lão Đại và Mặc Đại Nhất cũng có thể như vậy nha.
Biểu cảm của Mặc Đại Nhất không khác gì nghe được chuyện đùa, thần tình lỗi lạc và ghét bỏ: “Lão Đại như vậy làm bạn còn được, nếu kết thành bầu bạn không phải tự tìm phiền phức cho mình sao! Chỉ có đồ ngốc mới có thể làm bầu bạn của nó, ta lại không ngốc! Làm sao có thể tìm nó làm bạn lữ! Lại nói…” thanh âm của Mặc Đại Nhất càng ngày càng nhỏ, cuối cùng biến mất, nguyên nhân là do ánh mắt lạnh như băng của Mặc Lão Đại.
Đáng tiếc lời Mặc Đại Nhất nói không đơn giản chỉ đắc tội Mặc Lão Đại, nghe thanh âm của Ngân Tiểu Tiểu cũng trở nên âm trầm liền biết: “Mặc Đại Nhất, ngươi vừa mới nói chỉ có đồ ngốc mới có thể tìm Mặc Lão Đại làm bầu bạn? ! Vậy theo ý của ngươi thì ta là đồ ngốc sao? !”
“Hả?” lúc này Mặc Đại Nhất mới kịp phản ứng lời mình nói không ổn thỏa bao nhiêu, chỉ tiếc hối hận cũng đã muộn rồi, “Ha, ha ha, không phải ta chỉ đùa một chút cho không khí thêm sinh động thôi sao, đừng xem là thật, thật sự không nên nghĩ là thật!”
Ngân Tiểu Tiểu mặc kệ Mặc Đại Nhất nói rốt cuộc là nói giỡn hay nói thật, tóm lại không thể dễ dàng tha thứ cho Mặc Đại Nhất ! Mình mới thấy Mặc Đại Nhất hai lần người nầy đã đắc tộ