Teya Salat
Cô Ấy…là Của Tôi!

Cô Ấy…là Của Tôi!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324753

Bình chọn: 9.5.00/10/475 lượt.

ng đáy mắt chứa đựng nỗi buồn thẳm.

Ngay lúc này nó cần phải biết trân trọng những lcu1 ở bên hắn.

Biển hôm nay vắng không 1 bóng người, 2 đứa nó ngồi dưới những tán cây rộng ở phía bên kia bãi biển, trải thảm và đặt đồ ăn thức uống lên, cái đống này là do bé Hy hôm qua đang học bài bị Nhi lôi cổ xuống bếp chuẩn bị đây mà.

-Cậu có biết là tối qua tôi vui lằm không, cứ mong tới sáng nhanh thôi! – hna81 cầm miếng bánh kẹp thịt và đưa lên cho nó.

-SAo thế? – nó cầm lấy miếng bánh và bắt đầu ăn.

-Thì đây là lần đầu tiên tụi mình hẹn hò, cậu lại còn chủ động rủ nữa, không vui mới lạ.

Tâm trạng hắn vui bao nhiêu thì nó lại cảm thấy nặng nề bấy nhiêu. Có thể là nó đang ước giây phút này dừng lại mãi mãi.

Được 1 lúc sau, như nhớ ra cái gì đấy, hắn quay qua nó:

-MÀ..cậu với thằng Phong không có gì đấy chứ?

-Có gì là có gì? – nó vừa ăn vừa hỏi lại.

-Thì chẳng phải hôm qua cậu đi với hắn àm bỏ tôi sao? 2 người đi đâu vậy? – nhắc đến đây tự nhiên máu trong người hắn sôi lên sùng sục.

-Về nhà hắn.

-CÁi gì? – hắn hét lên làm nó giật bắn mình – về nhà hắn làm gì?

-Ờ thì…hắn trả lại cuốn tập cho tôi thôi mà. – vận dụng trí não, cuối cùng nó cũng nói ra được 1 lí do.

-Trả cuốn tập? – hắn nghi ngờ.

-Thật đấy, hôm bữa hắn mượn của tôi quên trả mà sắp kiểm tra nên mới phải về nhà hắn lấy. – nó nói àm mồ hôi đổ lã chã.

-Nhưng chẳng phải cậu nói có chuyện quan trọng hắn mới kêu cậu đợi sao?

-Ờ thì đó là chuyện quan trọng đó.

Rồi tự nhiên hắn ghé sát mặt hắn vào mặt nó, nâng cằm nó lên:

-Cảnh cáo lần đầu, cậu mà ngoại tình thì chết với tôi đó!

Dứt lời hắn đặt lên môi nó 1 nụ hôn nhẹ.

Nó e dè hỏi:

-Nếu như…1 ngày…tôi bỏ cậu và quen với người khác thì sao?

HẮn giật mình với câu hỏi của nó:

-Cậu đang nói gì vậy?

-Nếu như thôi.- nó đáp gấp.

-Thì lúc đó – hắn nói – tôi sẽ giết cả cậu lẫn cái thằng kia (hehe dám k anh). MÀ sao cậu lại hỏi thế?

-Không có gì. – nó quay mặt sang hướng khác.

Buổi chiều, mặt trời đỏ lặn phía xa chân trời tạo nên 1 hoàng hôn lãng mạn, hắn cma62 tay nó chân trần đi dọc bờ biển, lớp sóng vỗ rì rào, cảm giác hạnh phúc, nó sẽ mãi nhớ về khoảnh khắc này.

Kết thcu1 1 ngày hẹn hò thật vui vẻ, hắn đưa nó về, tới cửa nah2 nó, hắn hôn nhẹ lên trán nó:

-Ngủ ngon nha, tôi về đây, mai gặp lại.

Rồi hắn xoay người định đi nhưng bị nó kéo tay áo lại, nó nhìn hắn, đôi mắt như muốn nói điều gì đó nhưng lại không thốt lên được.

-Sao thế? – hắn thắc mắc.

-Cậu…có thể ôm tôi không? – như 1 lời cầu xin, nó khẩn khoản nói.

-Hả?

Chưa để cho hắn hết ngạc nhiên, nó đã chạy tới và ôm caht85 lấy eo hắn, thật chặt, cảm nhận hơi ấm từ cơ thể hắn.

Hắn cũng vòng tay ôm lại nó, vẫn chưa hết ngạc nhiên:

-NÀy, cậu có biết hôm nay cuậ lạ lắm không hả?

Nó không nói gì, dụi dụi cái đầu vào ngực hắn, nó muốn cảm nhận thêm 1 lúc nữa.

-Có chuyện gì xảy ra với cậu à? – hắn hỏi tiếp.

Nó đáp gọn, không đúng chủ đề:

-1 lúc thôi…

Đúng 1 lúc sau, nó đẩy hắn ra:

-Cậu về đi!

-Bây giờ lại đuổi à?

Nó im lặng nhìn bóng hắn khuất hẳn, đôi chân nó khụy xuống, giọt nước mắt lăn trên má nó, bờ môi run run:

-Phải làm sao đây…? Mình…không có can đảm để nói chia tay với cậu ấy…phải làm sao mới tốt đây?…Mình không muốn mất cậu ấy mà…

Ngày hôm sau, ở canteen không thấy Nhi đâu, Minh bèn hỏi:

-Nhi đâu?

Tài nhún vai:

-Ai biết, hồi tiết 2 đã chuồn đâu mất tiêu rồi.

-Y tế có không?

-Tự kiếm đi!

Rồi Minh đứng phắt dậy, đi thẳng tới phòng y tế nhưng không thấy nó, quay lại lớp, cũng không có, hắn gọi điện, nó không bắt máy, gọi nhiều lần, cũng như thế. hắn đâm ra lo, hắn qauy lại chỗ canteen:

-Có chắc là sáng nay Nhi có đi học không?

-Có mà, hồi tiết 1 còn ở trong lớp mà, sao thế?

-Phòng y tế không có, trong lớp cũng không, gọi điện thì không nghe, đi đâu được chứ? – đôi lông mày hắn nhíu lại, ngồi phịch xuống ghế.

-HAy đi vệ sinh rồi – Hoa đẩy gọng kính lên, bắt đầu suy đoán – và nó để điện thoại ở nhà nên không nghe được.

-Cũng có thể. – Linh.

-Thôi để vào học rồi quay lại tìm. – Tài.

-Gớm, mới sáng sớm chưa gặp đã thấy nhớ rồi à? – Quân.

-Im đi!

Vào tiết, Minh chạy ngay sang lớp nó, chỉ còn vài mét nữa là tới cửa lớp.

1 nữ sinh thấy vậy liền quay xuống Nhi:

-Ghê chưa, người yêu tới kìa Nhi.

-Hả? – mặt nó tròn xoe.

-Gần tới cửa rồi kìa.

Bộ dạng nó lúc này đang rất lúng túng, nó quay qua quay lại rồi tự nhiên ngồi thụp xuống dưới bàn. Mọi người đang rất khó hiểu với hành động của nó.

Đúng lúc đó, Minh đến, vẫn không thấy nó, hắn hỏi:

-Nhi vẫn chưa vào hả?

-Ơ…- Tài e dè nhìn xuống nó, thấy nó lắc đầu, hắn quay lên nhìn Minh – chưa!

Thấy Tài nói vậy, các học sinh trong lớp đều hơi khó hiểu, rõ ràng là Nhi đang ở trong lớp mà, nhưng họ lại không nói gì.

-Chừng nào Nhi vào thì nhắn tới gặp tao. – Minh ngắn gọn rồi thất vọng quay người đi về lớp mình.

Khi Minh đã khuất sau cánh cửa, Tài lại cúi xuống nhìn nó:

-Cậu sao thế?

Nó không nói gì, khuôn mặt không cảm xúc.

-Cô vào rồi kìa, không định chui lên hả?

Nó vẫn ngồi yên như thế, đôi mắt long lanh như sắp khóc.

Phong thấy vậy, chỉ nhếch mép cười, có