pacman, rainbows, and roller s
Cô Dâu Nhỏ Của Tổng Giám Đốc

Cô Dâu Nhỏ Của Tổng Giám Đốc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322415

Bình chọn: 8.00/10/241 lượt.

ã quấy rầy." Thật bội phục mình, dưới loại tình

huống không chịu nổi này, còn có thể lấy ngữ điệu lễ độ bình tĩnh như

vậy để nói chuyện. Đóng cửa lại, xoay người ngây lập tức rời đi, nếu nán lại thêm một giấy nào nữa, cô không biết còn có thể giả bộ lạnh lùng,

còn có thể tiếp tục duy trì khuôn mặt điềm tĩnh nữa hay không.

Trên giường giương hai người tròn mắt mà nhìn, bởi vì nghe âm thanh của cô mà bỗng nhiên phục hồi tinh thần lại.

Lâm Chí Kiệt luống cuống tay chân nhặt lên khăn lông quấn quanh hạ thân, vội vàng xuống giường đuổi theo.

"Nhan Nhan, đợi chút, nghe anh giải thích!"

Trên giường một kẻ vì làm chuyện xấu hổ muốn chết mà đem chăn bông bịt kín đầu, trong lòng oán muốn chết.

Ông trời, chuyện như vậy làm sao lại để Sở Nhan bắt gặp? Về sau cô còn mặt mũi nào gặp người?

Sở Nhan không phải đã nói với cô, tối nay sẽ cùng bạn bè đi ra ngoài ăn

chơi sao? Tại sao lại lại đột nhiên xuất hiện tại nơi này đây?

Như thế rất tốt, bắt gian tại trận, nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa không sạch.

Trong phòng khách, Lâm Chí Kiệt kéo cánh tay Sở Nhan lại.

"Nhan Nhan, trước tiến em đừng đi, nghe anh giải thích đã. . . . . ."

Sở Nhan hất tay anh ra, bực tức xoay người, một đôi mắt sáng trong lạnh lùng nhìn anh.

Đột nhiên anh cảm giác hành động của mình thật đáng xấu xa cùng vô sỉ, ở dưới ánh nhìn chăm chú của cô, không chỗ nào che giấu.

"Giải thích? Còn có cái gì cần giải thích? Chẳng lẽ anh lại nghĩ muốn nói với tôi rằng, sự việc mới vừa rồi nhìn thấy tất cả đều là ảo giác? Người

đáng lẽ nên đang ở Hongkong, chỉ đang cùng nằn trên giường với người ta

nói chuyện phiếm, giữa các ngươi quả thật là không xảy bất cứ chuyện gì, hai người các ngươi là trong sạch hay sao?" Cô chỉ vào cửa phòng ngủ,

gương mặt lạnh lẽo.

"Đây chỉ là lần đầu tiên mà thôi, anh bảo đảm về

sau sẽ không bao giờ xảy ra nữa, em tha thứ anh có được hay không?" Lâm

Chí Kiệt bộ mặt áy náy cùng hối hận, dùng giọng nói thành khẩn cầu xin

cô tha thứ.

Nhìn người vẻ mặt đàn ông trước mắt thẹn thùng hổn loạn,

trên trán thậm chí hiện đầy mồ hôi hột, ngày thường tác phong nhanh nhẹn biến mất không còn dấu vết. Sở Nhan trong lòng dâng lên một cảm giác vô lực.

Đây chính là người đàn ông cô yêu ba năm qua sao?

Ngày trước cô rốt cuộc là yêu anh vì cái gì?"Không cần nói cho tôi biết đây là lần thứ mấy, trước kia mỗi lần nghe người khác nói cho tôi biết anh rất

phong lưu, tôi đều cho rằng anh chỉ là gặp dịp thì chơi, anh sẽ biết

đúng mực. Tôi nghĩ, sau khi kết hôn, anh sẽ không còn như vậy nữa, biết

cái gì mới là người đàn ông đích thực, anh sẽ hiều rõ ý nghĩa của một

gia đình thật sự. Nhưng cuối cùng tối cùng nhận ra rằng, tôi sai lầm

rồi. . . . . . Nếu như hôm nay người lên giường với anh là một người phụ nữ khác, có lẽ tôi sẽ tha thứ cho anh, nhưng cô ấy là người bạn tốt

nhất của tôi, anh không phải lại không biết.

Rất rõ ràng, anh đối với tôi không có chút tôn trọng nào, có thể nói tôi đã hiểu nếu như chúng

ta có kết hôn, cũng sẽ không có hạnh phúc." , Sở Nhan trên khuôn mặt

xinh đẹp nho nhã mỹ lệ tràn ngập mệt mỏi, cô vô cùng đau đớn đối với Lâm Chí Kiệt tuyên bố: "Lâm Chí kiệt, chúng ta chia tay đi!" Lâm Chí kiệt

nhất thời ngây người như phỗng, không dám tin nhìn khuôn mặt Sở Nhan

trước mặt tràn đầy thống khổ nhưng lại rất kiên quyết.

Anh cho là Sở

Nhan luôn luôn thiện lương, luôn tha thứ tất cả, sẽ vẫn như trước kia

tha thứ cho anh ở bên ngoài, anh như thế nào cũng không nghĩ ra lần

phong lưu này, sẽ làm anh mất đi cô. Không được, không thể, anh là thật

lòng yêu cô, yêu vẻ đẹp của cô, yêu sự hiền tuệ cô, yêu sự nhân hậu đức

độ của cô, yêu tất cả của cô. . . . . . Anh không muốn mất đi cô!

Hắn kéo hai cánh tay Sở Nhan, vẻ mặt cuồng loạn cố gắng giữ lại.

"Không đừng, Nhan Nhan, lần này chỉ là ngoài ý muốn, anh bảo đảm về sau tuyệt

không tái phạm, anh sẽ sửa đổi, về sau kết hôn anh sẽ làm người chồng

tốt nhất, tuyệt không ăn chơi đàng điếm, tuyệt không có quan hệ cùng bất kỳ người phụ nữ nào khác, em phải tin tưởng anh, có được hay không?

Nhan Nhan, cho anh một cơ hội. . . . . ."

Anh lôi kéo tay Sở Nhan khổ sở cầu khẩn, kỳ vọng lấy được sự tha thứ của cô.

Trong lúc nhất thời, Sở Nhan cơ hồ không nhịn được muốn mềm lòng.

Nhưng là cô tự nói với mình, lần này tha thứ cho anh, nhất định còn sẽ bị anh phản bội lần sau nửa, loại tính cảnh đau buồn tuần hoàn này sẽ như động không đáy cắn nuốt cô.

Sở Nhan không nói gì nhìn người đàn ông tuyệt vọng đã khiến cho cô tan nát cõi lòng này, một giọt nước mắt trong suốt từ hốc mắt cô chậm rãi chảy xuống.

Cho dù cô vẫn yêu anh, nhưng cô

thật không có cách nào tha thứ cho anh, sự phản bội sau lưng của anh đã

hoàn toàn cắt đứt tất cả tình yêu của cô đối với anh.

"Tạm biệt. . . . . ."

Câu chia tay thống khổ từ trong miệng cô nặn ra, đẩy cánh tay Lâm Chí Kiệt ra, Sở Nhan xoay người tông cửa xông ra.

Cô không dám quay đầu lại, chỉ sợ vừa quay đầu lại, sẽ không nhịn được tha thứ tất cả khuyết điểm của anh.

"Nhan Nhan. . . . . ."

Lâm Chí Kiệt đuổi tới cạnh cửa, đột nhiên chú ý tới sự