Old school Easter eggs.
Chuyện Xấu Nhiều Ma

Chuyện Xấu Nhiều Ma

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3211450

Bình chọn: 8.00/10/1145 lượt.

h thị danh binh gây nên.

Liêm Chiêu buông tay, đứng chắn ở trước người Tiểu Tiểu, tay phải nắm lấy đoản đao bên hông.

Vài tên đệ tử tiến lên, kiểm tra thi thể. Đột nhiên, trong đó một người kinh hô: “Quỷ… Quỷ Sư…”

Nghe thấy câu này, bình tĩnh của Liêm Chiêu biến mất trong nháy mắt. Hắn ngồi xuống, từ trên người thi thể lấy ra một tờ giấy.

“Thần khí hiện thế, thiên hạ quy về một mối.” Hắn mặc niệm, lại nhìn lạc khoản*, “Quỷ Sư…”

(Lạc khoản: Là chỗ để ký dưới bức thư)

Quỷ Sư? ! Tiểu Tiểu kinh ngạc không thôi. “Quỷ Sư” này từ khi còn bé nàng đã nghe thấy rất nhiều lần. Nghe nói, năm đó, hắn đầu quân vào cánh quân bên trái của Nhạc Phi tướng quân. Mà danh xưng “Quỷ Sư” này, chính là nói về cách dùng binh gian xảo quỷ quyệt, mưu trí vô song của hắn. Không chỉ có như thế, thân thủ của hắn cũng rất cao. Tuy là trí tướng (tướng chuyên về trí tuệ mưu kế), nhưng cũng đã từng chặt đứt thủ cấp của tướng quân đối địch. Đương nhiên, nếu chỉ có như thế, “Quỷ Sư” cũng không nổi danh như vậy. Quan trọng nhất là, nghe giang hồ đồn, “Quỷ Sư “này là người duy nhất biết Cửu Hoàng thần khí ở đâu.

Năm đó, “Quỷ Sư” phụ tá của Nhạc Phi tướng quân, cũng coi như là có một đoạn giai thoại. Cũng vì nguyên nhân này, sau khi biết Nhạc tướng quân bị hàm oan mà chết, hắn liền mai danh ẩn tích. Mười mấy năm qua, không có người nào từng nhìn thấy bóng dáng của “Quỷ Sư”. Không ngờ, hiện tại, hắn lại xuất hiện ở Anh Hùng Bảo, hơn nữa, còn mang cả thi thể ra để chào hỏi.

Tiểu Tiểu nhíu mày. Chẳng lẽ, trong hộp gỗ của Mạc Doãn, quả thật là có chứa Cửu Hoàng thần khí? Cho nên, “Quỷ Sư” mới xuất hiện, bảo hộ thần khí, thống nhất thiên hạ? Không phải chứ, nghiêm trọng như vậy?

Tiểu Tiểu còn đang suy tư, ngước mắt, đã thấy vẻ mặt của Liêm Chiêu rất phức tạp, trong ánh mắt chất chứa rất nhiều cảm xúc khác thường.

“Liêm đại hiệp, ngươi làm sao vậy?” Tiểu Tiểu hỏi.

Liêm Chiêu phục hồi lại tinh thần, nhìn nàng, “Tiểu Tiểu… Chúng ta hoãn lại một chút được không?” Hắn nhìn tờ giấy trong tay, “Ta muốn tìm hung thủ.”

Hung thủ? Quỷ Sư? Tiểu Tiểu kinh ngạc. Chẳng lẽ “Quỷ Sư” này và Thần Tiễn Liêm gia cũng có quan hệ sâu xa? Cũng đúng a, làm quan cùng một triều, quen biết cũng không phải là chuyện kỳ quái. Nhưng nhìn ánh mắt Liêm Chiêu, tại sao lại kỳ lạ như vậy a?

Sự tình đang lúc phức tạp, đột nhiên có tiếng vó ngựa dồn dập từ xa lại gần. Tiểu Tiểu ngẩng đầu, liền thấy mấy người đang cưỡi ngựa phi tới. Đi đầu là ba người, Tiểu Tiểu đã nghe nói qua. Là Tam Anh đại danh đỉnh đỉnh của Anh Hùng Bảo. Nam tử hơn năm mươi mặc đạo bào kia, là Trương Kế Viễn của Liệt Anh Ti; khoảng bốn mươi, tay cầm đại đao, là La Võ của Kỳ Anh Ti; mà nam tử có vẻ cùng tuổi đi bên cạnh hắn, trên cằm có râu, phong phạm nho nhã, là Chính Anh Ti Khương Tích. Lông mày ba người kia đều chau lại, mang theo sát khí mà đến. Quả thực khiến cho Tiểu Tiểu cảm thấy có chút không ổn.

Tam Anh xuống ngựa, lập tức có đệ tử tiến lên tiếp đón.

“Tam Anh đại nhân, phu nhân và Phương đường chủ đã chờ ở trong phòng.” Đệ tử dẫn ngựa, nói.

Tam Anh nhìn hai cỗ thi thể đang nằm trên đất kia, thần sắc ngưng trọng. Trương Kế Viễn thở dài, đang định cất bước, lại thấy tờ giấy trong tay Liêm Chiêu.

“Tiểu huynh đệ.” Trương Kế Viễn mở miệng.

Liêm Chiêu lập tức hiểu ý, đưa tờ giấy qua.

“Quỷ Sư…” Sắc mặt Trương Kế Viễn lập tức trở nên lạnh lẽo vô cùng. Bàn tay cầm tờ giấy, hiện lên gân xanh.

Tiểu Tiểu thấy thế, càng cảm thấy kỳ quái. “Quỷ Sư” này hình như kết cừu hận với rất nhiều người a. Người nào nhìn thấy hắn cũng đều mang một bộ dáng nghiến răng nghiến lợi.

“Đại ca. Chẳng lẽ thật sự là do ‘Quỷ Sư’ gây nên?” La Võ tiến lên, mở miệng nói.

Trương Kế Viễn thu hồi tờ giấy, “Không bằng không chứng, không được vọng đoán (đoán bừa). Chúng ta đi vào trước đã…”

Nói xong, Trương Kế Viễn cùng hai người bước nhanh vào đại sảnh. Tam Anh vừa đến, đám tân khách đang muốn rời đi lập tức bình tĩnh lại, tốp năm tốp ba tản ra.

Thần sắc Liêm Chiêu vẫn ngưng trọng như cũ, hắn do dự một chút, mở miệng nói: “Chúng ta cũng tới đại sảnh đi.”

Tiểu Tiểu không nói gì, nàng quay đầu nhìn đám đệ tử đứng canh ở của. Biết bằng công phu của bàn thân, không có khả năng đi ra ngoài. Bất đắc dĩ, nàng bỏ ý định, đi theo Liêm Chiêu tới đại sảnh.

Tiểu Tiểu đi theo Liêm Chiêu vào đại sảnh, bên trong đã chật kín người ngồi. Trong Kỳ Hóa hội của Anh Hùng Bảo phát sinh án mạng, hiện tại toàn Bảo ban lệnh giới nghiêm, hạn chế xâm nhập. Tam Anh vừa đến, coi như là trả lại cho mọi người một cái công đạo.

Tiểu Tiểu ngẩng đầu, nhìn người ngồi ở phía chủ tọa. Ngụy Dĩnh đang vô cùng không kiên nhẫn ngồi ở trên ghế, ngón tay khẽ gõ nhẹ lên tay cầm.

Không phải chứ. Tối hôm qua lúc phát sinh án mạng, Ngụy Dĩnh thân là tam công tử của Anh Hùng Bảo bỏ chạy không thấy tăm hơi. Hôm nay vất vả lắm mới xuất hiện, sao lại là cái bộ dạng cà lơ phất phơ như vậy? Dù sao cũng là người được tuyển chọn cho chức bảo chủ sắp tới, cứ như vậy có được hay không a?

Tiểu Tiểu thở dài, cuối cùng cũng hiểu được lý do mà Thạch Nhạc Nhi muốn hủy bỏ hôn sự.