
ợp là đối phương cũng có ý
nguyện, tao quyết định đem hai chị em nó gả đến Hướng gia và Lăng gia,
ít nhất là có thể đổi trở về một chút tài chính …“
Hàn Thấm cảm thấy chính mình tựa hồ nghe thấy một tin tức
thật đáng sợ , toàn thân máu đều bị đóng băng , nháy mắt tâm trí bị
trống rỗng .
Nếu cô không có nghe nhầm, ba cô tựa như muốn cùng người khác kết thông gia, dùng cô và em gái đổi lấy tiền để quay vòng.
Đơn giản là lần này cô không thể cứu được sự sai lầm của anh trai ,
đơn giản là công ty thiếu tiền , thế nên cuộc sống của cô cùng Tiểu Ngữ liền bị người khác quyết định , ngay cả một chút kháng nghị hoặc cơ hội để phản đối cũng không có ?
Hàn Thấm nhịn xuống xúc động muốn phá cửa , tiếp tục lắng nghe cuộc
đối thoại ích kỉ của ba , đến tột cùng là phải bán đứng các cô đến
trình độ nào mới cam nguyện.
-“ Ba, Hàn Thấm là gả cho Hướng gia, còn Hàn Ngữ là đến Lăng gia sao ? “
-“ Đúng vậy. Hai nhà này tao đã suy tính tỉ mỉ , Hơn nữa con trai trưởng của đối phương cũng chưa kết hôn lại không có đối tượng,thế nên
mới có thể hợp thành.”
-“ Con không hiểu. Hướng gia nghiệp vụ cùng chúng ta không có quan hệ… “
Hướng gia , Hướng Thành gia cụ ( dụng cụ gia đình ) là công ty đứng số một , số hai về gia cụ trong nước, chúng ta không
chạm qua loại lĩnh vực này. Hơn nữa, hiện tại Hướng Thành gia cụ là do
lão thái bà vô dụng của Hướng gia nắm giữ, con trai trưởng Hướng Kinh
chỉ là đảm nhiệm chức thiết kế sư nhỏ của gia đình .Nếu Hàn Thấm gả đến đó, bằng với năng lực của nó ,nói không chừng còn có thể thay tao thâu
tóm Hướng Thành gia cụ , mở rộng cứ điểm và phạm vi nghiệp vụ của chúng
ta thêm nữa … “
-“ Vậy Lăng gia kia thì sao ? Bọn họ mới vừa cùng với Hướng Gia
đối lập , cùng chúng ta phạm vi nghiệp vụ cơ hồ giống nhau , Lăng gia
lão nhân vẫn còn tại cầm quyền , nha đầu ngốc Hàn Ngữ kia lại không
giống như Hàn Thấm khôn khéo , không sợ bị bọn họ trả đũa ? “
- “ Lăng gia, xí nghiệp Lăng Uy tuy rằng cùng với xí nghiệp
chúng ta là giống nhau , cùng là những đồ dùng ra vào khẩu mậu dịch ,
nhưng là tao muốn viện trợ tài chính từ bọn họ .Mày nghĩ mà xem, bọn họ
đem tài chính viện trợ cho chúng ta, như thế có nghĩa là tài chính của
họ bị giảm bớt , tự nhiên chiến lực ( lực chiến đấu ) sẽ yếu ớt .Huống hồ Hàn Ngữ kia đầu óc càng ngốc càng tốt, miễn cho trái lại lại bị xí nghiệp Lăng Uy lợi dụng. “
-“ Nhưng Hàn Ngữ và Hàn Thấm sẽ dễ dàng bị khuất phục như vậy sao ? “
Nghe đến đó, Hàn Thấm ở ngoài cửa lạnh lùng cười . Không
sai, cô cũng không phải là ngồi chờ chết một cách đáng thương như vậy .
Cô sẽ không làm cho tính toán của bọn họ trôi chảy như vậy.
Hơn nữa, chợt nghe thấy ba muốn đem các cô gả đi để lấy lợi nhuận về, cô cũng không có một tia hoảng hốt hay sợ hãi , sớm đã có tâm lý giá
trị lợi dụng của mình hầu như là không còn . Chính là , cô làm trâu làm
ngựa như thế nhưng còn kém đứa con vô dụng không vì lợi ích công ty ,
quả thật không khỏi cảm thấy thất vọng vào oán giận.
-“ Hàn Ngữ ngốc hề hề ,căn bản không cần lo lắng nó sẽ phản đối, về phần Hàn Thấm …… “
Hàn Mẫn văn trong lời nói lạnh như băng lạnh thâm nhập vào tai của Hàn Thấm, làm cô cảnh giới đứng lên.
-“ Nhược điểm của Hàn Thấm chỉ có một , chính là Hàn Ngữ ngu
ngốc . Chỉ cần chúng ta khống chế được Hàn Ngữ , còn sợ nó không khuất
phục ư ? ‘
“ Ba, Người nói thật là có đạo lý ! Chuyện này cứ như vậy quyết định đi , haha , con đã sớm mong gả Hàn Thấm đi, cứ ở trong công ty phá hư chuyện của con “
Phá hư chuyện của hắn ? Đừng đùa ! Thiếu cô, hắn đừng có
đem công ty phá hủy là tốt rồi .Hàn Thấm châm chọc lại vừa cảm thấy buồn lẫn ai tưởng .Cô xác nhận lần này cô cùng em gái không thể trốn thoát
được lần này. Nhưng cô cũng hiểu nguy cơ lần này lại hóa thành chuyển
cơ, vừa ích kỉ lại hiệu quả gả chị em cô đi , lại mang lại cơ hội cho
lợi ích công ty.
Chính là cuộc sống của cô, tình yêu của cô , đời này ước chừng không
cần vọng tưởng, cô không thể được hưởng thụ những điều xa xỉ , tốt đẹp …
Suy nghĩ đến tận đây, cô không khỏi lấy ra bản phác họa trong cặp mà
Davy vẽ cho . Đây là niềm an ủi duy nhất của cô trong những ngày thống
khổ này , nhớ tới thời gian hai người cùng nhau chuyện trò thật là vui , trong lòng có cảm giác rung động nhưng bất quá lại là phù dung sớm nở
tối tàn.
Hai tay đột nhiên nắm chặt bức phác họa, muốn vo bức tranh lại , nhưng lại run rẩy giữ trong tay không thể làm được.
Tạm biệt .Lần gặp gỡ đầy bất ngờ, cũng lưu giữ lại cho cô kỉ niệm đi ?
Bóng dáng cô đơn chậm rãi rời xa, mà ở thư phòng , vẫn truyền đến âm thanh tính kế của Hàn Mẫn Văn .
Hướng gia đã muốn đàm định , tao sẽ lại gọi điện thoại cho chủ tịch
xí nghiệp Lăng Uy , hảo hảo thảo luận một chút hôn sự của Hàn Ngữ cùng
Lăng Dục Vĩ …”
“ … vậy.. như vậy đàm định rồi , hôn sự của Dục Vĩ cùng con gái
của ông –Hàn Ngữ, quyết định là cuối tháng , Cái gì ? Tài chính ? này
đâu có , chúng ta lần khác cùng ăn một bữa cơm, vừa nói chuyện hôn lễ
của Dục Vĩ và Hàn Ngữ rồi chậm rãi bàn bạc đến vấn đề này … “
Lăng Dục Vĩ bước vào cử