Old school Swatch Watches
Cố Chấp

Cố Chấp

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323910

Bình chọn: 7.5.00/10/391 lượt.

ài."

"Dơ thì đi rửa là được, tiểu thư, mời lên xe. Tôi nghĩ thời gian nghỉ trưa của cô hẳn là không lâu đúng không?" Đỗ Mộ Ngôn nói.

"Vậy, vậy thật sự thật cảm ơn ngài." Tần Tuyên Tuyên không có biện pháp, đành phải đem nửa ly cà phê còn lại quăng vào thùng rác bên cạnh, đi về

hướng xe.

Lúc cô bước lên xe, Đỗ Mộ Ngôn săn sóc đưa tay đỡ lên đỉnh xe.

Một vài sợi tóc lướt qua lòng bàn tay của Đỗ Mộ Ngôn, cảm xúc hơi nhột nhạt thoáng lướt qua, hơi thở của hắn bỗng dưng cứng lại, cố đè nén cảm giác muốn đưa tay ôm cô vào lòng. Nhìn cánh cửa xe đóng lại, trong nháy mắt

xoay người, hắn khẽ đưa lòng bàn tay lên mũi hít một hơi thật sâu.

Thân thể hắn run lên nhè nhẹ vì kích động, trong đôi mắt thoáng qua một nét

mơ màng. Chính là mùi hương này, chỉ thuộc về cô, là mùi hương chỉ cần

nhẹ nhàng ngửi được đã khiến hắn vô cùng hưng phấn.

Nhưng khi Đỗ Mộ Ngôn ngồi vào ghế lái, hắn lại khôi phục thành dáng vẻ tao nhã tinh anh.

Tần Tuyên Tuyên luôn luôn là một người giữ quy tắc, vừa lên xe liền tự giác thắt sẵn dây an toàn. Làm Đỗ Mộ Ngôn vốn dĩ đang muốn khởi động xe,

nhìn thấy động tác của cô, tay của hắn bất chợt dừng một chút, cũng cài

dây an toàn của mình vào mới khởi động xe.

"Tôi tên là Đỗ Mộ Ngôn, tiểu thư họ gì?" Đỗ Mộ Ngôn vừa lái xe, vừa nói. Anh thường nhìn qua kiếng chiếu hậu kiếng chiếu hậu nhìn Tần Tuyên Tuyên,

thấy cô có chút co quắp nhìn ngoài cửa sổ, đôi mắt anh thâm trầm, có

trong nháy mắt, giống như là một động tối âm u sâu không thấy đáy.

"Tôi họ Tần, tên là Tần Tuyên Tuyên." Tần Tuyên Tuyên vẫn duy trì nụ cười

trước sau như một. Tuy nói cô phủ định không cho mình nghĩ lung tung,

nhưng có một anh chàng cực kì đẹp trai thân thiết đối mình như vậy, cô

vẫn là không thể nhịn được nghĩ lung tung…. Ôi, xấu hổ quá đi mất! chỉ

là, chờ một chút... Cái tên Đỗ Mộ Ngôn này, cảm giác rất quen tai...

"Tần tiểu thư." Đỗ Mộ Ngôn cười nói, "Cô cũng không phải là nhân viên của

tôi, không cần phải gọi tôi là Đỗ tổng như Lý trợ lý, trực tiếp gọi tên

của tôi là được rồi.”

"À, được." Tần Tuyên Tuyên khẽ gật đầu nói, tầm mắt lại chỉ dừng lại ở trên cằm của Đỗ Mộ Ngôn, không có dũng khí đối diện với hắn.

Bộ dạng đẹp trai quá mức đó chính là một cái tội! Đã vậy còn ôn nhu như

thế! Nếu cứ tiếp tục như vậy… Tống Kỳ à. Lỡ em làm chuyện gì có lỗi với

anh thì sao? Ôi không, ổn định, ổn định nào!!!

Xe im lặng chạy thẳng về phía trước, vào lúc ngừng lại một ngã đường chờ

đèn xanh, Đỗ Mộ Ngôn bỗng nhiên nói: "Tần tiểu thư, bộ dạng tôi dọa

người lắm sao?"

"Hả?" Tần Tuyên Tuyên sửng sốt, lập tức lập tức lộ ra nụ cười khác sáo, "Làm sao có thể chứ?"

"Vậy vì sao Tần tiểu thư ngay cả liếc nhìn tôi cũng không thèm thế?" Trên

mặt Đỗ Mộ Ngôn lộ vẻ cười, nhưng trong giọng nói lại nghe ra có chút tủi thân.

"Không có đâu, Đỗ tiên sinh anh nghĩ nhiều rồi." Tần Tuyên Tuyên vội vã cười lắc đầu.

—— Không đúng, hắn thế này là muốn trêu cợt cô sao? Lại nói tiếp, Đỗ Mộ

Ngôn... Đợi chút, không phải là tổng tài Minh Khải ở cách vách sao?

"Là như thế sao." Đỗ Mộ Ngôn gật gật đầu, như là tiếp nhận câu giải thích

của Tần Tuyên Tuyên. Vừa vặn đèn xanh sáng, xe tiến về phía trước đi

vòng vèo.

Tần Tuyên Tuyên đè nén khiếp sợ trong lòng, miễn cưỡng nở nụ cười nhẹ,

không tiếp tục hé răng, tầm mắt kiên định chuyển hướng về phía ngoài cửa sổ. Cô có chút không rõ ràng lắm hôm nay đãxảy rachuyện gì, trợ lý của

Đỗ Mộ Ngôn đụng vào cô, nhưng lại là Đỗ Mộ Ngôn bồi cô đi mua quần áo.

Có chuyện ông chủ phải nhận lỗi rồi bồi thường thay cấp dưới hay sao?

Xe rất nhanh đi đến mục đích, chạy còn không đến 10 phút.

Trước khi xuống xe, Tần Tuyên Tuyên liền ra quyết định, quần áo thì nhất định phải mua, nhưng tiền, vẫn là chính cô trả đi. Dù sao bộ quần áo trên

người khi đem đi giặt xong vẫn còn có thể mặc lại, cứ coi như mua thêm

một bộ đồ mới vậy.

Sau khi xuống xe, Tần Tuyên Tuyên liếc mắt một cái liền nhìn thấy đối diện

có cửa hàng quần áo thường thường bậc trung, liền quyết định đi đến chỗ

đó mua quần áo, ai ngờ cô vẫn còn chưa kịp bước thì chợt nghe Đỗ Mộ Ngôn mở miệng nói: "Tần tiểu thư, xin mời sang bên này."

Tần Tuyên Tuyên quay người lại, nhìn đến cửa hiệu tráng lệ Bách hóa Minh

Khải ở phía sau, giật mình, rất nhanh lại lộ ra nụ cười khéo léo, chỉ

vào đối diện nói: "Đỗ tiên sinh, tôi nghĩ không cần thiết đâu, tự tôi

qua bên đó mua một bộ là được.”

Ở thành phố này ai lại chẳng biết nhãn hiệu Minh Khải chuyên về mỹ phẩm,

và trang phục là thuộc hàng đắt bậc nhất, bất cứ món gì bên trong đó đều đắt đến mức hộc máu, cô vừa mới đi làm được hai tháng, làm sao dám đặt

chân vào nơi này?

"Như vậy sao được?" Trên mặt Đỗ Mộ Ngôn lộ ra nụ cười, thái độ nhìn qua ôn

hòa, lại làm cho người ta không thể từ chối, "Tần tiểu thư, hôm nay dù

thế nào tôi cũng phải bồi thường cho cô một bộ quần áo mới được.”

"Chuyện này... Được rồi." Tần Tuyên Tuyên không có cách nào khác, chỉ có thể đi theo vào. Cô vẫn là tốc chiến tốc thắng đi, mua sớm về sớm, ở bên cạnh

người đàn ông này, không hiểu sao cô lại có cảm giác bất an.

Khi bước và