XtGem Forum catalog
Cô Dâu Thứ Mười Của Quỷ Vương

Cô Dâu Thứ Mười Của Quỷ Vương

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326995

Bình chọn: 8.5.00/10/699 lượt.

ối cùng buộc phải xuất thủ, bọn họ cũng không xác định, nói không chừng Vân Hạc thử bọn họ.

Vân Hạc kháp trụ tay nàng, không chút lưu tình, Vân Phi Tuyết chỉ cảm thấy trước mắt sao trăng xoay vòng, bóng tối càng ngày càng sâu………

Tiêu Nam Hiên thấy nàng muốn chậm rãi nhắm mắt lại, đầu rủ xuống, rốt cục nhịn không được hô to một tiếng:“ Lão tặc Vân Hạc, dừng tay!”

“Quỷ vương, rốt cục nhịn không được rồi.” Vân Hạc biết hắn thắng, ngay vừa rồi tâm hắn cũng không yên, nhưng mặc kệ thế nào? Hắn đều giết nàng, thua, liền xong hết mọi chuyện.

“Khụ khụ, khụ khụ.” yết hầu đột nhiên hít vào không khí, làm cho Vân Phi Tuyết lập tức khôi phục thần sắc, liều mạng khụ , mâu trung nước mắt đều theo từng tiếng khụ tràn ra.

“Vân Phi Tuyết, ngươi thế nào?” Ánh mắt Long Phi mang theo quan tâm lo lắng hỏi.

Nàng vội vàng lắc lắc tay, đợi cho bình ổn rồi, mới nói:“Ta không sao, không cần lo lắng.”

“Vân Hạc, thả nàng, giao ra giải dược, bổn vương cho ngươi một con đường sống.” Tiêu Nam Hiên ánh mắt sắc bén bắn thẳng đến hắn, nếu sự tình đã lộ chân tướng rõ ràng, như vậy hắn liền không cần diễn trò nữa.

“Quỷ Vương, ngươi nghĩ rằng ta và ngươi hội tin tưởng nhau sao? Lão phu không phải tiểu hài tử, lão phu chỉ tin tưởng chính mình, không tin bất luận kẻ nào, mở nhà giam thả lão phu đi. Nếu không, ta sẽ giết nàng, dù sao ta cũng chờ mệnh chết, có người đi cùng ta cũng không chán.” Vân Hạc giữ tay như trước kháp trụ cổ Vân Phi Tuyết, uy hiếp.

“Bổn vương nói chuyện giữ lời, ngươi nếu không tin, bổn vương có thể cho ngươi thánh chỉ hoặc lệnh bài.” Tiêu Nam Hiên nói, hắn chỉ cần nàng bình an.

“Thánh chỉ có ích lợi gì? Ngươi có thể ám sát, hoặc là làm cho ta ra ngoài theo ý muốn, làm người ta sống còn khó , làm cho người ta tử còn không dễ dàng sao? Nhanh lên, bằng không ta lập tức sẽ giết nàng.” Vân Hạc không cười nói, chuyện như vậy hắn làm còn hơn rồi.

Tiêu Nam Hiên nhìn nàng trong tay Vân Hạc, hiện tại sắc mặt càng thêm tái nhợt, không muốn nàng lại bị thương tổn, vung tay lên ra lệnh:“Mở cửa lao!”

“Vâng! Vương gia.” Một bên thị vệ vội vàng mở cửa nhà lao.

“Các ngươi lui về phía sau.” Vân Hạc lạnh lùng nhìn bọn họ uy hiếp.

Tiêu Nam Hiên vung tay lên, thị vệ phía sau đều thối lui đến ngoài nhà giam, hắn cùng Long Phi cũng từng bước một lui về phía sau .

Vân Hạc kèm hai bên nàng cũng chậm chậm tiêu sái rời nhà tù, vừa yêu cầu:“Cho ta một chiếc xe ngựa.”

“Long Phi, ngươi đi chuẩn bị.” Tiêu Nam Hiên ra lệnh.

“Ân.” Long Phi xoay người đi ra ngoài.

Vân Hạc kèm hai bên Vân Phi Tuyết, chậm rãi rời khỏi nhà tù, đi đến nơi đã chuẩn bị cỗ xe ngựa tốt, thị vệ bên cạnh cũng chậm chậm thối lui , dù sao không có Vương gia phân phó, ai dám động thủ.

“Vân Hạc, ngươi cho là cứ như vậy bỏ chạy ra ngoài sao?” Tiêu Nam Hiên một bên lạnh lùng ra tiếng.

“Cứ chạy, còn trốn không thoát, tổng phải thử một lần mới biết được.” Vân Hạc nói xong liền lôi kéo Vân Phi Tuyết muốn cùng lên xe ngựa.

Vân Phi Tuyết thấy hắn có chút lơi lỏng, thân thủ liền hung hăng hướng hắn đá vào…., nhưng đáng tiếc Vân Hạc như là đã sớm phát giác dự mưu của nàng.

“Ba!” một tiếng thanh thúy phát vào miệng nàng, sau đó là âm thanh mắng chửi:“Ngươi nên có điểm thành thật.”

Vân Phi Tuyết chỉ cảm thấy thân mình nhất thời tê dại, trên mặt nóng hừng hực đau đớn, đã bị hắn đẩy mạnh vào xe ngựa, nha , người cổ đại đều dễ chọc .

“Vân Hạc, ngươi làm gì?” Tiêu Nam Hiên nhìn nàng bị đánh, tâm một trận đau đớn.

Vân Hạc cũng chưa để ý, ngồi trong xe ngựa kèm hai bên nàng, sau đó nhìn một tiểu binh lính phân phó nói:“Ngươi lại đây, đánh xe.” Hắn không tin người đánh xe bọn họ chuẩn bị này , nói không chừng có âm mưu gì.

Tiểu binh lính có chút sợ hãi nhìn Vương gia, Tiêu Nam Hiên ra mệnh lệnh nói:“Đi.”

“Vâng!” Tiểu binh lính vội vàng đi qua, đằng nào cũng chết, đi cũng chết, không đi cũng chết.

“Lái xe, hướng ngoài thành đi.” Vân Hạc ngồi trên xe ngựa phân phó,hắn nhất thời không biết nên đi hướng nào, trước rời đi hẳn nói.

Tiểu binh lính nào dám không nghe, một tiếng:“Giá.” Liền xông ra ngoài.

“Đuổi theo.” Phía sau Tiêu Nam Hiên cùng Long Phi cũng đuổi theo.

“Sư huynh, hiện tại chúng ta không cần đuổi theo sát sao, Vân Phi Tuyết là bùa bảo mệnh của hắn, Vân Hạc muốn sống, sẽ không thương tổn nàng, có còn có thể có khả năng, để hắn kèm hai bên Vân Phi Tuyết, nếu Vân Phi Tuyết độc phát, hắn có thể hay không đưa nàng giải dược?” Long Phi một bên cùng kỵ mã phi nhanh, một bên nói.

“Nếu không có biện pháp khác, hiện tại chỉ có thể như vậy? Đây là nguyên nhân ta thả hắn đi, nếu dùng cương dù trăm thủ đoạn, hắn nhất định sẽ không giao ra giải dược.” Tiêu Nam Hiên cũng nói tới, hắn đã sớm nghĩ , Vân Hạc muốn chạy trốn, như vậy hắn chính là muốn sống , nếu Vân Phi Tuyết phát độc, hắn không cho giải dược, như vậy hắn đồng dạng biết rằng, hắn sống không được, nhưng bản thân sợ vạn nhất, nàng xảy ra chuyện, mà Nam Cung Thiên cùng Qủy Mị lại không có chút tin tức thời điểm này.

Lúc này phía sau đột nhiên có hai con ngựa nhanh chóng phi như bay hướng đến bọn họ.

Long Phi quay lại v