Chức Nương Háo Sắc Của Phúc Hắc Vương Gia

Chức Nương Háo Sắc Của Phúc Hắc Vương Gia

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322535

Bình chọn: 8.5.00/10/253 lượt.

n luôn không đều dựa vào sủng ái của gia, không đem những người chúng ta vào trong mắt, như thế nào ngày hôm nay lại đối với tân sườn phúc tấn để tâm đến?” Một tiếng nói bén nhọn vang lên.

“A. . . . . . Lý Cách Cách, ngươi còn không biết sao? Nàng mấy ngày nayvội vàng muốn lấy lòng Mạnh sườn phúc tấn, còn không cũng là vì muốn gặp Vương gia, làm cho Vương gia lại nhớ lại trước kia đối với nàng sủng ái, để nàng cũng có thể hoài thai một đứa con, dù sao hiện tại trong phủ nữ nhân đều biết, chỉ có ở trong này mới có thể tìm được Vương gia, không phải sao?”

“Đủ! Các ngươi nếu muốn thảo luận việc này, trở về biệt viện của mình, chúng ta không có hứng thú cùng các ngươi gây nháo.” Tề Tiểu Hỉ bình tĩnh đánh gãy tiếng ồn của các nàng, trong mắt lộ vẻ chán ghét.

“Tiểu Hỉ cô nương, tuy rằng ngươi là khách quý nơi này, nhưng dù sao không phải chủ nhân, làm sao có thể giọng khách át giọng chủ, muốn đuổi chúng ta rời đi? Hay là ngươi nghĩ với Ngọa tỷ ngươi cùng chung một chồng?” Nữ tử trên mặt tràn đầy ghen tị lại khắc nghiệt khinh thường nói, ánh mắt kia nói có bao nhiêu sắc bén thì có bấy nhiêu sắc bén.

Tề Tiểu Hỉ hung hăng trừng mắt nhìn nàng ta, muốn mở miệng phản bác.

Đột nhiên, một đạo tiếng cười như chuông bạc vang lên, tiếp theo có tiếng nói mang chút ngả ngớn lại như đang diễn kịch mềm giòn dễ vỡ : “A! Không nghĩ tới trong hậu viện Vương gia còn có nhiều oanh oanh yến yến như vậy, nhìn tới nhìn lui, thật là đặc sắc, muôn hoa đua thắm khoe hồng a!”

Tô Ngọa trên mặt tươi cười, chậm rãi tiêu sái bước tới.

Nàng không có mặc kì phục, cũng không có mặc Hán phục, chỉ khoác một cái áo choàng màu lam nhạt tinh mỹ, cách ăn mặc đơn giản trung tính, thập phần cười khẽ đáng yêu, một đầu tóc dài thắt thành bím tóc, trên mặt cơ hồ son phấn chưa tô, lại có vẻ sáng ngời vô cùng.

Ngay cả mặc áo choàng rộng thùng thình, lại vẫn có thể nhìn ra được bụng của nàng hơi nhô, chúng nữ nhân cảm thấy chói mắt lại ghen tị, hận không thể người mang thai là mình.

Dương Tuyết Nhân trong mắt hiện lên quỷ dị, nghĩ khuôn mặt luôn cười mỉm của nàng so với biểu tình lạnh nhạt Tiểu Hỉ dễ dàng ứng phó, vì thế vội vàng tiến lên, cầm tay nàng, lấy lòng nói: “Muội muội, cuối cùng đợi được ngươi đi ra, tỷ tỷ cũng không phải cố ý muốn vào trong quấy rầy ngươi, chính là hy vọng có thể cùng ngươi trở thành hảo tỷ muội, vừa nghe nói ngươi mang thai con nối dòng của gia, lập tức bưng canh gà đến quan tâm ngươi, ngươi đừng cự tuyệt hảo tâm tỷ tỷ a!”

Tô Ngọa nhìn những nữ nhân trước mắt này, các nàng tất cả đều là nữ nhân của nam nhân nàng yêu, mắt không thấy, tâm bất loạn, mắt vừa thấy, tâm bắt đầu lo lắng, cũng dần dần rót vào hàn ý.

Ánh mắt của nàng từ trước đến nay xinh đẹp vui vẻ, hiện nay nhưng cũng khó kìm lòng nổi trở nên buộc chặt, đây hết thảy tất cả đều là bởi vì một người nam nhân, một nam nhân mà nàng phải cùng chia sẻ với những nữ nhân ở đây, lòng của nàng hung hăng co rút đau đớn.

Nàng cũng không ngu ngốc, đương nhiên biết những nữ nhân này không có ý tốt, nếu không như thế nào lại không quan tâm mệnh lệnh của Dận Lễ, đều chạy đến tìm nàng?

Đáy lòng tuy có một phen so đo, nhưng là cũng thập phần hiểu được, nam nhân kia là thật tâm yêu thương nàng, bằng không những nữ nhân này cũng sẽ không như hổ rình mồi, tự động tới cửa đến “xem” nàng.

Nhớ tới kia nam nhân đối với nàng sủng nịnh, nội tâm tràn ngập hàn ý cũng dần dần ấm áp, Ngọa có dũng khí đối mặt những nữ nhân này của hắn, hít sâu một hơi liếc nhìn Tề Tiểu Hỉ, lặng lẽ trừng mắt nhìn, tay nhỏ bé lập tức khôi phục chủ động để lên mu bàn tay của nữ nhân kia.

“Chậc chậc, nhìn bàn tay nhỏ bé, thật trơn tru mềm mịn. Nữ tử mỹ lệ khuynh quốc khuynh thành giống tỷ tỷ như vậy, Ngọa như thế nào không biết xấu hổ cùng ngươi xưng tỷ nói muội đâu? Chẳng phải là thiệt hại cho dung mạo tỷ tỷ?” Nàng híp lại đôi mắt, giống đăng đồ tử mê đắm, vuốt ve bàn tay Dương Tuyết Nhân, còn nhẹ cầm gương mặt của nàng.

Dương Tuyết Nhân kinh ngạc trừng lớn hai mắt, những nữ nhân phía sau nàng đều thở hốc vì kinh ngạc, toàn thân cứng đờ.

“Oa! Tỷ tỷ, ngươi bảo dưỡng như thế nào? Tay ngươi mềm nhũn, cơ hồ có thể cầm ra nước. Vương gia thật sự là lãng phí, thế nhưng không chạm vào các ngươi kiều diễm như hoa, quả thực là nát bét, không bằng để cho muội muội ta hảo hảo thương các ngươi.” Ngọa cười đắc ý nói.

Nàng biết mình phen này dùng lời nói kinh thế hãi tục hù đến các nàng rồi, như tên trộm buông tay Dương Tuyết Nhân, cước bộ nhẹ nhàng, can đảm sờ soạng các nàng mỗi người một phen, mục đích làm các nàng kinh thanh thét chói tai.

Nhìn nàng làm cho mọi người kinh hoảng, Tề Tiểu Hỉ nhịn không được nhíu đầu lông mày, khóe miệng hơi run rẩy.

Nữ nhân này thật sự là sắc tính không thay đổi, chỉ cần đụng tới tuấn nam hoặc là mỹ nữ, tựa như động dục bình thường ăn bậy đậu hủ ngưởi ta.

” Ngọa tỷ, ngươi đừng náo loạn, những nữ nhân này không phải như những người ngươi bình thường thưởng thức , có thể để ngươi tùy hứng làm bậy.”

Ngọa không cho là đúng quay người xem thường, bĩu môi, “Vì sao không được? Dù sao c


XtGem Forum catalog